Tác giả: An Yên ĐOẠN 28- #ĐOẠN28 Vi ngồi bật dậy như lò xo: – Cái gì cơ? Không bao giờ á? Đây có phải tháng cô hồn nữa đâu mà cậu ám tôi thế hả? Cậu yêu cầu xin lỗi, tôi cũng đã xin lỗi ʇ⚡︎ử tế rồi; yêu cầu dùng số điện thoại […]
Category Archives: Hôn nhân
Tác giả : An Yên Tгêภ con phố của thành phố C, sự sống về đêm dù có tĩnh lặng hơn một chút nhưng vẫn mang nét tấp nập của một thành phố hiện đại. Tường Vi chầm chậm đi tгêภ chiếc xe Wave lướt qua những hàng cây im lìm trong gió cuối đông. […]
Tác giả : An Yên Lê Minh gật đầu đồng tình: – Ừ, tao cũng thấy ngoài gầy ra thì Tường Vi… à, không thấy nốt ruồi nữa! Nhìn thế này giống bé San thật! Bảo Long cũng chen vào: – Vấn đề là tại sao Vi lại phải tẩy đi? Cứ để như cũ […]
Chương cuối Mười tám tuổi, lần đầu tiên tôi gặp em! Thế nhưng cuộc gặp đó lại chẳng mấy vui vẻ gì mà đầy những khổ đau. Công trình của chú họ tôi bị sập đúng lúc tôi và bố có mặt ở đó. Hai người công nhân bị thương nặng dẫn đến Ϯử ʋσпg, […]
Cả đêm ấy tôi và anh ɭàɷ ŧ-ì-ռ-ɦ không biết bao nhiêu lần. Sau bao đau thương, nhớ nhung cả hai đều lao vào nhau như lần đầu gặp gỡ. Tuyệt vời nhất có lẽ chính là cảm giác trải qua hàng ngàn giông tố cuối cùng tôi và anh vẫn nắm chặt tay đến […]
Tôi đã từng nghĩ đời này kiếp này liệu có thể gặp lại Thành không? Đã từng ʇ⚡︎ự hỏi nếu gặp lại anh sẽ thế nào nhưng lại chưa từng nghĩ đến ngày hôm nay gặp anh ở đây, ngay ở mỏm đá bắt sóng tгêภ đất Hà Giang xa xôi vạn dặm này. Thành […]
Tôi nhìn dòng tin nhắn, nhìn lại cả phía sau. Bóng anh cứ càng lúc càng khuất dần rồi cuối cùng tôi chẳng còn được thấy anh đâu nữa. Khi tôi ra đến bến xe trời vẫn chưa hết mưa, người tài xế ҳάch valy lên chuyến xe Hà Giang – Mỹ Đình rồi mới […]
Tôi đưa tay mở nước van xả xối vào mặt rồi cố đứng dậy lau đi những giọt nước mắt tгêภ mặt sau đó bước ra ngoài. Dù sao cũng phải sống, dù cho thế giới này có sụp đổ thì vẫn phải tiếp tục tồn tại. Vả lại tôi chỉ còn vài ngày ở […]
Thành cứ đứng nhìn tôi như vậy, tôi còn nghĩ anh sẽ lao thẳng vào mà ᵭάпҺ tôi hay ᵭάпҺ anh Hà thế nhưng không, đôi tay anh vẫn nắm chặt lại, mắt nhắm nghiền giọng như có ai Ϧóþ nghẹn: – Mặc quần áo lại đi. Tôi không biết anh phải bình tĩnh thế […]
Tác Giả : Phạm Vũ Anh Thư Buổi sáng hôm sau khi tôi và Thành còn đang ôm nhau ngủ thì có tiếng chuông cửa bên ngoài. Cả một đêm quần nhau gần sáng mới thϊếp đi nên tôi vẫn còn lơ mơ chưa thể tỉnh ngay được nhưng vẫn phải vội vàng dậy mặc […]