Đào mỏ – Tôi chỉ muốn chia sẻ câu chuyện với những người cùng cảnh ngộ như tôi

Tôi năm nay gần 80 tuổi. Cái tuổi ông bà gọi đi bất cứ lúc nào, lại thêm thời buổi dịch giã như thế này, vậy mà ngày nào tôi cũng thắp hương cầu xin các cụ phù hộ cho tôi được sống. Chỉ bởi vì nhìn thấy con gái và mấy đứa cháu mà tôi đứt từng khúc ruột.

Vợ chồng tôi hiếm muộn, lấy nhau chục năm chạy chữa khắp nơi mới sinh được một mụn con gái. Cháu giống bố như tạc, những nét ấy trên mặt bố cháu trông bình thường nhưng nhìn vào mặt cháu thì trông vừa thô, vừa xấu. Da đen, gầy gò nên nhìn cháu rất thiếu sức sống. Vợ chồng tôi nuông chiều cháu lắm.

Từ nhỏ đến lớn cháu không phải làm bất cứ việc gì, chỉ phải lo học. Chồng tôi là thợ cơ khí giỏi, khéo tay nên làm không hết việc. Chúng tôi mở xưởng sản xuất, đơn hàng nhiều, nên sau vài chục năm cũng giành dụm được tiền mua đất và gửi một ít tiết kiệm vào ngân hàng để dưỡng già.

Con gái học giỏi, ra trường vào làm công ty nước ngoài, nhưng vì cháu không đẹp nên hơn 30 tuổi vẫn chưa có bạn trai. Đi làm về cháu chỉ quanh quẩn chơi với mấy con thú cưng và đi cà phê với bạn gái…

Định mệnh đời cháu bắt đầu từ lần Công ty cháu đi du lịch, lúc về vì ghé ngang nhà nên cháu mời mọi người vào chơi. Bình thường cháu ít nói, mặc đồ giản dị nên khi vào nhà ai cũng ngạc nhiên khi biết gia cảnh. Đặc biệt cậu lái xe trẻ tuổi, đẹp trai cứ hỏi tôi là miếng đất trống cạnh nhà cũng của nhà bác à, miếng đất to quá. Bẵng đi vài tháng con gái về khoe có bạn trai và muốn tiến tới hôn nhân.

Vợ chồng tôi vui mừng khôn xiết vì con gái đã 33 tuổi, thế nhưng khi cháu đưa người yêu về thì hai vợ chồng đều bàng hoàng. Đó chính là cậu lái xe bữa trước. Con gái tôi đi với cậu như đôi đũa lệch vậy. Cậu ta vừa đẹp trai, vừa trẻ vì kém con tôi 6 tuổi, mà lại khéo mồm nữa. Vợ chồng tôi rất không yên tâm vì khi nói chuyện mắt cậu ta cứ đảo qua, đảo lại, không bao giờ nhìn thẳng vào người đối diện.

Bất chấp mọi lời khuyên của bố mẹ con gái cứ nằng nặc đòi cưới vì cháu bảo cậu ta yêu cháu lắm, hết lòng chiều chuộng cháu. Tội nghiệp cháu, từ nhỏ tới giờ chỉ quanh quẩn với bố mẹ và lũ bạn gái, lần đầu tiên mới có bạn trai nên choáng ngợp trong những lời đường mật. Vợ chồng tôi cũng âu lo lắm.

Không lâu sau ngày cưới, vợ chồng tôi mua cho cháu một căn hộ rồi cho vợ chồng cháu ra ở riêng. Ít tháng sau cháu có thai. Con rể đón mẹ ở quê lên. Đến khi cháu sinh, cậu ta đón nốt hai đứa em tới ở để tiện việc học hành.

Căn hộ 3 phòng ngủ mà chật như nêm. Lương con gái tháng được 20 triệu, vợ chồng tôi đưa thêm 10 triệu nữa mà thấy tháng nào cũng hết bay. Cháu rất hiền lành, dễ tính nên mẹ chồng và mấy đứa em chồng làm gì cháu cũng nhịn. Thấm thoắt cháu lấy chồng đã 5 năm. Con cái cũng đủ nếp đủ tẻ. Gái đầu, trai cuối. Hình thức cháu càng ngày càng đuối trong khi chồng cháu và cả nhà ai cũng béo tốt, đỏ da thắm thịt. Dịch Covid đã làm đảo lộn mọi toan tính của chúng tôi.

Nhìn thấy nhiều người chết bất đắc kỳ tử trong vòng ít ngày không kịp trăn trối, chồng tôi gọi cháu về sang tên căn hộ cháu đang ở và miếng đất mặt tiền trị giá 20 tỉ cho cháu và dặn dò cháu không nói cho chồng cũng như bên chồng biết. Đấy là tài sản cha mẹ để lại cho con gái và các cháu ngoại.

Tuần trước đang đêm cháu đưa hai con về, nước mắt đầm đìa kể cho bố mẹ nghe cháu đã mất tất cả như thế nào. Vì quá yêu chồng cháu đã kể thật hết, quên đi tất cả những lời dặn dò của cha mẹ. Sau ngày sang tên tài sản nửa tháng, thằng chồng ngon ngọt tỉ tê dỗ cháu bán đi, để hùn vốn với bạn buôn bất động sản vì nhiều nơi giờ đang sốt đất.

Cứ bỏ tiền ra là một vốn bốn lời. Con rể nói nó làm lái xe lương ba cọc ba đồng, ai cũng coi thường, giờ nó muốn chứng tỏ bản thân để vợ con được mở mày mở mặt. Con gái thì chồng nói gì cũng tin, giao hết tiền cho con rể.

Sau đó một thời gian, nửa đêm cháu khát nước ra ngoài uống thì nghe thấy chồng nói chuyện điên thoại với bồ là đã mua xong nhà, sẽ kiếm cớ ly hôn con vợ vừa già vừa xấu. Cháu bủn rủn chân tay, khóc ngất… Thằng chồng lật bài ngửa là nó với con bồ cũng đã có con với nhau rồi.

Mẹ chồng nghe tiếng cãi nhau thì chạy ra nói với cháu “nếu vì nhan sắc thì thằng Hùng không bao giờ lấy con”… Cháu đã sốc nặng như thế mà bà ấy còn đâm thêm cho một nhát. Vài ngày sau thằng chồng đưa đơn cho nó ký rồi cả nhà kéo nhau đi. Cũng ngày hôm đó một đám xăm trổ đầy mình kéo đến đòi lấy căn hộ của cháu vì thằng chồng đã mang giấy tờ nhà thế chấp cho xã hội đen. Cháu đau đớn đến chết đi sống lại mà không làm được gì ngoài ôm con về thú tội với mẹ cha.

Chồng tôi vốn có tiền sử huyết áp cao bị tai biến phải đi cấp cứu ngay trong đêm. Cháu bị trầm cảm nặng cả tuần nhốt mình trong phòng lúc khóc, lúc cười. Tôi giờ vừa chăm chồng, chăm con, chăm cháu, quay cuồng như cái máy. Cả ngày mệt nhoài mà tối thức trắng không ngủ được.

Tôi đi tìm luật sư nhưng ai cũng nói là bó tay vì con gái tôi tự nguyện đưa tiền, không có giấy tờ giao kèo gì hết. Giờ chỉ còn biết cảm ơn ông trời vì chúng tôi đã không ủy quyền cho cháu căn nhà vợ chồng tôi đang ở. Nếu không cả nhà phải dắt nhau đi ăn mày.

Tôi chỉ muốn chia sẻ với những người cùng cảnh ngộ như tôi… Đời là thế đó!

ĐÀO MỎ
Tác giả : Chu Thị Hồng Hạnh

Bài và ảnh sưu tầm

Bài viết khác

Học được chứ “Hiếu” từ em bé vùng cαo – Câu chuyện cảm động đầy tính nhân văn sâu sắc

Hôm nαy, mình đi vào một quán cơm bình dân gần Ьệпh viện Yên Bái, gọi một suất cơm với đầy đủ những gì được gọi là “sαng nhất”. Ngồi xuống bàn ăn, nhìn đĩα cơm đầy ụ, mình đαng nghĩ ăn sαo cho hết, thì một cậu bé cũng bưng một đĩα cơm xuống […]

Vẩn vơ lắm chuγện – Không ρhải lắm của nhiều tiền mới gọi là sang

Nhiều bữa không ngủ được, nằm nghĩ toàn mấγ chuγện tào lao. Ví dụ như những năm sau 1975, cơm không có ăn, toàn bo bo với bột mì, thức ăn toàn cá ươn và rau héo. Lúc đó chỉ mong có bát cơm trắng, bữa cơm có ϮhịϮ. Giải trí thì chỉ quanh quẩn […]

Khi người ρhụ nữ tɾở nên mạnh mẹ – Câu chuγện là bài học ý nghĩα sâu sắc

Cô α̂́γ Ьα̉o với αnh muốn tɾồng một giὰn hồng Ьên cửα sổ, αnh nói: “Dα̣o nὰγ Ьα̣̂n quά, để tuα̂̀n sαu ɾα̉nh αnh lὰm cho.” Tuα̂̀n sαu được nghỉ nhưng αnh lα̣i lười, cα̂u chuγện thoάng quα tɾong đα̂̀u ɾồi Ьαγ đi mα̂́t. Anh nghĩ: “ρhụ nữ α̂́γ mὰ, tuγ̀ hứng một lúc ɾồi […]