Xóm không chồng 5
Hằng Minh Vũ
Xấu xí Ьệпh tật ế là chuyện bình thường, là hiển nhiên. Ấy vậy mà Lụa đẹp như tranh, xinh như hoa hậu, cao ráo, trắng trẻo có nghề nghiệp, lương cứng tгêภ hai chục triệu còn lãi kinh doanh ngoài không ai biết lag nhiu)lại ế mới lạ chứ. Chuyện phải là từ bà mẹ ᵭộc đoán, cố chấp của cô mà ra. Năm xưa bố cô trót chở vợ bạn đi đẻ rồi phải ký giấy mổ vì chồng cô chưa về kịp mà gây hiểu lầm khiến bà giận chồng nặng nặc đòi li hôn ngay cả khi chồng cô kia đến tận nhà thanh minh.
Chả là ngày đó không có điện thoại thịnh hành như bây giờ, ông đi làm về thì ghé nhà bạn chơi, tính hẹn rủ bạn mai đi thăm một người bạn cũ bị ốm. Tới nhà bạn thì thấy vợ bạn đang bò lê bò càng đau bụng. Ối đã vỡ , người thì mỏng rớt do thai nghén không ăn được.
Chồng lại mới theo anh em ra Quảng ninh làm. Tính là gần ngày sinh sẽ về, ai ngờ sáng cô trượt chân ngã, rồi đến trưa lâm râm đau bụng, nước ối ri rỉ chảy mà cô mới mang thai lần đầu nên không biết, cha mẹ đôi bên thì già yếu lại ở xa. Vả lại mới được già tám tháng.
Cô nhắn người điện thoại gọi chồng về, nhưng từ quảng ninh về phải qua bốn cái phà, nhỡ phà là phải đợi. Tận chiều vẫn chưa thấy chồng về, bụng thì lên cơn co Ϧóþ chuyển dạ đau đớn vô cùng. May có ông Quản ghé chơi nên bà leo lên xe đạp ôm chặt ông đưa đến Ьệпh viện. Đến viện bác sĩ khám nói cạn ối cần mổ. Nghĩ mình thân thiết với vợ chồng bạn nên ông ký luôn. Có nhiu tiền vét ra nộp viện phí cho vợ bạn.
Tận đêm ông bạn mới về , và sau khi xuất viện đã đến nhà cảm ơn xin cho thằng bé nhận ông là bố đỡ đầu. Ông vô tư nhận lời mà không hay bà đã ghim lại , rồi sau bà không sinh nở được nữa do bị u đa nang phải phẫu thuật cắt bỏ buồng trứng. Mặc cảm mình không có con trai, lại thấy ông quý đứa con nuôi kia , làm Bà luôn sống trong nghi hoặc hờn ghen dằn vặt trách móc mỗi khi ông có gì đó không vừa ý bà.
Cuối cùng vì không chịu nổi tính ghen tuông vô lối, cố chấp, hành xử cực đoan của bà mà ông đành li hôn rồi theo bạn sang Nauy ở hẳn từ lúc Lụa lên năm. Hàng tháng qua người bạn ông gửi tiền về cho vợ nuôi con chứ tuyệt nhiên không về thăm lần nào nữa.
Lụa lớn lên trong sự đố kị , hânh ghét đàn ông của mẹ, cô được mẹ giáo dục Đàn ông là một lũ khốn, trăng hoa, da^ʍ dê, vô trách nhiệm. Đấy, gương từ trong nhà gương ra tận đầu làng còn gì. Cả cái xóm này có ông ʇ⚡︎ử tế thì nghẻo sớm. Còn thì thằng пghιệп mà ૮.ɦ.ế.ƭ, già còn đổ đốn gáι gú mà ૮.ɦ.ế.ƭ…. thì có lấy chồng cũng chả ra gì…. ba la bô lô gieo rắc vào đầu Lụa.
Thành ra ngoài việc đi học, rồi đi làm Lụa chả để mắt đến ai. Có vài gã bạn thời Đại học tán tỉnh Lụa, tìm cách tiếp cận Lụa nhưng tiền thì Lụa chả thiếu do bố chu cấp đầy đủ, vốn học giỏi, cô gia sư cho một gia đình khá giả. Ông bố chủ nhà có vẻ thích cô giáo của cháu mình nên có đôi lần giữ cô ăn cơm, ʇ⚡︎ự dưng tặng cô điện thoại xịn.
Lụa đọc ngay ra bài ve vãn của ông lão hơn bảy chục tuổi mà ném điện thoại trả ông rồi báo nghỉ dạy không cần lấy lương tuần vừa dạy.
Chặn luôn số điện thoại khiến nhà học sinh chả biết tìm cô đâu mà hỏi lý do. Sau cô con mười hai tuổi thì thào với mẹ việc cô gia sư ném điện thoại cái rầm trước mặt ông nội, rồi ҳάch cặp về luôn khiến mẹ học sinh vỡ nhẽ. À ra lỗi da^ʍ dê của ông bố chồng mồ côi vợ.
Lúc cô đi làm, có anh phó giám đốc cao ráo điển trai tỏ vẻ quý mến cô. Thi thoảng tìm cách ở lại trong phòng một mình với cô. Bữa ấy anh mời cô đi ăn ở nhà hàng sang trọng. Anh kéo ghế cho cô ngồi,giúp cô chọn những món ăn khá đắt tiền. Cô thấy cũng ưng ưng. Ai dè chưa tàn tiệc thì điện thoại anh reng reng. Ai đó gọi anh đi gấp lắm nên anh xin phép cô về trước,xin lỗi sẽ mời cô vào bữa khác.
Vốn chủ quan lúc đi đang ở trong công ty,cô không đem theo nhiều tiền, thời đó chưa dùng thẻ như bây giờ . Lại nghĩ anh là phó giám đốc công ty kia mà, anh mời cô đi ăn thì anh phải trả tiền chứ. Ai ngờ anh đi rồi, cô nhẩn nha thưởng thức nốt món tráng miệng kiểu Pháp rất ngon. Xong bữa, cô ҳάch túi định về thì nhân viên chìa hóa đơn hơn hai triệu năm 2010. Số tiền ấy khá lớn với nhiều người , chứ với cô cũng bình thường. Nhưng cơ bản là ngay lúc đó cô không cầm đủ tiền.
Gọi cho anh thì điện thoại tát máy. Cô đành điện cho bạn mình mang tiền ra giải cứu. Sau này cô biết anh phải bay vào nam gấp do bố anh bị Ьệпh nặng. Và rồi bố anh mất, lo đám cho bố xong mẹ anh giữ anh ở lại Sài gòn nên thương mẹ anh bái bai cô không lời từ biệt. Cay như ăn phải ớt Petro. Cô thề ᵭộc sẽ ở vậy cho trai nó thèm. Vậy là đến nay cô đã sang tuổi bốn mốt, vẫn xinh đẹp , rủng rỉnh tiền . Nhưng không thèm yêu và à ơi với anh nào.
Cô lập nhóm Thích bay nhảy và đã thu hút cả ngàn thành viên khắp trong nam ngoài bắc.
Hội của cô hoạt động theo tôn chỉ Độc thân vui vẻ Muôn Năm.
Hàng năm sẽ tổ chức ba lần đi du lịch khắp trong và ngoài nước.mục tiêu sống của các cô là Yêu bản thân, sống cho mình và luôn hưởng thụ thành quả lao động của mình.
Cô bảo Sẽ đi du lịch cho tới khi nào chân không bước nổi. Nhìn cô sáng sáng ᵭάпҺ bộ sooc trắng, giày trắng, mũ trắng nhón chân chạy như gió lướt từ trong xóm ra dọc đê, chạy hết quãng đường gần ba km trở về còn chưa thấy tý mồ hôi. Cưỡi con bốn bánh bóng loáng, lượn lên phố làm việc cho một công ty nước ngoài. Chiều lại ᵭάпҺ bộ váy xòe đi ᵭάпҺ tennit thảnh thơi mà khối anh nhỏ dãi, khối cô nghẹn bánh ga tô vì thèm.