Người Cha dượng – Câu chuyện ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Từ nhỏ nó không biết cha ruột của mình là ai . Chỉ biết người cha hiện tại mà nó gọi là dượng . Má nó nói : nếu không nhờ người cha dượng ấy bao bọc và lo lắng cho má con nó, thì bây giờ không biết má con nó trôi dạt về đâu. Nhà nó nghèo lắm má nó thì bệnh tật triền miên. Cơn suy tim cứ làm cho má nó mệt hoài , và không làm gì được ngoài việc chỉ cơm nước và quét dọn nhà cửa.

Cha dượng nó thì chèo đò ở bến sông. Nhưng dù nghèo là vậy , nhưng nó vẫn được đi học như những đứa trẻ trong xóm , từ nhà đi đến trường phải đi qua con sông mà cha dượng nó đưa đò , Nhưng dù bận rộn đưa rước khách nhưng cha dượng nó vẫn chịu khó đưa đón nó mỗi khi tan trường hay đi đến lớp .

Trong lớp nó là một học sinh giỏi. Về nhà là một đứa trẻ ngoan . Những ngày cuối tuần hay những buổi không có học , thì nó đi ra ruộng để bắt cua bắt cá đem về cho má nó nấu ăn đở tốn tiền đi chợ , vì nếu nói để có tiền đi chợ thì cũng hơi khó vì chỉ có mình cha dượng nó đi làm ,mà nghề chèo đò, tiền có là bao , trong khi mọi chi tiêu trong nhà phải lo toan nhiều thứ , nhất là tiền thuốc của má nó thì không thể không mua được , nên cảnh nghèo lại càng nghèo hơn. Dù là vậy nhưng cha dượng nó không hề phiền hà vẫn cứ như con ong cần mẫn đi hút mật . Hàng ngày cứ lầm lũi trên bến sông cho tới tối mịt mới quay về nhà.

Những tưởng cuộc sống cứ êm đềm như vậy, với gia đình 3 người , tuy nghèo nhưng hạnh phúc ấy. Nhưng không ! số phận không may lại một lần nữa đến với nó.

Một buổi trưa nó đi học về không thấy cha dượng đi đón nó như hàng ngày vẫn làm . Thay vào đó là một chú ở xóm đi đón nó. Nó thắc mắc nhưng không dám hỏi chỉ âm thầm đi theo chú ấy về nhà . Khi về gần đến nhà nó thấy nhà nó người ta lăng xăng ra vào , nó linh tính có chuyện không hay đã xảy ra với má nó , nó chạy thật nhanh vô nhà, thì thấy má nó nằm im lìm trên chiếc giường tre củ kỷ mà hàng ngày má nó vẫn hay nằm. Nó khụy xuống chỉ kịp kêu lên má ơi và ngất đi . Khi nó tỉnh dậy thì má nó được người ta bỏ vô quan tài nhưng không đậy nắp vẫn chờ nó tỉnh dậy để nó được nhìn mặt má nó lần cuối .

Ngày đưa má nó đi ra nghĩa trang nó không khóc . Nó cứ lầm lũi . Ai nhìn nó đều thấy thương tâm . Nhìn vành khăn tang nó mang trên đầu . Nhìn gương mặt không khóc nhưng lặng lẽ. Một sự lặng lẽ chịu đựng đến nao lòng . Nhưng đến khi hạ huyệt thì nó bỗng bật dậy khóc nức nở. Nó không cho hạ huyệt nó không cho chôn má nó vì bây giờ nó sợ nó sẽ không được thấy má nó nữa . Lúc đó cha dượng nó ôm nó vào lòng mà vỗ về. Bảo nó hảy để cho má nó được an nghỉ. Nếu thương má thì phải cố gắng ăn học cho má nó được an lòng khi ra đi.

Lúc đó nó như bừng tỉnh nó tự nhủ với lòng là phải ráng học để được làm BS chuyên chửa trị bệnh về tim và giúp đỡ cho những bệnh nhân nghèo. Vì nghèo mà má nó không được chửa trị nên mới mất đi và bỏ lại nó sống cùng người cha dượng . Nghĩ vậy nên nó không khóc nữa. Đám tang má nó được người cha dượng cũng lo chu toàn.

Ảnh minh họa

Sau đám tang nó vẫn đi học đều đặn nhưng ít nói hơn và trầm lặng hơn . Nó cứ cố gắng học và học . Người cha dượng vẫn lặng lẽ chèo đò trên bến sông. Cuộc sống của hai cha con cứ lặng lẽ trôi .

Cho đến một hôm nhà nó có khách ghé thăm.

Người khách là một người đàn ông sang trọng và gương của nó thì giống người đó như tạc . không nói ra nhưng nhìn gương mặt là biết được người đó là người cha ruột của nó.

Và người đàn ông đó tự giới thiệu là cha của nó.

Vì ông là người đàn ông thành đạt nên chuyện trai gái là bình thường trong cuộc sống. Nhưng má nó sau khi bắt ghen thì dẩn nó bỏ nhà ra đi. Ông có đi tìm nhưng không biết má con nó ở đâu. Không ngờ má con nó lại về một vùng quê hẻo lánh này mà sinh sống. Hôm đám tang vô tình bạn của ông về quê và phát hiện ra khi nhìn bức ảnh của đám tang đi ngang qua. Bạn ông dò hỏi và biết được hoàn cảnh và nhà của người cha dượng của nó , nên đã chỉ cho ông ấy đến tìm và xin đem nó về.

Người cha dượng ngồi lặng im suy nghĩ. Còn nó thì hết nhìn cha ruột rồi nhìn cha dượng. Khi nhìn thấy giấy khai sinh của nó và giấy hôn thú của cha mẹ nó thì nó mới tin đây là sự thật. Nhưng nó lại không chịu đi theo cha ruột của nó. Vì từ nhỏ đến giờ nó chỉ có người cha dượng mà thôi. Người cha dượng lúc nào cũng yêu thương nó chăm lo cho nó từ ly từ tý. Ân tình đó nó không bao giờ quên .

Còn người cha ruột thì nó chưa từng cảm nhận là còn có ở trên đời này, nếu hôm nay ông không tìm đến thì nó cứ nghĩ là nó không có cha ruột chỉ có cha dượng mà thôi. Nghỉ vậy nên nó cương quyết từ chối không theo cha ruột của nó trở về. Nó nói mặc dù hiện thời ông rất giàu , sống với ông nó sẽ được đầy đủ không khổ sở thiếu thốn. Nhưng ông đã có một gia đình khác , và ông hạnh phúc với gia đình hiện tại. Còn người cha dượng của nó không có ai ngoài má con nó, mặc dù nó không phải là con ruột của ông nhưng ông vẫn thương và lo cho nó. Bây giờ má nó mất đi ông vẫn lo và thương nó, thì nó làm sao mà bỏ ông đi cho được. Rồi mai kia ông già yếu ai sẽ lo cho ông khi tuổi về già.

Cha ruột có nói thế nào , và cha dượng của nó khuyên lơn nó bao nhiêu nó vẫn kiên định nhất quyết không về.

Vậy là cha ruột nó đành quay trở về sau khi để lại tấm danh thiếp với lời dặn : Khi nào con đổi ý hãy gọi điện cho ba , ba sẽ tới đón con. Tấm danh thiếp đó nó vẫn giữ nhưng nó chưa bao giờ gọi . Với nó . Nó chỉ có duy nhất một người cha chèo đò nghèo khổ yêu thương nó vô bờ bến. Dượng nó từ chối đi bước nữa để chỉ toàn tâm mà lo cho nó và sống cùng di ảnh mẹ nó . Hàng ngày vẫn chèo đò sống kham khổ lấy tiền lo cho nó học hành thành tài .

Ngày nó ra trường với tấm bằng BS hạng ưu , ông đã khóc vì đã hoàn thành tâm nguyện với người đã mất. Còn nó . Nó hảnh diện đi bên ông người cha dượng mà suốt đời nó trân trọng…

TG: Lan Danh

Bài viết khác

Những người bạn đáng quý – Cảm động câu chuyện ý nghĩα đầy tình bằng hữu và tình người

– Thằng Tuân mặc dù thể trạng vẫn khỏe nhưng nó bị giαi đoạn 2 rồi chúng mày ạ! Nó đαng chờ các kết quả xét nghiệm và chờ lịch mổ củα Ьệпh viện.     Cương, lớρ trưởng, bạn thân củα Tuân nói. Cả bọn ngồi im lặng. Cả lớρ đã biết Tuân có […]

Vé Số Cuộc Đời – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Mẹ già đi đứng khó khăn, trợt chân té, bị nứt xương chậu, ρhải nằm một chỗ. Ông bà Thành vội về quê thăm mẹ, cho mẹ vui, lên ϮιпҺ thần. Thấy ông bà suốt ngày quαnh quẩn ở nhà, mẹ biểu hαi con cứ đi du lịch đó đây như mấy lần trước, nhưng […]

Những gì Ьạn làm cho người khάc chính là những gì Ьạn làm cho chính mình – Câu chuγện nhân văn

Vốn liếng chân chính củα một con người không ρhải là dung mạo đẹρ, cũng không ρhải là kim tiền, lại càng không ρhải học vấn, mà là “vẻ đẹρ ϮιпҺ thần” tiềm ẩn chẳng hề tàn ρhαi. Hình minh họa sưu tầm Trong một ngôi trường nhỏ trên núi cαo hẻo lάnh, Ьếρ ăn […]