Buông bỏ – Hãy biết trân trọng những gì mình đang có

Đang ăn cơm, Hà bên đối tác chợt xuýt xoa

– Tớ vô cùng ngưỡng mộ cặp đôi kia. Chị ấy làm trong tòa nhà công ty tớ, mỗi lần đi ăn trưa tớ đều thấy họ. Chỉ mong chồng mình được bằng một góc anh người yêu của chị ấy.

Cô ngoái đầu nhìn theo hướng Hà chỉ và tim đau như bị ai bóp nghẹt. Thế quái nào mà người buổi sáng vừa vẫy tay chào hai mẹ con, chồng hợp pháp trên giấy tờ của cô giờ lại thành người yêu của người khác thế. Từ góc của cô ngồi có thể quan sát rất rõ. Cô gái nũng nịu ngồi chờ anh bóc từng con tôm bỏ vào bát, giữa hai người họ là một bó hoa hồng tươi thắm.

Lấy nhau 5 năm, con trai hơn 3 tuổi rồi mà chưa khi nào cô được nhìn thấy bộ mặt yêu chiều, dịu dàng của anh như vậy. Cô gái kia chính là Quyên người yêu cũ của anh, đã lấy chồng Việt kiều đi khỏi Việt Nam 6 năm trước, anh giữ hình cô ấy sâu trong ví nên cô nhận ra ngay.

Hôm nay cô sang làm việc với bên công ty Hà nên được cả nhóm rủ đi ăn trưa. Cô cũng không biết cô làm cách nào có thể đứng lên được. Ra ngoài cô lấy xe máy rồi đeo khẩu trang kín mít đứng chờ. Một lát sau hai người ra xe hơi của chồng cô. Vừa chạy theo xe, nước mắt cô vừa tuôn ra như suối. Xe dừng ở khách sạn nhỏ cô sang quán nước đối diện ngồi chờ.

Như thường lệ 7 giờ tối anh về đến nhà. Tại sao hôm nay nhà vắng lặng thế này? Trong bếp không có bóng cô đi tới, đi lui, không mùi xào nấu thơm lừng và tiếng cười giòn tan gọi con “Cu Bi ơi bố về rồi”. Nhà tắt hết đèn chỉ có đèn phòng ăn bật. Anh đi tới và nhìn thấy trên bàn nằm ngay ngắn tờ giấy đề chữ to “ĐƠN LY HÔN” và 3 tấm ảnh, một tấm chụp lúc anh và người yêu cũ ăn trưa, một tấm chụp lúc họ vào khách sạn, tấm còn lại lúc họ đi ra. Thời gian cách nhau một tiếng.

Anh sững sờ. Quyên về nước đã được 9 tháng sau khi ly hôn với chồng. Ngày xưa họ yêu nhau sâu đậm suốt 4 năm đại học nhưng khi ấy trong tay anh chẳng có gì, còn người hỏi cưới Quyên thì rất giàu. Quyên khóc sướt mướt khi đi lấy chồng làm cho bao nhiêu oán hận trong lòng anh tan hết. Sau 6 năm ra đi Quyên mang theo con gái 3 tuổi trở về, khóc ròng khi gặp anh. Giờ anh đã có gia đình, có công ty riêng, cô lại khuấy động cuộc sống của anh lần nữa.

Cô biết là anh rất yêu cô, nên không ít lần cô ngỏ ý muốn được ở bên anh mãi mãi, danh chính ngôn thuận, chứ không nấp trong bóng tối nữa. Còn anh không thể mở lời với vợ, nên cứ giữ yên tình trạng mặc dù ruột rối như tơ vò. Điều anh không ngờ nhất là vợ anh chủ động viết đơn ly hôn. Anh bước vào phòng ngủ. Con trai đang ngồi chơi xếp hình. Vợ anh ngồi bó gối nhìn con, mắt sưng húp.

Thấy anh con bi bô

– Bố ơi ai làm gì mẹ đau mà mẹ khóc suốt

Cô nhìn anh, giọng vô cảm.

– Chút xíu em dỗ con ngủ xong em ra nói chuyện với anh.

9 giờ tối cô mệt mỏi đi ra phòng khách. Anh giật mình khi nhìn thấy dáng vẻ tiều tụy, bơ phờ của cô Anh khẽ hỏi

– Em theo dõi anh à?

Cô dửng dưng đáp

– Là vô tình sang làm việc bên công ty đối tác mới được người ta chỉ cho mẫu người tình lý tưởng.

Anh câm lặng

Nước mắt cô tuôn trào, cô hỏi

– Em đã làm gì sai mà anh nỡ lừa dối em như vậy? Trước khi kết hôn mẹ anh cũng đã kể hết cho em nghe về mối tình đầu của anh (mẹ anh là cô giáo cũ của cô và rất yêu quý cô). Em nghĩ ai mà chả có quá khứ, chỉ cần cùng nhau vun đắp cho hiện tại và tương lai là đủ nhưng mà em đã nhầm to. Đúng là tình cũ không rủ cũng tới. Em ngồi kiểm điểm từ chiều đến giờ để tìm xem em có tội gì. Tội lớn nhất là yêu anh hết lòng nên bị anh coi thường, phản bội. Ngày nào anh cũng tặng hoa, đưa đón chị ấy mà anh có bao giờ mua nổi cho em một bông hoa đâu.

Anh cho em hỏi chị ấy về nước được bao lâu rồi?

Anh cúi đầu

– 9 tháng

Cô cười chua chát

– Vậy là những lần anh nói tăng ca, đi công tác, thậm chí tháng trước Cu Bi sốt siêu vi 40 độ nằm nhà, anh vẫn bỏ nó mà vào bệnh viện ở suốt đêm để lo cho bạn là chị ấy đúng không?

Anh càng cúi đầu thấp hơn nữa

– Vậy mà em cứ ngu ngốc nghĩ rằng công việc của anh nhiều áp lực nên càng chăm chút cho anh hơn. Thậm chí số lần vợ chồng mình gần gũi thời gian qua, ít ỏi đến đáng thương, em cũng không mảy may suy nghĩ.

– Mai em gửi đơn rồi đưa cu Bi về bà ngoại.

Anh hấp tấp nói: Anh xin lỗi em, người đi là anh. Hai mẹ con cứ ở lại đây.

Họ ra tòa rất nhanh chóng, không thương lượng, không hòa giải. Chỉ khi xong xuôi hết cô mới báo cho hai gia đình biết. Bố anh lập tức bị tăng xông, mẹ anh khóc ròng tuyên bố chỉ coi cô là con dâu và gọi người yêu cũ của anh là hồ ly tinh.

Anh ra ngoài khách sạn ở, cứ đến thứ bảy cô đưa con về ông bà nội rồi chiều chủ nhật cô đến đón để cho hai bố con gặp nhau. Giờ đây không còn phải lén lút hẹn hò, không còn phải vội vàng tranh thủ từng phút một ở bên nhau nữa, không hiểu sao anh thấy lòng nhiệt tình giảm đi nhiều. Có lẽ vì cứ nhắm mắt anh lại nhớ đến khuôn mặt ngập tràn nước mắt của vợ cũ và câu nói của cô “Anh sẽ không bao giờ gặp được người nào hết lòng với anh như em đâu”.

Thời gian rảnh nhiều, nên khi đến căn hộ người yêu cũ thuê, anh mới nhận ra Quyên không hề biết làm việc nhà, không biết chăm sóc con. Lúc nào cô cũng chỉ chăm lo vào việc chăm sóc sắc đẹp cho bản thân. Con bé gần bằng tuổi cu Bi mà thấy người lạ là trốn trong lòng người giúp việc, vẻ mặt hờ hững vô cảm.

Cu Bi thông minh, lanh lợi là nhờ vào việc dạy dỗ của vợ anh rất nhiều. Cô vẫn đi làm 8 tiếng mà nhà cửa lúc nào cũng gọn gàng, bữa cơm nào cũng đầy đủ các món vừa đẹp mắt, vừa ngon. Cô đã hết lòng vun đắp cho cuộc hôn nhân của họ. Còn anh, ngoài việc làm tổn thương vợ thì anh cũng chẳng cho cô được gì? Giờ đây anh chỉ muốn về nhà được cùng Cu Bi thử món ăn mới cô nấu, được nghe cô cằn nhằn sao tập mãi mà không xuống kí…

Bây giờ đến lượt người yêu cũ quản anh, ghen ngược mỗi khi anh về nhà bố mẹ gặp Cu Bi. Vợ cũ tránh không gặp mặt anh, mà cô cứ lồng lộn chì chiết anh là tìm cớ để về gặp vợ con.

Thấm thoắt họ ly hôn đã 1 năm. Chiều nay có việc đi ngang qua cơ quan vợ cũ, anh chợt thấy cô đang cùng một người đàn ông đèo nhau trên xe máy, trong tay cô ôm bó hoa hồng to. Cô cười vui vẻ, tràn đầy sức sống. Mẹ anh vẫn nói cô rất có duyên, ngày xưa nam sinh trong lớp nhiều người thích cô lắm. Anh vô thức chạy xe theo xe của họ, chạy đến nhà trẻ của Cu Bi, rồi theo họ về nhà. Anh để xe tít ngoài ngõ rồi bước lại gần nhà mình như thằng ăn trộm, chỉ nghe thấy tiếng cô lanh lảnh

– Anh nhìn nồi canh giúp em, em đi tắm cho cu Bi.

Tự nhiên anh đau đớn quá! Ý nghĩ rằng một ngày nào đó, cô ôm con của anh đi lấy người khác, rồi con anh gọi người ta bằng bố, làm anh thở không nổi.

Cô đã buông được 5 năm hôn nhân xuống, mà sao anh buông không nổi những hồi ức đẹp đẽ về những ngày tháng họ đã cùng chung sống. Giá như có phép màu nào để anh có thể bước qua cánh cổng và vào nhà như ngày xưa, ngắm nhìn khuôn mặt rạng rỡ của cô khi vừa thổi vừa đút cho hai bố con những con tôm rang nóng hổi.

Ước gì !

Sưu tầm từ Hamy AnKa

Bài viết khác

Đừng bαo giờ tɾách móc điều gì tɾong cuộc sống – Đôi điều gửi tuổi tɾung niên

– Người Tốt sẽ cho bạn Hạnh Phúc – Người Xấu cho bạn Kinh Nghiệm – Người Tồi Tệ nhất cho bạn Bài Học – Người Tuyệt Vời Nhất sẽ cho bạn Kỷ Niệm. Vì vậy : – Đừng hứα khi đαng vui ! – Đừng tɾả lời khi đαng пóпg giận ! – Đừng […]

Mẹ ơi! Hôm nay mẹ nhớ đón con sớm nhé! – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Sáng nào, trước khi vào lớρ, con đều dặn mẹ: “Chiều mẹ đón con sớm nhé”, có khi con vừα nói vừα rơm rớm nước mắt… Sợ con khóc, không chịu đi học, lần nào mẹ cũng gật đầu, nhưng chưα một lần mẹ thực hiện lời hứα đó với con. Chiều nào cũng vậy, […]

Nhỏ bạn thân – Cuộc sống không màu hồng, người với người hoà hợp rất khó

Tôi biết đến em ấy cách đây 3 năm. Trong dịp SN người bạn. Em ấy ly hôn chồng từ lúc đứa con trai 8t. Em sống mình lặng lẽ bên cạnh mẹ già và người chị gái song sinh có gd ở SG. Rồi 10 năm nữa qua đi, con trai em đậu ĐH […]