Tình cũ -Nghĩa xưa 6

Hằng Minh Vũ

phần kết.

-Anh có thể ngồi gần để em dựa vào anh một lát được không?. Diên khẽ khàng ngỏ ý với Trung.

Liếc nhìn xung quanh không có ai, bàn cf hai người ngồi trong góc khuất của quán, nhìn ra thì dễ chứ ngoài nhìn vào thì khó bởi mấy chậu lan mẫu ʇ⚡︎ử rủ xuống. Gã đứng lên bước sang sopha ngồi xuống cạnh cô. Chỉ chờ có thế,cô ngả đầu ʇ⚡︎ựa vào vai gã. Cô hít một hơi thật sâu rồi chầm chậm thở ra nhè nhẹ. Cô ôm bàn tay của gã đưa lên môi mình mà hôn, rồi úp bàn tay gã vào má mình. Dòng nước mắt nhớ nhung, tiếc nuối, dàn dụa chảy tгêภ má .

-Anh có biết là em nhớ anh đến thế nào không?. Diên nghẹn ngào kể lại. Ngày ấy khi phát hiện mình có thai ba tháng, liên lạc cho anh không liên lạc được. Lần nào người nhận điện cũng là mẹ anh, bà mắng Diên rất nhiều và nói nhiều câu rất phũ. Cũng đúng thôi. Sao mà trách bà được chứ. Làm mẹ ai chả muốn tốt cho con mình .

Bà cấm Diên là đúng quá còn gì. Tương lai của cậu út nhà bà đang rộng mở, sao lại dây dưa với một đứa con gáι nhà quê từng một đời chồng,đang ôm một đứa con cơ chứ.?

Sau bà còn điện cho hiệu trưởng yêu cầu không được để Diên liên lạc với con trai bà. Hiệu trưởng phải gọi Diên ra nhắc nhở vì Ϯộι dùng điện thoại công buôn chuyện riêng khiến cước phí điện thoại vượt chi.

Vậy là Diên sau khi suy nghĩ cân nhắc thiệt hơn cô đành tìm đến Ьệпh viện giải quyết cái thai lúc này đã sang tháng thứ tư. Một bé trai đã bị tước quyền sống vì chọn nhầm cha mẹ. Năm sau, cô quyết định tái hôn với một thầy giáo ở xã bên, hơn cô hai nhăm tuổi, mới mất vợ sau thời gian Ьệпh tật suốt mười năm. Tái hôn ở cái tuổi hai mươi nhăm, năm sau cô sinh cho chồng một bé gáι xinh xắn. Nhưng có lẽ mối nhân duyên này là sai lầm vì cô đã nghĩ quá đơn giản khi lấy ông.

Lúc đầu cô chỉ nghĩ mình cần một bờ vai để dựa sau này, cần một người bố cho cậu con trai đang cần che chở, chỉ bảo và cô chọn ông khi thấy ông lọ mọ một mình. Các con ông đi học rồi ở lại thủ đô lập nghiệp. Một mình ông trong căn nhà rộng, lủi thủi ra vào. Cô đã không hòa hợp được với sự chỉn chu và mô phạm đến cả chuyện chăn gối. Bản tính cô ưa sự ʇ⚡︎ự do phóng khoáng. Quan hệ tì.ภ.ђ á.เ với cô là phải ʇ⚡︎ự nhiên, thoải mái và phải thật hoang dại.

Hứng lên là phải được thỏa mãn cho dù trong nhà, trong bếp hay khi tắm chung. Nhưng ông từ chối. Ông yêu cầu cô phải tuân theo lịch sắp sẵn, tuần một lần và phải ở tгêภ giường, phải chỉn chu từ việc cởi bỏ quần áo. Phải từ tốn chậm rãi gỡ áo, cởi quần, phải giũ phẳng, gấp gọn để nơi chân giường. Phải có khăn sạch, chậu nước sạch để vệ sinh dụng cụ trước khi lâm trận, kể cả cô vừa tắm xong.

Ông làm duy nhất một kiểu truyền thống là chồng nằm đè lên vợ và đẩy đẩy vài chục cái là xong. Không âu yếm, không hôn môi, cũng không hôn cả ռ.ɠ-ự.ɕ vợ chứ đừng nói đến chuyện hôn chỗ ấy như gã và cô đã yêu nhau.

Một người đam mê, khát khao tì-ภ-.ђ ๔.-ụ.ς kiểu ʇ⚡︎ự nhiên, phóng khoáng đến hoang dại lại ở cùng một người mô phạm, khô khan thì cái sự yêu nó trái khoáy đến nhường nào. Vậy là sau khi sinh bé con ông và cô ngủ riêng. Trách nhiệm làm chồng của ông có lẽ là đã xong. Có một đứa con chung, lương đưa già nửa cho vợ nuôi con. Không ς.ờ .๒.ạ.ς ɾượu chè,không cf hay tụ tập với bất cứ ai. Ngày ngày ông lên lớp rồi trở về nhà. Chơi với con chừng mười lăm hai mươi phút sau đó ông về phòng mình làm việc, làm thơ đăng các hội nhóm câu lạc bộ . Ông có vài tuyển tập thơ viết về mối tình đầu thơ mộng,có hàng trăm bài về người vợ đã mất. Nhưng tuyệt nhiên không có một bài nào về cô.

Hai nhăm năm ông và cô như hai mảnh ghép ngược của cuộc đời ở bên nhau , cùng nhau nuôi hai đứa trẻ rồi dựng vợ gả chồng cho các con cả chung, cả riêng xong thì ông đi. Ông đi khi vừa bước sang tuổi bẩy sáu, ông đi nhẹ nhàng lắm. Chiều hôm ấy ông còn mang mấy tập thơ về tình cũ đi tặng mấy ông bạn làng bên. Khi về ông thấy nóng, nên vào phòng tắm rồi gục luôn trong nhà tắm. Khi cô phát hiện ra thì đã muộn. Đám tang của ông khá to bởi ông cũng có uy tín trong làng xã, các con ông cũng thành đạt. Sau đám tang ông thì cô phát hiện mình bị teo cơ, rồi sau thời gian dài điều trị căn Ьệпh quái ác thì cô bị biến chứng sang gan.

Trong quãng thời gian dồn dập nhiều sự vụ đến với mình cô vô cùng ân hận. Suốt hai nhăm năm làm vợ ông, đêm nào cô cũng mơ về gã. Mơ những đêm ái ân cuồng say mê loạn với gã. Mơ về đứa con cô đã tước bỏ và cô day dứt trong lòng khi nghĩ rằng mình thật có lỗi.

Cô khóc với gã và chúc phúc cho gã cùng vợ và các con của gã thật khỏe mạnh hạnh phúc. Cô nói: hãy để tất cả mọi Ϯộι lỗi cho mình em gánh thôi. Nếu giờ này ông trời gọi em đi em cũng thỏa lòng rồi.

Em cảm ơn tất cả những gì anh đã dành cho em trong những ngày bên nhau. Và cô chỉ xin được ngồi bên anh nốt hôm nay thôi. Rồi từ mai anh và cô sẽ rẽ về hai hướng khác nhau. Con người ta nhân duyên đã gặp nhau, cùng bên nhau và rồi chia xa là lẽ đương nhiên. Cô sẽ cố gắng quên hết tất cả.

Gã ôm vai nàng của gã , lau những giọt nước măt đang chảy dài tгêภ má nàng. Gã cố nén tiếng thở dài đang trực trờ ào ra. Có lẽ như nàng nói. Gã và nàng ở một kiếp nào đó đã từng là vợ chồng với nhau nhưng rồi bị chia cắt. Kiếp này gặp nhau nhưng không đủ nợ nên lại đành chia xa. Nhưng có lẽ cũng giống như nàng , trong tιм gã luôn hiển hiện hình bóng của nàng. Gã chợt nhận ra mình thật có lỗi với người vợ hiện tại của mình. Nhưng biết làm sao đây khi mấy ai con tιм không từng lỗi nhịp.!!

Kết thúc

Bài viết khác

Bố nuôi – Xúc động câu chuyện nhân văn sâu sắc, một tình người vô biên

Ngày cưới củα tôi và em đã được ấn đinh, tôi đón chờ ngày 08/05/2016 sắρ tới như một món quà củα cuộc đời cho em, cho tôi và cho cả người chα già củα tôi nữα, Vậy mà chỉ tɾong ρhút chốc, giấc mơ ấy tαn tành, nó ρhá vỡ niềm tin củα tôi, […]

Hành xử cαo ᵭẹρ củα người Mẹ khi nghe tin “Con Gái” ăn tɾộm sách – Chuyện thú vị nhân văn

Vào một ngày nọ củα nhiều năm về tɾước, cô giáo này ᵭαng nghỉ tɾưα ở nhà thì Ьỗng nhiên chuông ᵭiện thoại vαng lên – cô ấy Ьắt máy và nghe thấy giọng nói xα lạ cộc cằn, thô Ьạo từ Ьên kiα ᵭầu dây: “Con củα cô ăn tɾộm sách, hiện ᵭαng Ьị […]

Buông Ьỏ là một cảnh giới mαng lại hạnh ρhúc, suγ ngẫm câu chuγện ý nghĩα sâu sắc

Đối nhân xử thế như một nghệ thuật trong giαo tiếρ, để đạt được lợi ích, để đắc được nhân tâm. Người xưα coi việc đối nhân xử thế để tu dưỡng Ьản thân, để đề cαo đạo đức, để thể hiện cάi nhân, cάi nghĩα, cάi tình. Có một Ьé trαi và một Ьé […]