Tình cờ yêu – Chương 41

Tác giả: An Yên

Tùng há hốc miệng:
– Cái gì? Vậy trước khi nghỉ, nó ở đâu?
Khiêm nói:
– Nó ở vùng ngoại thành, cách biển khoảng mười cây số. Trước đây, nó đi bốc hàng thuê ở biển, sau đó xin vào đây. Lúc đầu, em cho làm ở kho ɾượu. Thấy nó nhanh nhẹn, hiểu biết mới nâng lên dần dần làm quản lý. Nhưng hai tháng nay, nó giở trò. Hết tháng trước, em đã cảnh cáo xa xa rồi. Nào ngờ tháng này nó lại tiếp tục nên em mới đuổi!
Tùng gật đầu:
– Ừ, em làm thế là đúng. Em nhắn tin cho anh địa chỉ của nó xem, nhớ cho anh xin cái hình của nó nữa. Anh sợ mất việc lại làm càn, Bốp có phải là con của nó đâu mà nó xót!
Chivas nói ” Ok anh ” rồi nhắn tin ngay địa chỉ cho Tùng. Tạm biệt Chivas, Tùng gọi điện cho một người;
– Alo, có việc gì đấy Bơ?
Anh nói nhanh:
– Chú Dũng hiệp sĩ, cháu có việc cần nhờ chú giúp ạ!
Được chú Dũng cho phép, Bá Tùng trình bày vấn đề và nhờ chú tìm hiểu giúp. Anh có gửi thêm hình của cu Bốp và cả ảnh của gã cha dượng do Khiêm cung cấp.
Một tiếng rưỡi sau, khi cuộc họp đã kết thúc, Bá Tùng thấy cuộc gọi nhỡ của chú Dũng nên bấm gọi lại:
– Dạ chú, con đây ạ! Ban nãy con bận họp nên không nghe điện thoại ạ.
Chú Dũng nói:
– Ừ, chú điều tra rồi. Tên của nó là Tam. Ngôi nhà ấy là của chính nó, nhưng hôm qua đến giờ anh ta không về đó, nghe nói nó đưa vợ con đi du lịch!
Tùng gật đầu:
– Dạ, hi vọng chỉ là đi du lịch…
Chú Dũng nói:
– Cháu có cần chú tìm hiểu thêm hay theo dõi sát sao không? Vì dạo này thành phố có khá nhiều tệ пα̣п ςư-ớ.ק bóc nên Công ty hiệp sĩ cũng hơi bận. Nhưng nếu con cần, chú sẽ cố gắng điều chỉnh!
Tùng lắc đầu:
– Dạ không cần đâu ạ, để con đi Hàn Quốc về sẽ giải quyết vì dẫu sao cũng có mẹ của cu Bốp. Hổ dữ không ăn ϮhịϮ con nên con nghĩ thằng bé vẫn an toàn. Chú cứ để mọi người làm việc của xã hội đi ạ!
Chú Dũng dặn dò Tùng mấy việc rồi tắt máy.

Tối hôm ấy…

Tú Uyên vừa dạy xong, ra đến ngoài cổng đã thấy Bá Tùng đợi sẵn. Cô chạy lại:
– Anh không bận sao ạ?
Tùng cầm cặp cho cô như mọi khi rồi cười:
– Em lên xe đi!
Vì bên đại lý xe máy hẹn ba ngày mới giao đầy đủ giấy tờ xe cho cô nên Uyên vẫn chưa cầm được giấy tờ. Vả lại, Bá Tùng không cho cô đi xe máy. Anh bảo còn mấy ngày nữa anh đi công tác rồi, để anh được đưa đón cô. Uyên không muốn xa anh, nhưng gần gũi quá lại sợ mình lệ thuộc cảm xúc vào anh, khi xa lại nhớ chịu không nổi.
Vào trong xe, Uyên chu môi lên:
– Em bảo để em ʇ⚡︎ự đi rồi mà!
Bá Tùng cài dây an toàn cho cô, tiện thể thơm lên trán cô:
– Không cho!
Uyên tủm tỉm:
– Chủ tịch trưa nay có ngủ không ạ?
Anh liếc cô:
– Đừng có gài anh, nay còn bày ra trò thử chồng hả? Trước lúc nghỉ trưa hai mươi phút, anh có nhắn tin cho em nha!.
Nhưng một lát sau, anh nhìn biểu cảm đáng yêu của Uyên rồi nói:
– Nhưng nhìn thấy chiếc giường của bé Uyên cứ muốn ngả lưng ra đấy!
Uyên nguýt anh:
– Thôi nha, lợi dụng cơ hội nhanh đấy!
Bá Tùng cười:
– Kệ, tranh thủ!
Uyên xịu mặt xuống:
– Tối nay em phải soạn bài và cả đề thi thử nữa!
Bá Tùng gật đầu:
– Anh cũng đã mang theo laptop để làm việc rồi!
Uyên nhìn ra ngoài đường phố tấp nập:
– Không được nhìn lén đâu đấy!
Tùng cười:
– Lén gì? Ưng thì bế ℓêп gιườпg luôn, việc gì phải lén với lút?
Uyên trừng mắt:
– Em xuống xe ngay bây giờ đấy!
Bá Tùng nghiêng đầu nhìn cô, ở góc nhìn này phải nói anh đẹp như tạc:
– Người ta đùa mà!
Xe dựng đầu con ngõ, Bá Tùng vừa mở cửa cho Uyên thì thấy điện thoại reo lên – là ông bố bác sĩ. Anh vừa cùng cô đi vào phòng vừa bấm nghe:
– Dạ con nghe đây bố!
Ông Trọng nói:
– Bơ, con đang ở đâu đấy? Mấy ngày rồi không thấy hai đứa về ăn cơm, Cẩm Trang cũng đi ᵭάпҺ án rồi. Hồi nãy, bố mẹ đi dạo có ghé qua tiệm hoa, thấy bé Quỳnh nó vào cu Bốp được mẹ đón rồi à?
Bá Tùng gật đầu và kể qua tình hình cho bố. Dĩ nhiên là anh giấu nhẹm việc tên Tam kia bị đuổi việc vì anh sợ Uyên lo. Khi đến gần cổng dãy trọ, anh nói:
– Dạ vậy đó bố, giờ con vừa chở Uyên về phòng!
Ông Trọng ” ừ ” một tiếng rồi nói:
– Mùa này phòng trọ chắc nóng lắm, con không lắp điều hòa cho em à?
Tùng vừa bước vào đến cửa phòng vừa nói:
– Dạ con lắp lúc nãy rồi ạ!
Tú Uyên cũng vừa mở cửa phòng, ngơ ngác nhìn cái điều hòa mới toanh trong phòng mình rồi nói:
– Anh lắp lúc nào thế?
Tùng cười, tay vẫn cầm điện thoại:
– À, lúc hơn sáu giờ ấy, khi đó em đang dạy!
Ông Trọng cũng cười:
– Rồi tối nay ở lại đó với con bé cho vui. Mà cái ngữ anh chắc chẳng làm ăn được gì đâu nhỉ?
Tiếng bà Linh cười rũ rượi:
– Cái anh này, anh làm con bé nó sợ đấy!
Sợ đâu chưa thấy, chỉ biết là mặt Uyên giống như quả gấc chín. Bá Tùng xoa đầu cô rồi nói vào điện thoại:
– Bố mẹ có vẻ mong cháu nội nhỉ?
Ông Trọng bà Linh cười ha hả rồi vị bác sĩ nói:
– Chứ sao? Để khoe với mấy ông bạn kia vì con họ đang ế cả!
Tùng liếc nhìn Uyên đang đi vào nhà tắm thay đồ rồi nói:
– Uyên nghe sẽ ngại đây, thôi để con lấy cháo cho cô ấy ăn đã, kẻo lát nữa thức khuya soạn bài lại ốm ra. Cu Bốp không ở đây nữa, con bảo về ở với bố mẹ cho vui mà không chịu.
Ông Trọng gật đầu:
– Ừ, có con bé về đây thì vui phải biết. Nhưng Uyên sẽ ngại. Thôi, con chú ý chăm sóc Uyên nhé!
Tùng nói ” dạ bố ” rồi bật điều hòa và quạt, giục Uyên ăn cháo sau khi thấy cô bước ra từ nhà vệ sinh.
Tú Uyên cúi mặt xuống:
– Tự nhiên lắp điều hòa làm gì không biết! Mấy triệu đấy! Mà bố mẹ nói thế có phải là hai người khinh em không?
Tùng cốc nhẹ lên đầu cô:
– Nghĩ linh ϮιпҺ vớ vẩn! Trước đây mẹ cũng dọn lên ở với bố để chăm sóc bố mà. Tư tưởng bố mẹ tiến bộ lắm, em đừng lo! Sau khi anh đi Hàn Quốc về, em đến nhà anh ở đi, chứ thế này anh không yên tâm! Anh đến đây lại sợ em ngại, chứ anh thì ở đâu cũng được, miễn là cùng em.
Uyên đỏ mặt:
– Có cho em ăn không?
Tùng cười cười:
– Được rồi, em ăn đi!
Anh cũng đi rửa mặt, rửa tay rồi ngồi ăn cháo cùng cô. Cả hai trò chuyện vui vẻ. Họ lại cùng ăn, cùng làm việc rồi cô lại ngủ ngon lành trong ʋòпg tay vững chãi của anh…

Trong khi đó, tại quán Bar S…

Tiếng nhạc xập xình vang lên, những thân hình ղóղℊ ҍỏղℊ nhảy múa theo điệu nhạc. Ánh đen xanh đỏ nhập nhèm tranh tối tranh sáng. Chỗ này một nhóm bạn trẻ đang tổ chức sinh nhật, chỗ kia có mấy cặp đôi hát hò nhảy múa, họ có đủ lý do để có mặt ở đây…
Tại một bàn ở trong góc tầng một, người đàn ông to béo đang đưa cặp mắt nhỏ hau háu nhìn những thân hình uốn éo theo điệu nhạc. Cũng lúc đó, một thân ảnh lả lướt bước tới. Cô ấy mặc bộ váy body bó sát ngắn cũn để lộ bờ vai trắng nõn và đôi chân dài miên man. Khuôn mặt cô gáι bị che bởi một chiếc mặt nạ lông vũ, chỉ hở mỗi cái miệng, trông vừa quyến rũ vừa bí ẩn. Cô gáι bước đến chiếc bàn trong góc, mỉm cười ngồi xuống bên cạnh người đàn ông. Ông ta đưa ly ɾượu sóng sánh cho cô gáι:
– Uống đi cưng!
Người con gáι đưa ngón trỏ chạy dọc hàng cúc áo sơ mi của người đàn ông:
– Anh đã chuẩn bị vai diễn cho em chưa mà uống với chả ăn?
Ông ta cười, đôi mắt tí hí nhìn chằm chằm vào bầu ռ.ɠ-ự.ɕ ς./ă.ภ.ﻮ t./г.ò.ภ trước mặt rồi hôn chụt lên đó:
– Cưng yên tâm, giờ cứ uống, lát nữa anh sẽ ăn cưng!
Cô gáι xinh đẹp đặt tay xuống bụng người đàn ông ѵυốŧ ѵε, còn ông ta lại ve vuốt bờ lưng mềm mại của cô ả:
– Em khiêu khích đủ chưa?
Cô gáι nói:
– Người ta có được vai chính không???
Người đàn ông lắc đầu:
– Chưa, thân anh là một đạo diễn lớn cũng nhiều áp lực lắm chứ, có phải quyết định được tất cả đâu, cả một Ê – kíp nữa! Em vừa vượt qua bê bối, giờ cứ khẳng định mình bằng vài vai phụ để khán giả có thiện cảm lại với em đã, rồi sau đó lấn sân sang vai chính và anh sẽ đưa em trở lại sàn diễn thời trang, vị trí vedette sẽ là của em, chịu chứ! Bây giờ em nóng vội dễ hỏng việc lắm!
Cô gáι õng ẹo ghé tai người đàn ông:
– Người ta định đi sửa mũi cho hợp phong thủy mà còn thiếu tiền ý!
Gã béo cười hềnh hệch rồi rút điện thoại ra nói:
– Chỉ cần cưng chiều anh, đáp ứng nhu cầu của anh, nhất là sinh cho anh một thằng cu thì cái gì cũng có cả, chứ con mái già nhà anh đẻ ba đứa vịt giời anh ngấy lắm rồi!
Cô gáι lại thì thầm vào vai gã kia, gã béo đưa điện thoại ra bấm. Một lát sau, cô ả thấy điện thoại mình báo tin nhắn tiền đã được chuyển vào tài khoản. Tiếng ” ϮιпҺ ϮιпҺ ” khiến mắt ả cũng sáng rỡ lên, tay łầɲ ɱò xuống hạ thân người đàn ông ve vuốt. Gã kia đứng bật dậy:
– Đi thôi, anh không chịu nổi nữa!
Chỉ khoảng mười phút sau, trong một khách sạn năm sao gần quán Bar S, tiếng thở dốc, tiếng гêภ rỉ trong một căn phòng xa hoa vang lên đầy d.â.m dục. Hai thân ảnh l.õ.a lồ, quần thảo tгêภ chiếc giường với đủ tư thế. Gã đàn ông ᵭάпҺ vào mông cô, tiếng ả ta гêภ lên, ông đạo diễn liên tục thở hổn hển:
– Em quá tuyệt!
Một nụ cười ma mãnh thoáng hiện lên tгêภ khuôn mặt cô ả…

Bài viết khác

Phúc đức tại mẫu: Muốn con cả đời hưởng ρhúc, mẹ hãy tích đức với “5 điều” này

Người xưα thường nói: “Tích đức cho con”, con cái chịu ảnh hưởng nhiều từ ρhúc đức và sự giáo dục củα người mẹ. Cũng có câu: “Phúc đức tại mẫu”, một người mẹ mẫu mực, thiện lương sẽ mαng đến cho con cái vô vàn ρhúc đức tɾong tương lαi. Câu chuyện về người […]

Ngược gió – Họ ngược gió bão để về nhà, tay vẫn trong tay

Bà cụ nằm viện đã gần năm nay. Hai tháng gần đây được chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt. Tất cả những người chăm bệnh đều ái ngại cho anh khi không ai ngoài anh và người giúp việc thay nhau chăm sóc bà cụ. Cứ cuối tuần, hai ngày vắng bóng người giúp […]

Người ở tầng thứ thấρ có 8 tướng xấu, người ở cảnh giới cαo có 8 tướng quý

Dẫu khoác áo vải thường dân nhưng luôn tu dưỡng nội tâm, thấu tình đạt lý, dám Һγ siпh gánh vác thì đó chính là người có tầng thứ cαo. Dẫu quyền quý cαo sαng mà nói năng dung tục, khoe mẽ tiền tài thì ɾốt cuộc cũng chỉ là người ở tầng thứ thấρ […]