Thế là hắn lấy vợ – Phần 4

Yêu nhau được khoảng 3 tháng, hắn cũng về nhà chị thường xuyên hơn, sinh hoạt thường hơn, kể cả ngủ ở lại (khá hơn lần đầu tiên là sau này bác ruột của chị cho chiếc chõng tre để trước hiên nhà, nên hắn chẳng còn phải trải chiếu ngủ dưới mái hiên nữa).

Ngày hắn ra mắt bố mẹ chị, cái ấn tượng ban đầu ấy hẵng đã gây ấn tượng với bố mẹ chị tới nỗi sau này, khi đã là vợ chồng, chị vẫn cười khi nhắc đến: mặc quần jean xắn hai gấu quần vì quá dài, mang đôi dép da đã mất mặt lót trong lòng dép, chỉ còn lớp nhựa lót bên trong, kêu lẹp bẹp mỗi khi hắn rửa chân., mà còn mượn của thằng em trong cơ quan nữa chứ! và chỉ duy nhất bộ đó hắn mặc khi xuống thăm chị! Hắn toát mồ hôi mỗi khi nhớ lại cảnh đó, nhưng thế mà bố chị lại thích. Lúc trước khi quen hắn, chị cũng có người yêu (nghe nói làm giám đốc gì đó), và người ấy cũng yêu chị lắm.

Nhưng mỗi tội, anh í ở tít ngoài Hà Nội kia, chỉ thăm chị mỗi khi đi vào TP HCM công tác, còn lại toàn liên lạc qua điện thoại. Khi ấy bố mẹ chị lo sốt vó, sợ con gái lấy anh í xong là phải ra Hà Nội làm dâu. Thế nên khi thấy hắn yêu chị, bố chị ưng bụng, khuyên bảo chị: “ Hắn hình thức bên ngoài không tới nỗi nào, được cái nó rất thật thà. Con lấy nó, bố thấy tốt cho con và cho cả nó nữa!”. Thế là tháng lương sau của hắn, chị liền dẫn hắn mua ngay mấy bộ quần áo, cả dép da…

Và vứt liền bộ đồ gây ấn tượng kia vào sọt rác. Nghĩ lại hắn thấy mình cũng may mắn thật!

Về quê!

Hắn về quê với ba mẹ! Tính ra cũng 16 năm hắn không về quê rồi. Thế nên khi hắn cùng ba mẹ ra sân bay để bay về Hà Nội, chị theo tiễn hắn. Bịn rịn đến phòng cách ly, hắn nhìn thấy hai dòng nước mắt lăn dài trên khuôn mặt chị! Khi ấy hắn biết, chị sẽ là vợ của hắn.

Bởi thế nên khi về quê, hắn cứ mong ngóng được quay về trong miền Nam để được gần bên chị. Nỗi nhớ chị cồn cào ruột gan, không thể vơi bớt qua những lời thăm hỏi tâm tình dành cho nhau. Thế nhưng kể hoạch về quê kéo dài 15 ngày kia. Ôi, hắn chết mất…

May thay, bên tổ chức trong cơ quan kêu hắn về gấp làm hồ sơ kết nạp Đảng. Ôi chao, chẳng có gì diễn tả được khi hắn nhận được thông báo ấy. Thế là hắn theo tàu hỏa về lại trong miền Nam, trong nỗi vui mừng sắp được gặp chị!

Hắn gặp lại chị, ôm chặt chị cho thỏa nỗi nhớ bấy lâu. Chị cũng thế, nước mắt lăn dài vì hạnh phúc!

Ba mẹ hắn cũng rút ngắn kế hoạch về quê lại. Khi về gặp chị, ba mẹ hắn ngỏ lời muốn xuống nhà chị dạm ngỏ, vì theo ba hắn, chỉ có chị mới có thể trị được tính ham mê chơi game của hắn!

Nguồn : Lý Hải Bắc

Thế là hắn lấy vợ – Phần 5
Thế là hắn lấy vợ – Phần 6
Thế là hắn lấy vợ – Phần 7
Thế là hắn lấy vợ – Phần 8
Thế là hắn lấy vợ – Phần 9

Bài viết khác

Nghèo mà Ьiết cho ᵭi là giàu hơn tất cả, giàu mà không muốn cho ᵭi thì thiếu thốn tận cùng – Câu chuyện nhân văn

Thước ᵭo củα cuộc ᵭời không ρhải là thời giαn mà là sự cống hiến. Khi Ьạn cho ᵭi, cuộc ᵭời sẽ mαng ᵭến cho Ьạn những món quà Ьất ngờ. Có một câu chuyện nổi tiếng giữα hαi Ьố con, ᵭược ᵭăng tɾên mạng xã hội, khiến chúng tα ρhải suy ngẫm: Một hôm, […]

Nỗi đau của Cha – Câu chuyện xúc động trong gia đình

NỔI ĐAU CỦA CHA Anh đặt tô cháo lên bàn ,rồi khẻ lay nhẹ chị : – Hồng ,dậy ăn cháo đi Anh gọi hai ba lần ,nhưng chị vẫn yên lặng ,đôi mắt nhắm nghiền ,đã mấy ngày rồi chị không ăn uống gì ,suốt ngày nằm vật vả trên giường ,cơn đói đã […]

Tờ tiền 500 ngàn củα mẹ, câu chuyện thật ý nghĩα nhân văn và ấm áρ.

Tôi là một ᵭứα tɾẻ không mαy mắn, sinh ɾα tɾong giα ᵭình nghèo khổ, chα tôi cҺết năm tôi 3 tuổi. Mẹ tôi sống Ьằng nghề giặt quần áo thuê cho người khác ᵭể kiếm tiền. Từ nhỏ tôi ᵭã luôn ý thức ᵭược ᵭiều ᵭó, nên tôi không ngừng nỗ lực cố gắng […]