Ly hôn – Chương 12

Phần mười hai: Thay đổi

T/g: Võ Ngọc Trí

Thật kỳ diệu, anh không bị chảy máu trong, não và cột sống không sao, chân tay nguyên vẹn. Annh bị choáng nên ngất đi. Chắc nhờ cơ địa anh tốt.

Chị giới thiệu với Na, mình tên là Ly. Chị biết anh và Na thế nào, nhưng chị không hề giận. Ngược lại, chị còn nhờ Na một việc vô cùng khó. Na nhận lời.

Chị chuyển khoản cho Na nhờ thanh toán tiền viện phí, nhưng dặn Na đừng nói cho anh biết. Na hiểu, mình phải làm theo lời chị, vì anh là của chị, chắc chắn thế.

Giờ thì Na xác định được tình cảm của mình rồi. Anh không thuộc về Na. Có lẽ Na yêu Tú thì thiết thực hơn.

Anh xuất viện về phòng trọ, có cả Thủy tới thăm. Sau khi nói chuyện riêng với Na, Thủy đồng ý giúp một tay.

Thủy và Na bàn với anh cách làm ăn. Đã đến lúc anh phải thay đổi, từ suy nghĩ, cho tới tư duy. Thủy có vốn, Na giao tiếp rộng trong giới bất động sản, anh có nghề, ba người hợp lại thành một ê kíp, khép kín. Lợi nhuận chia đều, lỗ cùng chịu. Sở dĩ trước kia anh không phát triển được, là do anh đơn độc, nên không cạnh tranh nổi với người ta.

Nghe Thủy và Na nói, anh hoàn toàn bị thuyết phục. Họ tin tưởng và tốt với anh quá.

Tính Na nhanh nhẹn, nói là làm. Trước mắt mua nhà cũ, sửa lại rồi bán. Có thời điểm làm ba bốn cái một lúc, anh chạy bở cả hơi tai.

Thủy và Na để anh tự lên thiết kế, tính toán vật tư, sao cho hợp lý nhất.

Có hôm Na gắt lên, vì anh vẽ ra quá nhiều thứ, mà theo anh, như thế người ta mua ở mới thuận tiện. Na ví anh như món thịt ba rọi cháy cạnh, trông bắt mắt đấy nhưng không tẩm ướp gia vị. Rồi Na giảng giải nếu làm như thế thì bán sẽ lỗ, mà những cái anh vẽ ra không thật sự cần thiết. Anh nghe theo nhưng có vẻ ấm ức…

(Còn tiếp…)

Ảnh st

Bài viết khác

Người giàu có – Sự giàu có không nằm ở chỗ mình có bao nhiêu tiền, mà ở chỗ mình cho đi được bao nhiêu

Bà Ariane Nelson, đang đứng đổ xăng ở một câγ xăng trong thành ρhố nước Mỹ thì một cậu bé da đen chừng 17-18 tuổi rụt rè đến bên bà hỏi xin bà mua cho cậu một chai sữa tươi. Thoạt đầu bà định nói không, nhưng khi vào tiệm trả tiền thì bà lại […]

Dưỡng chất vô hình – Chừng nào má mình còn, thì Tết không Ьαo giờ mất…

Gió chướng mαng về cuộc tɾαnh luận Ьỏ lửng từ năm tɾước. Chị gần như chạm tαy vào chiến thắng, khi mấy ᵭứα nhỏ chọn ᵭứng về ρhe mình, tụi nó không còn nghi ngờ chuyện Tết giờ chán hết nói nổi. Những thứ chỉ Tết mới có, khiến người tα dài cổ ᵭợi, chảy […]

Kí ức cầu vồng – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Khi gặp Ngọc, anh đã 31 tuổi, vẫn độc thân. Còn cô đã 30, qua 1 lần ly hôn và 1 đứa con gái nhỏ. Họ gặp nhau trong 1 hội thảo dành cho Ceo các công ty nhỏ và vừa, cô đẹp và thanh lịch, ăn mặc chỉn chu sang trọng, cười nói rạng […]