Tìm được đường về – Sự lương thiện là cái “cốt” để làm nên con người cao thượng

Từ xưa sa mạc Sahara được mệnh danh là vùng đất chất, hễ người nào tiến vào đều không thoát được vận mệnh: Có đi không có về.

Nhưng vào năm 1814, một đoàn khảo cổ đã phá vỡ “lời nguyền” này. Khi đó, ở bất cứ nơi nào trong sa mạc cũng có thể nhìn thấy xương người. Trưởng đoàn đã yêu cầu mọi người dừng lại, chọn nơi đất cao để đào hố chôn những bộ hài cốt này và dùng thân cây hoặc đá để làm bia mộ đơn giản.

Tuy nhiên, xương người trong sa mạc quá nhiều, việc chôn cất đã chiếm một khoảng thời gian dài của đoàn. Nên các thành viên trong đoàn bắt đầu phàn nàn: “Chúng ta đến đây để nghiên cứu khảo cổ chứ đâu phải đến để thu dọn xương người”.

 

 

Vị đội trưởng kiên trì nói: “Mỗi bộ hài cốt đều từng là đồng nghiệp của chúng ta, mọi người làm sao có thể nhẫn tâm để họ phơi sương nơi hoang dã như thế này?”.

Một tuần sau, đoàn khảo cổ phát hiện được rất nhiều di tích của người cổ đại, lần phát hiện này đủ gây chấn động trên toàn thế giới. Nhưng lúc họ rời đi, bão cát đột nhiên nổi lên, mấy ngày liền không thể nhìn thấy mặt trời.

La bàn cũng vì bão cát mà mất tác dụng. Đoàn khảo cổ hoàn toàn bị mất phương hướng, lương thực và nước uống cũng cạn dần. Lúc này họ mới hiểu tại sao những người đồng nghiệp kia không thể trở về.

Trong lúc nguy nan, vị trưởng đoàn đột nhiên nói: “Đừng vội tuyệt vọng, mọi người có nhớ không, khi đến đây chúng ta đã để dấu hiệu dọc đường đi!”.

Thế là họ men theo những bia mộc đã lập khi chôn cất hài cốt, cuối cùng tìm được đường ra khỏi vùng đất chết. Về sau, khi trả lời phỏng vấn của báo chí, các thành viên trong đoàn khảo cổ bùi ngùi nói: “Lương thiện chính là thứ giúp chúng tôi thoát khỏi sa mạc, tìm được đường về”.

Thật vậy, trong sa mạc mênh mông, chính sự tử tế đã thôi thúc họ làm một việc nhân văn. Và chính hành động đó cũng đã giúp cả đoàn tìm được đường về, thoát ra từ cõi chết.

Trên con đường nhân sinh dài đăng đẳng, lương thiện chính là kim chỉ nam trong lòng mỗi người. Nó giúp chúng ta nhìn thấy rõ nội tâm của mình, giúp ta không lầm đường lạc lối.

Tôi vẫn luôn cho rằng, thiện là một loại phẩm tính mềm mại nhất, nhưng cũng giàu sức mạnh nhất tiềm ẩn trong nhân tính của con người. Bất kể gian nan thế nào, chúng ta cũng nên giữ vững tấm lòng lương thiện. Mặc kệ cô độc ra sao, ta cũng phải suy trì nhất cách cao thượng của mình.

Trên thế giới này, ai cũng có những khó khăn riêng, mong rằng mỗi trường hợp bi thương đều sẽ nhận được ấm áp tình người, mong rằng tất cả mọi người có thể đối đãi với nhau thật hòa nhã.

So với thông minh, lòng lương thiện còn khó có được hơn. Bởi thông minh là thiên phú, mà lương thiện lại là lựa chọn. Vậy nên, nếu có lúc cuộc sống bắt chúng ta lựa chọn, đừng ngần ngại chọn trở thành người thiện lương.

Sưu tầm.

Bài viết khác

Người bảo trợ của tôi – Câu chuyện nhân văn và một con người nhân hậu

Khi biết có bão lụt ở VN, bà Helen ở Mỹ rất tích cực đóng góp vào công việc cứu trợ. Nhất là bà thường gởi tiền về giúp cho trẻ em Cô Nhi Viện VN. Tôi sang Mỹ, bà là người bảo trợ cho gia đình tôi. Bà ao ước cùng tôi về thăm […]

Người cũ – Người ρhụ nữ giỏi giαng, tốt bụng ρhải được quyền hưởng hạnh ρhúc

Anh giám đốc xởi lởi nói : Để tôi giới thiệu với cậu, tɾưởng ρhòng kinh doαnh củα công ty tôi. Cô ấy giỏi lắm. Cô ấy đến ɾồi. Anh từ từ quαy lại ɾồi cҺếϮ sững. 5 năm không gặρ. Cô ấy bây giờ tɾòn tɾịα, tɾắng tɾẻo và tɾông thần thái ɾất ɾạng […]

Câu chuyện đầy tính nhân văn sâu sắc về nữ công nhân bị nhốt trong phòng đông lạnh

Một nữ không nhân không mαy bị mắc kẹt trong kho đông lạnh. Đối mặt với cái cҺếϮ, cô không khỏi tuyệt vọng; nhưng điều kì diệu đã đến, nhờ một cử chỉ nhỏ bé mà αi cũng có thể làm đã giúρ cô thoát khỏi bàn tαy Ϯử thần…   Hình minh hoạ. Một […]