Lấy vợ cho chồng cũ phần cuối
TRỞ LẠI CĂN NHÀ XƯA
Chuyện đã sảy ra hơn 3 năm rồi. Cứ mỗi khi nghĩ đến ngày hôm ấy tôi vẫn thấy giật mình, lòng quặn đau, xót xa, thương nhớ Mai vô cùng – người vợ quá cố của tôi đã ra đi đột ngột, ở độ tuổi 37.
Tôi nhớ hôm ấy vào ngày thứ sáu, khoảng 10 giờ 30 tôi nhận được điện thoại của Mai. Em bảo, ”hôm nay thứ 6, em được nghỉ dạy học sớm, chiều nay không phải lên lớp, em về nhà nấu cơm, trưa nay anh về nhà ăn cơm, em đợi anh nhé!”. Tôi hẹn vợ mình khoảng 11 giờ 30 tôi về. Tôi không thể ngờ đấy là lần cuối cùng tôi được nói chuyện với người vợ thân yêu của mình.
Khoảng 15 phút sau, tôi lại nhận được cú điện từ máy điện thoại của Mai, nhưng không phải tiếng Mai mà là tiếng của một người đàn ông lạ. Anh ta tự giới thiệu mình là công an giao thông và xin thông báo với tôi Mai vừa mới bị tai nạn giao thông, chỉ cách cổng trường học khoảng 15 m, trong tình trạng hết sức nguy kịch, hiện nay Mai đã được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện Bạch Mai”. Khi nhận được tin ấy, vì quá đột ngột, tôi không thể tin vào những gì mình vừa nghe được, không còn đứng vững được nữa, tôi khuỵu xuống. Cũng may khi ấy có người trong cơ quan nhìn thấy tôi như vậy liền thông báo cho mọi người cùng hỗ trợ. Lấy xe ô tô của cơ quan, mọi người vội đưa tôi đến bệnh viện Bạch Mai nơi Mai đang cấp cứu. Vừa tới phòng cấp cứu, Lê và hai con gái chạy đến ôm lấy tôi khóc nức nở.
Tiếng Lê nghẹn ngào nói trong nước mắt, Mai đã mất rồi anh ơi! Tôi lao vào phòng cấp cứu và chỉ được nhìn vợ một lần cuối, tôi thấy cả người và khuôn mặt của Mai không hề sây sát, và hình như trông cô ấy đang ngủ rất say. Chỉ mới khoảng 20 phút trước đây thôi em còn nhắn nhủ với tôi nhưng lời ngọt ngào yêu thương, hẹn tôi cùng về nhà ăn cơm mà giờ đây em đã vĩnh viễn ra đi.
Sau này, theo kết luận của pháp y Mai mất vì chấn thương sọ não (TBI) và có lẽ phải mất một thời gian rất dài tôi mới tin và quen được là Mai đã xa rời bố con tôi.
Sau ba ngày Mai mất, đám tang lễ của Mai được tổ chức trong sự thương tiếc của các thầy cô, các cháu học sinh, bạn bè và gia đình. Thì hài của Mai được hỏa táng tại Đài hoá thân Hoàn vũ.
Theo nguyện vọng của bố mẹ Mai, tro cốt của Mai được đưa về nghĩa trang quê nhà để mai táng. Giờ đây, hàng ngày ngôi mộ của Mai được bố mẹ tôi, bố mẹ Mai và cả bố mẹ Lê chăm nom, nên ngôi mộ luôn sạch sẽ, có nhiều loài hoa bốn mùa nở rộ, ở nơi đấy Mai cũng thấy đỡ cô đơn hơn, vì đã có hàng xóm láng riềng bên cạnh và được các ông bà của ba bên thường xuyên thăm viếng. Mỗi lần chúng tôi về quê thăm Mai thấy lòng mình cũng vơi bớt đi những nỗi buồn, xót xa, nỗi niềm nhớ thương.
Cách đây hai ngày, là ngày giỗ thứ 3 của Mai. Hôm đấy có đông đủ cả ba gia đình (bố mẹ Mai, bố mẹ Lê và bố mẹ tôi) bố Mai nêu ý kiến: ”Con Mai, không may cháu nó mất sớm, nay đã đoạn tang, gia đình tôi rất mong muốn các cháu ngoại tôi có mẹ, con rể tôi có người bầu bạn, cùng chăm lo xây dựng gia đình. Vậy, chúng tôi đề nghị con rể của tôi xin được tái kết hôn với cháu Lê. Xin ý kiến các ông bà và các con? ”. Khi nghe ý kiến ấy, bố mẹ tôi và bố mẹ Lê đồng ý ngay và các cụ rất vui mừng. Tôi nhìn sang Lê, em mỉm cười và đề nghị tôi phát biểu. Tôi chỉ biết xin vâng nghe theo lời các cụ dạy bảo và cảm ơn mọi người đã quan tâm lo lắng đến gia đình nhỏ bé của chúng tôi. Bố mẹ tôi rất vui mừng và cũng xin được thống nhất với các cụ về ngày tổ chức đám cưới cho tôi và Lê. Các cụ cũng giao nhiệm vụ cho chúng tôi đi tổ chức đăng ký kết hôn theo đúng quy định của pháp luật. Đám cưới của tôi và Lê được tổ chức gọn, nhẹ, đơn giản ngay tại quê nhà.
Thế là cuộc đời tôi đã trải qua 3 lần đám cưới, nhưng chỉ có hai cô dâu, và giờ tôi chỉ còn lại có Lê là vợ. Mai đã ra đi vĩnh viễn nhưng tôi tin rằng Mai sẽ luôn dõi theo, ủng hộ và phù hộ cho gia đình chúng tôi luôn được may mắn, vui vẻ, hạnh phúc.
Mai lúc nào cũng vậy, kể cả khi còn sống, cô ấy cũng mong Lê là mẹ đỡ đầu của hai đứa con chúng tôi. Giờ em đã xa rời thế giờ này thì chắc chắn em càng mong muốn cho tôi và Lê kết hôn với nhau để sớm trở thành một gia đình.
Sau khi tổ chức đám cưới được ba ngày thì chúng tôi tạm biệt bố mẹ ba bên và Mai để trở về Hà Nội.
Khi trở về được một tuần, chúng tôi chọn một ngày tốt, bố con tôi và Lê làm lễ cúng đưa di ảnh của Mai chuyển về nhà Lê đang ở; ngôi nhà cũ xưa kia của tôi và Lê, nơi đó tôi đã từng ở và đã ra đi 16 năm trước giờ quay trở lại. Còn căn hộ của tôi và Mai, hiện nay chúng tôi cho hộ gia đình khác thuê để ở.
Hơn 20 năm qua, gia đình chúng tôi tuy có rất nhiều biến cố, mất mát đau thương nhưng giờ cả Lê, tôi và các con giờ đã ổn định, và là một gia đình hạnh phúc. Chắc dưới cõi vĩnh hằng Mai cũng vui lòng khi thấy chúng tôi là một gia đình như vậy.
Tôi, Lê và các con cầu mong cho em luôn vui vẻ, khỏe mạnh, thanh thản, sớm được siêu thoát.
Chúng tôi hứa với em sẽ yêu thương, nuôi dưỡng con cái thật tốt và luôn nhớ thương đến em! Người vợ, người em, người mẹ của gia đình chúng tôi.
Hà Nội, ngày 8/8/2023.