Lá thu xào xạc 3
TG : Cao Nguyen
Từ khi bị chồng giành nuôi đứa bé , nỗi đau của người mẹ phải dứt ruột xa đứa con bé bỏng của mình , Lan mong muốn nương nhờ cửa Phật để chôn chặt những bi ai của đời mình . Nào ngờ cô vẫn chưa thoát được bụi trần , gian truân vẫn còn đeo bám cô .
Đứa con nhỏ mà Lan dứt ruột đẻ ra , biết cô đi tu , nhưng không biết tu ở chùa nào . Nó trốn nhà đi tìm cô ở các chùa trong vùng . Mãi sau nó mới biết Lan ʇ⚡︎ự ở chùa Cao . Mấy lần đầu đến , nó đứng thơ thẩn ở cổng chùa . Lan sợ phải gặp con nên cô đã tránh mặt . Lan cứ nghĩ, bố nó có tiền chắc nó có cuộc sống tốt. Hơn nữa, nếu ra gặp con , Lan sợ sư thầy sẽ quở trách vì quyết đi tu mà không dứt bỏ được lòng trần . Có người mẹ nào chẳng thương con . Nhưng cứ nghĩ đến những đau khổ, những sự phụ bạc của chồng và gia đình nhà chồng thì việc tránh mặt con, cô dốc lòng tu là đúng lắm rồi . Nhưng thằng bé vẫn đến tìm Lan….
Nó đứng ở cổng chùa khóc và hét to :
_Mẹ ơi ! Cho con theo với, con khổ lắm ! Mẹ ơi ! Mẹ đừng bỏ con ….
Nó cứ đứng ở cổng chùa mà gào khóc. Mãi đến trưa , chắc mệt quá , nó ngồi ʇ⚡︎ựa cổng chùa ngủ thϊếp đi, hai dòng nước mắt cứ chảy tràn tгêภ má . Hôm đó rất may sư thầy và hai ni cô khác đi vắng. Đứng nép vào gốc cây nhãn sân chùa , Lan cắn chặt môi , cố ghìm tiếng khóc đang chực chờ bật ra , cô theo dõi thằng bé . Nhìn thấy cảnh đầu tóc nó rối bù , mặt mũi nhem nhuốc , áo quần rách nát bẩn thỉu, thân thể xanh gầy của nó , lòng cô quặn đau . Lan nghĩ chắc là thằng bé bị hắt hủi, ngược đãi trong ngôi nhà của bố nó rồi . Không kìm lòng được nữa , cô chạy ra , bế thốc con vào trai phòng . Tội nghiệp con quá , con mới hơn sáu tuổi đã biết gì . Nước mắt rơi lã chã , Lan lau mặt mũi , rửa chân tay cho con . Rồi cô xới cơm cho con ăn . Chỉ cơm với tương chùa mà nó ăn ngấu nghiến ba bát liền . Chắc con đói quá.
Ăn xong , nó mếu máo bảo Lan :
_ Mẹ ơi, cho con ở với mẹ nhé .
Lan vừa khóc vừa nói :
_ Không được đâu con ơi. Đây là nhà chùa . Con phải về với bố để còn đi học . Tháng chín này con đi học lớp một rồi .
Thằng bé giãy nảy lên :
_ Ứ . Con không về với bố đâu . Bố hay ᵭάпҺ con . Dì bắt con bế em , không cho đi học . Con không dỗ được em , dì bắt con nhịn ăn , còn ᵭάпҺ con , xé quần áo của con .
Lan ôm chặt con vào lòng , hai mẹ con cùng khóc . Lan tin những điều con nói . Trẻ em ở tuổi đó không biết nói dối . Lan cứ nghĩ bố nó giàu, con cô sẽ sung sướиɠ , có ngờ đâu thằng bé lại khổ đến thế . Lan giấu sư thầy , giữ con ở lại qua đêm . Cô tắm giặt , gội đầu cho con . Đêm đó , hai mẹ con ôm nhau ngủ. Đã lâu lắm rồi, Lan lại mới được ôm con ngủ trong, được hít thở mùi hương nồng nồng , ấm ấm của con . Nhìn con ngủ ngây thơ mà lòng Lan xót xa , trăn trở . Có người mẹ nào lại dằn lòng được khi thấy con mình bị đọa đày đau khổ . Lan nghĩ đời cô coi như bỏ đi rồi, còn đời con cô chỉ mới bắt đầu . Cả đêm ấy Lan không ngủ .
Sáng hôm sau , Lan dắt con đến gặp sư thầy . Cả hai mẹ con qùγ dưới chân người :
_Bạch thầy , đây là đứa con trai bé bỏng của con . Con đã phạm phép Phật, ở cõi Phật mà chưa hết lòng trần …
Nghe Lan nói vậy , sư thầy ra hiệu bảo cô ngừng lời. Người bảo :
_A di đà Phật ! Con không phải nói nhiều, ta hiểu lòng người mẹ nơi con…Nhưng lẽ đời và phép Phật chỉ cho con chọn một …. Hãy bình tâm mà lựa chọn đi con.
Giọng nghèn nghẹn Lần thưa:
_ Bạch thầy, cả đêm qua con đã suy nghĩ nhiều. Con xin thầy tha Ϯộι cho con. Kiếp này thầy cho con lỗi nghiệp tu , cho con được hoàn tục để nuôi đứa con thơ dại . Kiếp sau con lại xin ăn mày cửa Phật.
Sư thầy lặng im, đôi mắt nhìn vào hư vô . Hai tay chắp trước ռ.ɠ-ự.ɕ , người đang cầu kinh . Một lúc sau, người bảo :
_Ta hiểu lòng con . Đức Phật dạy chúng sinh phải biết từ bi, hỉ xả ….. Nếu tâm con đã quyết , ta cũng bằng lòng . Cõi Phật vô biên …. Nhưng con phải tâm niệm điều này : “Phật tại tâm , nhớ lấy và đừng trái với lời răn của Phật ” nghe con !
Cả hai mẹ con Lan đều trào nước mắt và chắp tay lạy tạ người . Lan đưa con ra khỏi chùa về gặp chồng cũ . Anh ta đồng ý cho Lan nuôi con .
*****
Mãi đến cuối cấp ba, lần đầu tiên Hương mới biết rung cảm trước một người khác giới. Nhưng hỡi ơi, đó không phải là một bạn trai nào trong số những bạn bè cùng tuổi, cùng lớp. Người ấy lại là thầy giáo dạy văn lớp 12 của cô .Thật sự ban đầu cô chẳng có ấn tượng gì mặc dù thầy khá đẹp trai. giọng thầy giảng bài nhẹ nhàng, trấm ấm đầy xúc cảm và cuốn hút .Thầy hài hước nhưng sâu sắc. Đặc biệt, sự quan tâm đến từng học trò của thầy khiến tụi Hương đứa nào cũng hăng hái, tìm thấy niềm vui trong việc học.
Hình ảnh thầy giảng bài với nụ cười hiền lành, gương mặt có ánh mắt sáng cứ lảng vảng trong đầu Hương hàng giờ. Hương nhận ra mình bắt đầu có thói quen tìm kiếm bóng dáng thầy một cách vô thức mỗi khi đến trường. Hương không dám tâm sự với ai, nhưng cảm thấy rất ám áp, hạnh phúc trong mỗi tiết dạy của thầy. Hương thường lấy cớ này cớ nọ để được gần thầy, nói chuyện với thầy dù chỉ dăm ba phút ngắn ngủi
Thứ tình cảm lạ lùng cứ quấn quýt lấy tâm hồn Hương, khiến mỗi khi nghĩ đến, Hương lại cười một mình, đỏ mặt một mình. Mỗi sáng, cố gắng đi học thật sớm, bởi sẽ gặpđược người đó trong sân trường.
Ngồi góc khuất, chìm đắm trong những cảm xúc mơ hồ, nhẹ bẫng như làn sương sớm, lặng lẽ nhìn theo cho đến lúc hình dáng ấy khuất hẳn thì nó mới trở về với thực tại.
Rồi những đêm học bài, bao nhiêu lần trái tιм Hương bỗng quặn thắt lại vì nỗi nhớ nhung, bao nhiêu lần phải giấu đôi tay run run trước ánh mắt kia nhìn Hương, ấm áp.
Nó nhận thấy mình thật ngốc nghếch, cứ như một người sợ sệt yêu đương phải giấu đi tình cảm của mình. Nhưng giá mà người Hương thích, thích nhiều vô cùng ấy phải chăng cũng là một cậu học trò nào đó, không phải hơn Hương mười tuổi, không phải là thầy giáo Hương thì thật tốt.
Ôi, là một cô học trò ngốc nghếch đi thích thầy giáo của mình. Có ai như Hương không, sao tình cảm của Hương lại đặt lung tung như thế, sao trái tιм của Hương cứ không chịu nghe lời?
Thích thầy giáo, nói ai hiểu cho đây. Thế nên, ngoài việc im lặng thì Hương có thể làm được gì. Hương không muốn thứ tình cảm mà Hương cẩn thận giữ gìn ấy bị coi là tình cảm bồng bột.
Hương đã quyết dứt bỏ cảm xúc, hình ảnh thầy ra khỏi đầu mình nhưng không thể. Thậm chí, khi thầy có ý lảng tránh, Hương lại càng quan tâm đến thầy nhiều hơn. Những ngày trông thấy thầy mệt mỏi, vất vả, Hương đã rất xót xa.
Có hôm đang giảng bài , thầy Hùng dừng lại , nhắc nhở lớp:
_Kỳ thi tốt nghiệp và kỳ thi đại học sắp tới rồi , các em phải tập trung cao độ , ôn luyện kỹ càng để có được kết quả tốt nhất nhé .
Hương giật mình thảng thốt . Nhanh quá ! Hương không muốn rời xa tuổi học trò. Hương ước gì thời gian ngừng trôi . Để Hương luôn được nghe những lời giảng của thầy
Rồi kỳ thi tốt nghiệp phổ thông trung học và kỳ thi đại học cũng đã đến . Hương hài lòng với bài làm của mình .
Một hôm , vừa đến cổng nhà thầy Hùng , tiếng Hương vui mừng hân hoan :
_Thầy ơi ! Em có giấy báo điểm rồi. Thầy ơi !
Chạy vào nhà , cô đưa tờ giấy báo điểm khoe với Hùng :
_Thầy xem . Môn văn của thầy em được điểm cao nhất , chín điểm văn , chín điểm anh, tám điểm toán . Thầy chúc mừng em đi .
Ngày ấy , hai mươi bốn điểm đã đỗ vào các trường đại học tốp tгêภ rồi . Tất cả các môn đều thi ʇ⚡︎ự luận
Hòa cùng niềm vui với cô trò nhỏ , Hùng rạng rỡ :
_Chúc mừng em , cô học trò giỏi giang của thầy . Thầy sẽ khao em.
Hương nũng nịu :
_Không ! Để em khao . Tối nay em mời thầy uống nước và em có chuyện muốn nói với thầy .
(Còn nữa )