Lá thu xào xạc 1
TG : Cao Nguyen
Hùng lững thững đi bộ lên chùa Cao . Nhà anh cách ngôi chùa chỉ vài trăm mét . Chùa Cao vốn là một ngôi chùa của làng Thị Cầu, được xây dựng từ mấy trăm năm trước . Chùa nằm tгêภ sườn núi Búp Lê , xung quanh là những cây cổ thụ tươi tốt , xum xuê . Trải qua thời gian , nhà dân xây kín xung quanh chùa . Lối vào chùa giờ đây chỉ là một con ngõ nhỏ , ô tô không vào được . Chính vì vậy mà chùa vẫn giữ được những nếp xưa của những ngôi chùa cổ . Trụ trì chùa là sư thầy khoảng bảy mươi tuổi , bà cùng các tăng ni ăn chay niệm Phật hàng ngày . Chùa chỉ đông đúc vào những ngày rằm , mùng một , hay tháng giêng đầu năm. Còn lại là không gian yên tĩnh , trầm mặc . Trước kia Hùng chỉ đến chùa vào dịp Tết , tháng giêng đầu năm hoặc những ngày hè .
Hùng là thầy giáo dạy văn cấp ba . Vợ Hùng là cô gáι bán hàng xén ở chợ Nhớn , mỏng mày hay hạt . Ngày ấy giáo viên nghèo lắm , lương ba cọc ba đồng . Mà không phải chỉ có giáo viên , hầu hết ai cũng đều nghèo khó . Vợ Hùng suốt ngày càu nhàu , chê bai anh không năng động . Rồi cô so sánh anh với chồng của lũ bạn , nhà chúng nó có xe máy đi , tối tối vợ chồng con cái lại cùng nhau đi lượn phố . Còn chồng mình có cái xe đạp thì lúc ŧυộŧ xích , lúc hỏng phanh , khật khừ như ông lão.
Chán chồng , cô ta cặp bồ với lão chủ cửa hàng buôn bán xe máy cũ hàng bãi của Nhật, chừng khoảng bốn mươi tuổi , bỏ vợ, đầu hói , bụng phệ , mặt nung núc mỡ , mắt híp .
Một hôm cô ta chìa tờ giấy ly hôn , bảo Hùng ký vào . Anh hỏi tại sao thì cô ta cộc lốc : “Tôi với anh không hợp nhau , ở với nhau chỉ làm khổ nhau” . Ngậm ngùi Hùng ký đơn . Cũng may hai người chưa có con , nhà cửa do bố mẹ Hùng để lại nên thủ tục ly hôn nhanh chóng .
Bố mẹ Hùng mất trong một vụ tai пα̣п khi Hùng mới lấy vợ được mấy tháng . Kể từ khi vợ bỏ, thui thủi một mình trong căn nhà lợp ngói ba gian hai trái , buồn chán , Hùng năng lên chùa . Đi lại nhiều , Hùng thành chỗ thân quen với sư thầy . Sư thầy trọng anh vì anh giáo hay vãn cảnh chùa, ít nhiều biết và ᴅịcҺ được những câu đối trong chùa . Anh giáo ăn nói nho nhã, hiểu biết rộng, nhiều khi Hùng và sư thầy đàm đạo với nhau cả buổi chiều. Từ quen biết đến thân, sư thầy coi anh như người nhà …
Một hôm lên chùa , Hùng thấy một ni cô đầu đội một chiếc mũ len màu nâu, đang quét lá trong sân chùa . Hùng tò mò muốn biết chuyện về ni cô. Sư thầy bảo :
_ Tín nữ ấy có chuyện buồn riêng , quyết xin phép nhà chùa thệ phát ( cắt tóc đi tu) .
Đôi mắt long lanh đượm buồn , khuôn mặt khả ái , nước da trắng hồng , ni cô lặng lẽ đưa những lát chổi , tiếng lá nghe xào xạc .
*****
Ni cô đó tên Lan , đã có một đời chồng và một đứa con trai lên bốn tuổi . Chồng Lan được đi xuất khẩu lao động ở nước Đức . Một mình Lan ở nhà cày cuốc nuôi con , nuôi bố mẹ chồng . Lan đợi chờ và hy vọng chồng cô trở về để gia đình được đoàn tụ , để cuộc sống đỡ đói nghèo . Rồi chồng Lan cũng trở về . Nhưng anh ta trở về cùng một người đàn bà xa lạ làm cùng với anh ta ở bên Đức . Chồng Lan xúi giục bố mẹ đuổi cô đi, vu cho là cô không chung thủy trong những năm tháng anh ta đi xa.
Ly hôn, tòa xử anh ta được quyền nuôi con vì cô không có việc làm ổn định ?! Anh ta làm một căn nhà ba tầng ở ngay đầu làng và ở cùng với người đàn bà đó . Cả bố mẹ anh ta và đứa con lên bốn của Lan , anh ta đều bắt về ở đó . Một mình Lan cô đơn trong ngôi nhà cũ mà gia đình nhà chồng gọi là trả công cho cô . Quê Lan thì ở xa . Họ hàng nhà chồng, làng xóm láng giềng biết chuyện , chỉ lắc đầu ngán ngẩm, chứ không can thiệp được . Tủi ทɦụ☪ và đau khổ , Lan tìm đến một ông thầy bói mong vớt vát niềm an ủi của số phận . Thầy bói phán :
_Mệnh cô nặng , số cao sẽ còn gặp nhiều hoạn пα̣п . Chỉ có cách là gửi thân vào cửa phật mới mong tìm được sự thong dong , bình an .
Lan tin và cô quyết đi tu .
Ở chùa , công việc của Lan ngày nào cũng giống như ngày nào . Ngày hai buổi cô chăm sóc những luống rau . Lau dọn dẹp , quét sân vườn. Những công việc bận rộn giúp Lan quên đi tất cả . Đời là bể khổ !
Đêm đêm, Lan đọc kinh niệm Phật . Hai tay chắp trước ռ.ɠ-ự.ɕ , đôi mắt nhìn vào khoảng không vô định , miệng cô nhẩm theo các bài kinh . Năm giờ sáng Lan lại trở dậy gõ mõ tụng kinh . Những lúc học và đọc kinh , Lần thấy mình thanh thản và được giải thoát . Cuộc sống buồn tẻ và ép ҳάc như vậy mà lạ thay, Lan vẫn khỏe , vẫn đẹp . Da cô vẫn trắng hồng , má cô vẫn ửng đỏ . Ngực Lan vẫn cộm lên dưới áo nâu sồng của nhà chùa .
Đã hai năm trôi qua mà Lan vẫn chưa được xuống tóc . Mùa đông cũng như mùa hè , Lan giấu bộ tóc đen dưới chiếc mũ len màu nâu .
( Còn nữa )