Hai lần cập bến chương 22
Biết tính Vũ nên tôi cũng không đi mua nữa . Kiểu gì cũng bắt ép người khác bằng được , với chắc Vũ tiện đem qua cho bạn nên đem thêm cho nhân viên một ít cũng chẳng sao .
Đang gọt mấy quả táo thì nghe tiếng nhộn nhịp ở ngoài , tiếng gõ cửa vang lên , tôi dừng tay đi ra mở :
– Cô Chi ! Con nhớ cô quá !
– Moon ! Cô cũng nhớ con lắm ! Quay mấy ʋòпg cô xem nào , hơn tháng rồi , có lên cân không nào ?
– Con nghe lời cô vẫn ăn đều , không bỏ bữa ạ ! Chỉ là nhớ cô thôi !
– Ừ ! Cô cũng nhớ Moon quá đi !
Hai cô cháu ôm hôn nhau trước cửa , Vũ đứng đó nhìn mặt giãn ra trông hiền lắm chẳng giống mọi khi ở công ty hay những lúc bắt bẻ tôi gì cả . Tôi dắt tay Moon vào trong hỏi :
– Con ăn tối chưa Moon ?
– Dạ chưa ạ ! Con đợi ăn cùng cô luôn !
– Thế sao mang cả cặp đến đây , lát con đi học thêm ở đâu nữa à ?
– Dạ không ! Con nhờ cô chỉ bài dùm con , với con muốn ngủ với cô !
– Chỉ bài thì được nhưng Moon ngủ ở đây không được , về nhà ngủ cho ngon giấc mai con còn đi học chứ !
– Không ! Con thích ngủ với cô cơ !
Tôi nhìn Vũ nhưng anh ta không nói gì . Tôi bảo :
– Thôi để cô lấy đồ ăn cho con ăn trước nhé ?
– Vâng ! Cả nhà mình cùng ăn luôn ạ ! Ba cũng chưa ăn bảo đợi ăn cùng cô luôn !
– Vậy … mình dọn qua đây ăn luôn nhé ?
– Dạ ! Ba ! Ba ngồi đi ?
– Ừ !
– Cô ơi ? Hôm nay ba đích thân vào bếp đấy ! Cô xem có ngon không ? Ba bảo cô ốm nên ba ʇ⚡︎ự nấu cho cô !
Tôi nhìn Vũ lần nữa nhưng Vũ coi như không nghe Moon nói gì chỉ ăn thôi . Kệ hai cô cháu nói chuyện với nhau . Tôi đành quay ra cho Moon ăn .
– Đâu, cô xem món này nào ! Ừ ! Cũng ngon đấy Moon !
– Con cứ nghĩ ba không biết nấu vì con không thấy ba vào bếp khi nào cả !
– Vậy à ?
– Vâng !
– Thôi Moon ăn nhanh còn học bài nữa con .
– Dạ ! Cô cố ăn cho khỏe nhanh rồi về chơi với con nữa nhé ?
– Ừ ! Nằm đây nhớ Moon lắm !
– Hi hi
Vừa ăn xong thì thấy nhà chị Lan đến . Tôi chưa kịp chào thì chị Lan mắng luôn :
– Không biết mày còn coi tao là chị em không nữa ? Ốm đến ngất ra còn không nói một câu !
– Em xin lỗi ! Em cũng khỏe rồi ạ !
– Anh Vũ không nói thì mày ra viện tao cũng không biết đấy !
– Thôi đừng giận em nữa mà ! Anh chị vào ngồi đi , để các cháu nó vào .
– Ừ !
– Bông với Bin có nhớ cô Chi không nào ?
– Dạ có ạ ! ( đồng thanh )
– Vào đây chơi với em Moon kìa .
Bông : Moon mang cả sách lên đây học à ?
Moon : Vâng ! Chị với Bin ngồi đây chơi với cô Chi đi em học chút xong em chơi cùng !
Bin : Chị Moon chăm thế ?
Moon : Chị học xong chị được ngủ ở đây với cô Chi luôn đấy!
Bông : Vậy à?
Moon : Vâng ! Thôi em học đã nhé ?
Bông : Ừ !
Anh Quân với Vũ ra ngoài cửa ngồi nói chuyện còn mấy người chúng tôi ở trong này buôn dưa lê … chị Lan nói :
– Làm gì thì làm cũng phải giữ gìn sức khỏe chứ ? Giờ mẹ chỉ còn em ở đây , Vân thì đi học xa , em cứ sống kiểu một mình thế không được .
– Vâng ! Em biết rồi ! Từ qua nay em thấy mình có lỗi với bản thân , có lỗi với mẹ quá !
– Biết thế thì từ nay nhớ chăm sóc mình đi ?
– Vâng !
– Mà anh Vũ mang đồ ăn vào cho em à ?
– À ! Anh ấy có bạn gáι cũng nằm viện nên tiện mang chút đồ qua cho em thôi !
– Cái gì ? Bạn gáι ?
– Vâng ! Chính anh ấy nói với em thế mà ?
– Có mà bọn chị không biết ?
– Thì từ hôm qua đến nay bữa nào em thấy anh cũng qua đây mà ! Hình như bạn anh ấy cũng ở gần phòng em !
– Bạn gì ? Bạn nào mà chị đây không biết , mày đúng là ngố . Có bạn gáι , người yêu mà anh ấy lại mang cơm cho mày! Lại còn mang cả con gáι đến chỗ mày ăn cơm . Có con người yêu nào nó chịu như thế ? Mày ngố thì ngố vừa thôi chứ . Làm việc thông minh lắm mà sao giờ lại ngơ thế hả em ?
– Ơ …
– Ơ gì ? Là ông để ý mày đó con ngu ạ !
Tôi nghĩ lại những hành động của Vũ từ lâu nay … tôi chỉ nghĩ là sự quan tâm của Sếp với nhân viên thôi , không nghĩ đâu được là như thế ! Đang nghĩ lung tung thì chị Lan bảo :
– Chuyện của em cũng đã qua lâu rồi ! Em còn trẻ không việc gì cứ chôn vùi mình với quá khứ đau thương ấy ! Hãy mở lòng ra em ạ !
– Nhưng em chưa sẵn sàng !
– Vũ là người tốt ! Người đàn ông trưởng thành sống tình cảm và trách nhiệm . Em hãy cho em và Vũ cơ hội để tìm hiểu đi.
– Em …
– Hãy thử hỏi trái tιм mình nếu có chút tình cảm với anh ấy thì hãy mở lòng đón nhận . Hãy mạnh dạn lên em ạ !
– Em sợ một lần nữa em sẽ tổn thương ! Nỗi đau ấy vẫn còn như mới hôm qua thôi !
– Không phải ai cũng như Hùng ! Đừng bận tâm đến qua khứ đó . Đàn ông tгêภ thế giới này vẫn còn nhiều người mình có thể tin tưởng .
– Vâng !
– Thôi nghỉ đi ! Chị cho bọn trẻ về , mai lại vào .
– Dạ !
Nhà chị Lan về , Vũ đi vào thấy Moon vừa học xong thì bảo :
– Moon ! Ba chở con về nhà nhé ?
– Không ! Con muốn ngủ cùng cô cơ !
– Cô mệt con ở lại phiền cô !
– Nhưng con nhớ cô lắm ! Con muốn ngủ với cô … hic … hic
Tôi thấy con bé thút thít tôi lại không nỡ nên đành bảo :
– Nếu Sếp không ngại thì để con bé ngủ với tôi cũng được .
– Có được không ?
– Không sao ! Tôi chỉ sợ Sếp ngại ở đây không tốt cho con bé thôi !
Vũ chưa kịp trả lời thì Moon lại hỏi :
Moon : Cô ơi ? Cho cả ba ở đây ngủ để ba trông hai cô cháu mình luôn được không ạ ? Con muốn ngủ cùng cô nhưng con vẫn sợ ạ !
Tôi : Ba về nhà ngủ để mai ba đi làm nữa ! Ở đây không quen ba ngủ không được đâu !
Moon : Ba ơi ? Ba ở đây ,ba ngủ được không ?
Vũ : Con hỏi cô đi!
Tôi : Ơ …
Moon :Cô ơi cô đồng ý cho ba ngủ ở đây nhé ? Ở đây có hai giường mà ! Với mai ba còn đưa con đi học nữa , ba đi đi về về sẽ mệt đó ạ !
Tôi không biết phải trả lời thế nào thì Vũ lên tiếng :
– Nếu không tiện thì tôi về cũng được !
– Tôi …
Nhìn mặt mong đợi của Moon , với tối qua anh ta cũng ngủ ở đây rồi nên tôi nói :
– Sếp cứ ngủ ở đây đi ! Mai còn đưa Moon đi học nữa !
– Ừ !
– Moon ! Con đi ᵭάпҺ răng đi ! ( tôi nói )
– Dạ ! Con cất sách vở đã ạ !
– Đưa đây cô giúp nào !
– Thôi để con làm , cô cứ ngồi nghỉ đi ạ ! Lát con massaage cho cô nhé ?
– Moon cũng biết làm à ?
– Con biết ! Tuần trước ba ốm ! Ba đau đầu con cũng làm cho ba đấy !
– Vậy à ? Con giỏi quá ! Thôi con nhanh đi rồi đi ngủ không muộn !
– Vâng !
Tự nhiên thấy thương người đàn ông này ! Một thân một mình ốm không có ai ngoài cô con gáι bé xíu này . Con bé là nguồn động viên thôi chứ nó bé thế thì giúp được gì cho anh đâu .
Nghĩ lại những việc anh ta đã làm cho mình ʇ⚡︎ự nhiên thấy cảm động . Anh ta cứ lặng lẽ , ϮιпҺ tế giúp đỡ tôi mà tôi cứ vô tâm không biết . Thấy mình cũng thật là ngố như chị Lan nói .
Quay lại nhìn Vũ thì thấy anh cũng đang nhìn mình . Tôi xấu hổ không nhìn nữa mà đi qua dọn giường bên kia cho Vũ . Vũ thấy tôi vậy thì cản lại :
– Cứ để tôi ! Em mệt rồi thì ℓêп gιườпg nằm đi . Cả buổi ngồi như vậy rồi sẽ chóng mặt đó !
– Không sao ạ ! Tôi làm được !
– Để tôi !
Vũ cầm tay tôi không cho làm mà dắt qua giường bên kia . Tự nhiên thấy bối rối khủng khϊếp , tιм cứ ᵭ.ậ..℘ loạn xạ kiểu gì ấy . Ngày ở với Hùng tôi chưa từng có cảm giác hồi hộp này …
Moon vệ sinh cá nhân xong đi ra thấy mỗi người một giường con bé ngẫm nghĩ một lát rồi nói :
Moon : Ba ơi ? Ba đẩy chiếc giường kia vào đi chứ giường bé thế kia con với cô nằm sẽ chật với con rơi xuống đất thì sao ?
Tôi : Không sao ! Cô nằm ngoài cho !
Moon : Con thấy chật lắm ạ ! Mình cứ kê vào xong mai mình kê lại trả như cũ .
Vũ : Được rồi để ba kê lại !
Tôi : thế Moon nằm vào giữa nào ! Nhanh lên để cô tắt điện .
Moon : Cô nằm đi con Ϧóþ đầu cho cô nhé ?
Tôi : Thôi cô khỏe rồi , Moon lên nằm đi mai còn đi học nhá ?
Moon : Dạ !
Hai cái giường kê sát vào nhau , Moon nằm giữa hai chúng tôi . Tôi không quen nên còn ngại ngùng . Moon lại bắt tôi quay lại ôm Moon thì Vũ cũng quay về hướng Moon , hai mắt ʇ⚡︎ự nhiên chạm nhau khiến tôi bối rối . Dù tắt điện nhưng bóng đèn ngủ với đèn hành lang hắt vào vẫn đủ chúng tôi nhận ra đối phương đang làm gì !