Hai lần cập bến chương 22

Biết tính Vũ nên tôi cũng không đi mua nữa . Kiểu gì cũng bắt ép người khác bằng được , với chắc Vũ tiện đem qua cho bạn nên đem thêm cho nhân viên một ít cũng chẳng sao .

Đang gọt mấy quả táo thì nghe tiếng nhộn nhịp ở ngoài , tiếng gõ cửa vang lên , tôi dừng tay đi ra mở :

– Cô Chi ! Con nhớ cô quá !

– Moon ! Cô cũng nhớ con lắm ! Quay mấy ʋòпg cô xem nào , hơn tháng rồi , có lên cân không nào ?

– Con nghe lời cô vẫn ăn đều , không bỏ bữa ạ ! Chỉ là nhớ cô thôi !

– Ừ ! Cô cũng nhớ Moon quá đi !

Hai cô cháu ôm hôn nhau trước cửa , Vũ đứng đó nhìn mặt giãn ra trông hiền lắm chẳng giống mọi khi ở công ty hay những lúc bắt bẻ tôi gì cả . Tôi dắt tay Moon vào trong hỏi :

– Con ăn tối chưa Moon ?

– Dạ chưa ạ ! Con đợi ăn cùng cô luôn !

– Thế sao mang cả cặp đến đây , lát con đi học thêm ở đâu nữa à ?

– Dạ không ! Con nhờ cô chỉ bài dùm con , với con muốn ngủ với cô !

– Chỉ bài thì được nhưng Moon ngủ ở đây không được , về nhà ngủ cho ngon giấc mai con còn đi học chứ !

– Không ! Con thích ngủ với cô cơ !

Tôi nhìn Vũ nhưng anh ta không nói gì . Tôi bảo :

– Thôi để cô lấy đồ ăn cho con ăn trước nhé ?

– Vâng ! Cả nhà mình cùng ăn luôn ạ ! Ba cũng chưa ăn bảo đợi ăn cùng cô luôn !

– Vậy … mình dọn qua đây ăn luôn nhé ?

– Dạ ! Ba ! Ba ngồi đi ?

– Ừ !

– Cô ơi ? Hôm nay ba đích thân vào bếp đấy ! Cô xem có ngon không ? Ba bảo cô ốm nên ba ʇ⚡︎ự nấu cho cô !

Tôi nhìn Vũ lần nữa nhưng Vũ coi như không nghe Moon nói gì chỉ ăn thôi . Kệ hai cô cháu nói chuyện với nhau . Tôi đành quay ra cho Moon ăn .

– Đâu, cô xem món này nào ! Ừ ! Cũng ngon đấy Moon !

– Con cứ nghĩ ba không biết nấu vì con không thấy ba vào bếp khi nào cả !

– Vậy à ?

– Vâng !

– Thôi Moon ăn nhanh còn học bài nữa con .

– Dạ ! Cô cố ăn cho khỏe nhanh rồi về chơi với con nữa nhé ?

– Ừ ! Nằm đây nhớ Moon lắm !

– Hi hi

Vừa ăn xong thì thấy nhà chị Lan đến . Tôi chưa kịp chào thì chị Lan mắng luôn :

– Không biết mày còn coi tao là chị em không nữa ? Ốm đến ngất ra còn không nói một câu !

– Em xin lỗi ! Em cũng khỏe rồi ạ !

– Anh Vũ không nói thì mày ra viện tao cũng không biết đấy !

– Thôi đừng giận em nữa mà ! Anh chị vào ngồi đi , để các cháu nó vào .

– Ừ !

– Bông với Bin có nhớ cô Chi không nào ?

– Dạ có ạ ! ( đồng thanh )

– Vào đây chơi với em Moon kìa .

Bông : Moon mang cả sách lên đây học à ?
Moon : Vâng ! Chị với Bin ngồi đây chơi với cô Chi đi em học chút xong em chơi cùng !
Bin : Chị Moon chăm thế ?
Moon : Chị học xong chị được ngủ ở đây với cô Chi luôn đấy!
Bông : Vậy à?
Moon : Vâng ! Thôi em học đã nhé ?
Bông : Ừ !

Anh Quân với Vũ ra ngoài cửa ngồi nói chuyện còn mấy người chúng tôi ở trong này buôn dưa lê … chị Lan nói :

– Làm gì thì làm cũng phải giữ gìn sức khỏe chứ ? Giờ mẹ chỉ còn em ở đây , Vân thì đi học xa , em cứ sống kiểu một mình thế không được .

– Vâng ! Em biết rồi ! Từ qua nay em thấy mình có lỗi với bản thân , có lỗi với mẹ quá !

– Biết thế thì từ nay nhớ chăm sóc mình đi ?

– Vâng !

– Mà anh Vũ mang đồ ăn vào cho em à ?

– À ! Anh ấy có bạn gáι cũng nằm viện nên tiện mang chút đồ qua cho em thôi !

– Cái gì ? Bạn gáι ?

– Vâng ! Chính anh ấy nói với em thế mà ?

– Có mà bọn chị không biết ?

– Thì từ hôm qua đến nay bữa nào em thấy anh cũng qua đây mà ! Hình như bạn anh ấy cũng ở gần phòng em !

– Bạn gì ? Bạn nào mà chị đây không biết , mày đúng là ngố . Có bạn gáι , người yêu mà anh ấy lại mang cơm cho mày! Lại còn mang cả con gáι đến chỗ mày ăn cơm . Có con người yêu nào nó chịu như thế ? Mày ngố thì ngố vừa thôi chứ . Làm việc thông minh lắm mà sao giờ lại ngơ thế hả em ?

– Ơ …

– Ơ gì ? Là ông để ý mày đó con ngu ạ !

Tôi nghĩ lại những hành động của Vũ từ lâu nay … tôi chỉ nghĩ là sự quan tâm của Sếp với nhân viên thôi , không nghĩ đâu được là như thế ! Đang nghĩ lung tung thì chị Lan bảo :

– Chuyện của em cũng đã qua lâu rồi ! Em còn trẻ không việc gì cứ chôn vùi mình với quá khứ đau thương ấy ! Hãy mở lòng ra em ạ !

– Nhưng em chưa sẵn sàng !

– Vũ là người tốt ! Người đàn ông trưởng thành sống tình cảm và trách nhiệm . Em hãy cho em và Vũ cơ hội để tìm hiểu đi.

– Em …

– Hãy thử hỏi trái tιм mình nếu có chút tình cảm với anh ấy thì hãy mở lòng đón nhận . Hãy mạnh dạn lên em ạ !

– Em sợ một lần nữa em sẽ tổn thương ! Nỗi đau ấy vẫn còn như mới hôm qua thôi !

– Không phải ai cũng như Hùng ! Đừng bận tâm đến qua khứ đó . Đàn ông tгêภ thế giới này vẫn còn nhiều người mình có thể tin tưởng .

– Vâng !

– Thôi nghỉ đi ! Chị cho bọn trẻ về , mai lại vào .

– Dạ !

Nhà chị Lan về , Vũ đi vào thấy Moon vừa học xong thì bảo :

– Moon ! Ba chở con về nhà nhé ?
– Không ! Con muốn ngủ cùng cô cơ !
– Cô mệt con ở lại phiền cô !
– Nhưng con nhớ cô lắm ! Con muốn ngủ với cô … hic … hic

Tôi thấy con bé thút thít tôi lại không nỡ nên đành bảo :

– Nếu Sếp không ngại thì để con bé ngủ với tôi cũng được .
– Có được không ?
– Không sao ! Tôi chỉ sợ Sếp ngại ở đây không tốt cho con bé thôi !

Vũ chưa kịp trả lời thì Moon lại hỏi :

Moon : Cô ơi ? Cho cả ba ở đây ngủ để ba trông hai cô cháu mình luôn được không ạ ? Con muốn ngủ cùng cô nhưng con vẫn sợ ạ !
Tôi : Ba về nhà ngủ để mai ba đi làm nữa ! Ở đây không quen ba ngủ không được đâu !
Moon : Ba ơi ? Ba ở đây ,ba ngủ được không ?
Vũ : Con hỏi cô đi!
Tôi : Ơ …
Moon :Cô ơi cô đồng ý cho ba ngủ ở đây nhé ? Ở đây có hai giường mà ! Với mai ba còn đưa con đi học nữa , ba đi đi về về sẽ mệt đó ạ !

Tôi không biết phải trả lời thế nào thì Vũ lên tiếng :

– Nếu không tiện thì tôi về cũng được !
– Tôi …

Nhìn mặt mong đợi của Moon , với tối qua anh ta cũng ngủ ở đây rồi nên tôi nói :

– Sếp cứ ngủ ở đây đi ! Mai còn đưa Moon đi học nữa !

– Ừ !

– Moon ! Con đi ᵭάпҺ răng đi ! ( tôi nói )

– Dạ ! Con cất sách vở đã ạ !

– Đưa đây cô giúp nào !

– Thôi để con làm , cô cứ ngồi nghỉ đi ạ ! Lát con massaage cho cô nhé ?

– Moon cũng biết làm à ?

– Con biết ! Tuần trước ba ốm ! Ba đau đầu con cũng làm cho ba đấy !

– Vậy à ? Con giỏi quá ! Thôi con nhanh đi rồi đi ngủ không muộn !

– Vâng !

Tự nhiên thấy thương người đàn ông này ! Một thân một mình ốm không có ai ngoài cô con gáι bé xíu này . Con bé là nguồn động viên thôi chứ nó bé thế thì giúp được gì cho anh đâu .

Nghĩ lại những việc anh ta đã làm cho mình ʇ⚡︎ự nhiên thấy cảm động . Anh ta cứ lặng lẽ , ϮιпҺ tế giúp đỡ tôi mà tôi cứ vô tâm không biết . Thấy mình cũng thật là ngố như chị Lan nói .

Quay lại nhìn Vũ thì thấy anh cũng đang nhìn mình . Tôi xấu hổ không nhìn nữa mà đi qua dọn giường bên kia cho Vũ . Vũ thấy tôi vậy thì cản lại :

– Cứ để tôi ! Em mệt rồi thì ℓêп gιườпg nằm đi . Cả buổi ngồi như vậy rồi sẽ chóng mặt đó !
– Không sao ạ ! Tôi làm được !
– Để tôi !

Vũ cầm tay tôi không cho làm mà dắt qua giường bên kia . Tự nhiên thấy bối rối khủng khϊếp , tιм cứ ᵭ.ậ..℘ loạn xạ kiểu gì ấy . Ngày ở với Hùng tôi chưa từng có cảm giác hồi hộp này …

Moon vệ sinh cá nhân xong đi ra thấy mỗi người một giường con bé ngẫm nghĩ một lát rồi nói :

Moon : Ba ơi ? Ba đẩy chiếc giường kia vào đi chứ giường bé thế kia con với cô nằm sẽ chật với con rơi xuống đất thì sao ?
Tôi : Không sao ! Cô nằm ngoài cho !
Moon : Con thấy chật lắm ạ ! Mình cứ kê vào xong mai mình kê lại trả như cũ .
Vũ : Được rồi để ba kê lại !
Tôi : thế Moon nằm vào giữa nào ! Nhanh lên để cô tắt điện .
Moon : Cô nằm đi con Ϧóþ đầu cho cô nhé ?
Tôi : Thôi cô khỏe rồi , Moon lên nằm đi mai còn đi học nhá ?
Moon : Dạ !

Hai cái giường kê sát vào nhau , Moon nằm giữa hai chúng tôi . Tôi không quen nên còn ngại ngùng . Moon lại bắt tôi quay lại ôm Moon thì Vũ cũng quay về hướng Moon , hai mắt ʇ⚡︎ự nhiên chạm nhau khiến tôi bối rối . Dù tắt điện nhưng bóng đèn ngủ với đèn hành lang hắt vào vẫn đủ chúng tôi nhận ra đối phương đang làm gì !

Bài viết khác

Chuyện tình không biên giới và bài thơ tình hay ý nghĩa sâu sắc

Chàng là một sinh viên tài hoα du học tại Rumαni những năm 60 củα thế kỷ 20. Nàng là người Ьản xứ, xinh ᵭẹρ, tóc vàng, mắt xαnh. Như duyên tɾời ᵭịnh, họ Ьất ngờ gặρ và quen nhαu tɾong một kỳ nghỉ hè Ьên Ьờ Biển Đen. Và họ yêu nhαu. Tình yêu […]

Chỉ tại không có tiền lẻ – Câu chuyện thú vị đầy ý nghĩα sâu sắc

Cuối năm 1963, αnh bạn tôi mới tốt nghiệρ ρhi công ở Liên Xô về. Anh tên là Đức.Một hôm đi chơi ρhố, Đức mải mê đạρ xe vào đường ngược chiều lúc nào không biết. Một tiếng còi vαng lên. Một đồng chí nữ công αn bước đến và giơ tαy chào: Hình minh […]

Người chồng chậm chạρ – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Quán cà ρhê củα chị mới dựng lên chỉ chừng 5 năm, nhưng đã trở thành địα chỉ quen thuộc củα cả xóm. Ai cũng biết, cái quán đông khách là nhờ sự duyên dáng củα bà chủ. Chị xinh đẹρ, tháo vát và lαnh lẹ. Nhưng cũng chính vì thế, những thắc mắc càng […]