Hai lần cập bến chương 12
Dạo này cứ thấy con trai đi sớm về khuya có hôm không ăn cơm nhà nên hôm nay ba chồng tôi hỏi chuyện anh . Rốt cuộc là dạo này hai vợ chồng có chuyện gì ? Thì anh kể cho ba mẹ nghe chuyện anh có con riêng bên ngoài . Mẹ chồng tôi thì vui như bắt được vàng còn ba chồng tôi thì đứng dậγ tάt một cái vào mặt Hùng :
Ba chồng : Mày! Thằng mất dạy này ! Sao mày có thể đối xử với cái Chi như thế hả ?
Mẹ chồng : Ông làm gì mà ᵭάпҺ con thế hả ?
Ba chồng : Tôi phải dạy cái thằng con trai khốn пα̣п của bà . Vợ ngoan ngoãn thế mà … mày đúng là thằng ngu con ạ !
Hùng : Con xin lỗi ba mẹ ! Nhưng cô ấy mang thai được 6 tháng rồi !
Ba chồng : Tao chỉ chấp nhận một con dâu là cái Chi thôi .
Hùng : Cô ấy không cần danh phận gì , cô ấy chỉ đẻ con giúp vợ chồng con thôi ạ !
Ba chồng : Mày là cái thằng ngu mà … tao không muốn nói với mày nữa .
Mẹ chồng : Thôi … thôi chuyện đã xảy ra rồi , vợ nó cũng không nói gì thì ông cần gì phải tức giận với con như thế ?
Ba chồng : Bà thì biết cái gì ?
Ba chồng : Chi à ! Ba xin lỗi con! Ba không dạy được thằng con này rồi !
Tôi : Ba ! Chuyện cũng đã rồi ! Đứa bé không có Ϯộι gì , để cô ấy đẻ ra mình nuôi ạ ! Con xin phép ba mẹ con lên phòng trước .
Tôi nói xong đi lên phòng , mặc kệ ở dưới tiếng ba chồng tôi trách mắng Hùng nhưng mẹ chồng thì bênh con trai hết mực …
Hôm nay là kỉ niệm ngày cưới của hai vợ chồng . Thời gian qua không khí trầm quá , tôi hẹn anh tối nay ra nhà hàng ăn tối để thay đổi không khí và cũng muốn tình cảm vợ chồng quay về như trước . Hẹn anh 7h mà mãi anh không đến , tôi nhắn tin cho anh thì mãi sau anh mới gọi lại anh bảo :
– Em ơi ! Nhi kêu đau bụng có khi anh không ra được . Em ăn xong thì về nhà nhé ! Mai anh dẫn em đi ăn sau .
Không để tôi trả lời anh cúp máy . Quả thật đến giờ phút này tôi không còn nước mắt để khóc nữa . Tôi thua rồi , thua thật rồi . Cô ta chẳng cần ra tay tôi cũng ʇ⚡︎ự thua …
Đã từ rất lâu vợ chồng tôi không có lấy một ngày dành cho nhau . Ăn bữa cơm cũng không đều đặn , tối thì mạnh ai người đây ngủ , có lần tôi chủ động thì anh bảo mệt rồi lăn ra ngủ . Chẳng còn những câu nói yêu thương , những lời thủ thỉ hỏi xem vợ mệt không ? Hay em về chưa anh qua đón vợ nhé ? Rồi hôm nay rảnh vợ chồng mình đi mua sắm , hay ngày nọ ngày kia anh đều nhớ không bỏ sót ngày nào nhưng hôm nay ngày quan trọng của chúng tôi mà anh cũng không cần nhớ …
Ngồi đó tôi muốn mình quên đi mọi thứ để đỡ phải nhớ , vì nhớ đến là đau … Tôi bỏ ɾượu ra uống một mình . Đang uống thì thấy anh Quân và chị Lan cũng đi ăn ở đây về . Thấy tôi ngồi một mình uống ɾượu thì anh chị qua .
Lan : Chi sao ngồi một mình em ?
Tôi : Hôm nay em muốn ngồi thôi !
Nhìn thấy một bàn hai chỗ đã chuẩn bị sẵn lại có hộp quà với hoa chị Lan đoán ra gì đó nhưng không vạch trần tôi .
Lan : Chị uống với em nhé ?
Tôi : Vâng ! Anh Quân cũng uống với em được không ?
Quân : Ừ !
Nhưng hai người đó chỉ ngồi nhìn tôi còn tôi thì cứ uống hết chén này đến chén khác . Đến lúc tôi không còn biết gì nữa thì anh chị đưa tôi về nhà tôi ở chung cư . Em gáι tôi phải lấy điện thoại gọi cho ba mẹ chồng tôi xin phép cho tôi ngủ ở đấy một tối . Ông bà đồng ý , mẹ chồng tôi thì từ hôm biết có cháu nội thì không còn khó tính với tôi nữa . Anh chị đưa tôi về thì cũng về nhà luôn . Chị Lan bảo sáng mai chị qua .
Hôm sau tôi tỉnh dậy thì đầu đau như búa bổ . Nhìn lại thì không phải phòng mình mà đây là nhà mình ở chung cư . Tôi đi ra ngoài thì Vân bảo :
– Chị tỉnh rồi à ?
– Sao chị lại ở đây ?
– Hôm qua chị say , chị Lan đưa chị về đấy ! Em gọi điện cho ba mẹ chồng chị bảo chị ngủ ở đây một hôm đấy liệu về mà nói .
– Ừ ! Thôi chị về đi làm đây !
– Em cũng chuẩn bị đi học . Chị gọi cho chị Lan đi không chị ấy lo .
– Ừ !
Tôi về nhà nhưng chồng tôi vẫn chưa về qua . Tôi lên phòng tắm rửa xong xuôi xuống đi làm thì mới thấy anh về , cũng không kịp nói gì mà anh vội vàng lên thay quần áo rồi cũng đến cơ quan luôn . Hai vợ chồng như hai khách trọ … nực cười thật !
Trưa nay đang làm thì thấy số lạ nhắn tin cho tôi :
– Chào em ! Chị là Nhi ! Lát em có rảnh không chị gặp chút ?
Là người đẻ con cho chồng tôi . Tôi biết ngày này cũng đến thôi nhưng không biết là nhanh vậy .
– Vâng ! Vậy chị nhắn địa chỉ đi !
– Quán X , đường Y
– Vâng !
Cũng sắp đến giờ hẹn tôi tắt máy đi gặp chị ấy . Đến nơi tôi đang đi tìm thì thấy một người phụ nữ bụng bầu đứng lên vẫy tôi . Dù có bầu nhưng trông vẫn xinh lắm . Tôi đi lại thì chị ấy lên tiếng :
– Chào em ! Chị là Nhi !
– Vâng ! Chào chị !
– Em nhìn ngoài xinh hơn trong ảnh nhiều .
– Cảm ơn chị ! Đứa bé khỏe không ạ ?
– Anh ấy chăm con rất chu đáo nên thằng bé rất khỏe và phát triển tốt !
Câu nói tưởng rất nhẹ nhàng nhưng là xoáy sâu vào nỗi đau của tôi .
– Vậy tốt rồi ạ ! Hôm nay chị hẹn em ra đây có việc gì ?
– Em không tò mò về người mang thai cho chồng em à ?
– Không !
– Em cũng bản lĩnh đấy ! Nhưng đáng tiếc là em không giành được với chị rồi !
– Em chưa bao giờ giành với chị bởi chị không xứng để em dành .
– Cô … cô được lắm ! Bây giờ anh ấy chỉ nghĩ đến hai mẹ con tôi , cô có gì để ᵭấu với tôi .
– Em không ᵭấu gì với chị cả! Em vẫn đường hoàng là vợ anh ấy . Chị cứ sinh con xong vợ chồng em sẽ nuôi bé .
– Cô đừng mơ . Anh ấy sẽ chọn mẹ con tôi còn cô ʇ⚡︎ự biết mà rút lui đi . Cô không thấy mình đáng thương à ?
– Chị không cần đả kích em!
– Tôi không đả kích , mà tôi đang xót thương cho cô . Mấy tháng qua anh ấy không động vào người cô , không có thời gian cho cô , không hỏi han cô mà cô không biết còn ở đây to tiếng . Cô có biết là anh ấy bận còn ở chỗ tôi chăm sóc cho mẹ con tôi không . Kỉ niệm ngày cưới của hai người anh ấy cũng là chọn ở bên tôi mà không phải ở bên cô .
– Vì chị đang mang thai thôi !
– Cô cao thượng quá nhỉ ? Cô có biết là ở bên tôi anh ấy sung sướиɠ như nào không , lúc £êղ đỉภђ anh ấy gọi tên tôi và bảo chỉ ở bên em anh mới có giây phút thăng hoa chứ không như bên vợ anh . Cô ấy cứ nằm im như khúc gỗ. Cô ʇ⚡︎ự xem đi không lại bảo tôi nói dối để lừa cô .
Trước mắt tôi là hình ảnh .๖ۣۜ.т.я.ầ./и. ¢.н./υ.ồ.и./ɢ của anh và chị ta . Rất nhiều … cả lúc chị ta bụng to cũng có nhiều cách để anh sung sướиɠ mà không cần đến tôi . Tôi cố gượng để không yếu đuối trước mặt chị ta . Tôi đứng lên nói :
– Không cần lãng phí thời gian cho tôi xem mấy cái nhảm nhí này đâu . Tôi về trước đây ! Chào chị !
– Cô đứng lại ! Á …
Thấy chị ta kêu đau bụng tôi vội đỡ lấy thì chị ta hất tay tôi ra rồi kêu lên đau đớn . Tôi cũng sợ chị ta bị gì thật liền vội hỏi :
– Chị có sao không , tôi đưa chị đi Ьệпh viện !
– Em ! Chị biết em không thích đứa bé này nhưng nó là con anh Hùng mà !
– Tôi có làm gì chị đâu ?
– Chi ! Chị xin lỗi em ! Chị chỉ cần sinh đứa bé ra khỏe mạnh thì chị sẽ đi , chị không cần gì cả .
Tôi cứ đứng ngây ra đó còn mọi người xung quanh đỡ chị ta rồi nhìn tôi với ánh mắt soi mói . Không biết Hùng từ đâu lao đến đỡ lấy chị ta hỏi han tình cảm lắm như sợ sắp mất đi thứ gì đó quan trọng . Tôi còn chưa kịp nói gì thì anh quay qua quát tôi :
– Em làm cái gì vậy Chi ? Có biết là cô ấy sắp sinh rồi không ? Nếu hai mẹ con cô ấy mà có bị gì thì em đừng trách anh đấy !
– Em không sao đâu ! Anh đừng mắng Chi mà !( tiếng cô ta nói )
– Em không phải nói đỡ cho Chi !
– Là tại em không cẩn thận , anh đừng trách cô ấy nữa !
– Để anh đưa em về !
– Sao anh biết em ở đây ?
– Anh về đưa em đi ăn cơm mà không thấy em , anh bật định vị thì thấy báo ở đây .
– Dạ ! Em không sao ! Mình về thôi !
– Em đi cẩn thận đó !
Tôi đứng ngây người không tin vào những nhì mình nghe , mình thấy . Anh coi tôi như không tồn tại luôn . Anh quan tâm chăm sóc hai mẹ con chị ta , anh xót xa khi chị ta bị như vậy . Cũng không cần biết lí do là gì đã mắng tôi không thương tiếc .
Tôi còn gì để níu kéo cuộc tình này …