Chị Dâu Tôi Yêu Chị – Chương 33

Thủ tục sang tên lại cho Dũng cũng khá dễ dàng nhưng thời gian chờ đợi lại khá là lâu đến khoảng một tháng sau mọi việc mới xong. Công bằng mà nói không phải tôi không nghi ngờ chuyện Dũng lừa mình, nhưng dù sao thì trước đó Dũng cũng đã giúp tôi, với lại suốt mấy năm nay bên siêu thị đều do anh quản lý nên cuối cùng tôi đồng ý luôn. Chỉ hy vọng là sau lần này cuộc sống giữa chúng tôi sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều. Mà trong khoảng thời gian chờ đợi đó mẹ chồng tôi tỏ ra yêu thương chiều chuộng tôi lắm,khác hẳn với thái độ bình thường những năm trước tôi sống cùng bà..

Nên vì thế tôi đã dường như trở nên ngu muội, tin vào cái thứ tình cảm mà người ta cho là chân thành để rồi đến khi họ trở tay tôi không thể nào đoán trước được

(mọi người cũng đừng cҺửι tôi ngu vì đem tài sản của ba tôi gầy dựng bao năm sang lại cho Dũng nha, thật ra thì vấn đề này tôi cũng đã suy nghĩ qua rồi, cũng đắn đo dữ lắm nhưng vì lúc xưa nếu ko có Dũng giúp đỡ bây giờ có lẽ cái siêu thị của nhà tôi cũng đã phá sản từ lâu rồi với lại nói đi phải nghĩ lại,anh đã là chồng tôi thì có chi tôi phải suy tính nửa.Chỉ là tôi không đoán được lòng người mà thôi, cứ nghĩ là vợ chồng thì suốt đời sẽ là vợ chồng)

Nào ngờ

Buổi sáng đúng hôm sang tên cho Dũng xong ,buổi chiều lại có chuyện.

Số là sáng nay tôi với Dũng có hẹn với bên công chứng để hoàn thành nốt phần giấy tờ còn lại,tôi có nhờ mẹ chồng tôi trông chừng cu Bo giúp tôi,khi tôi nhờ, mẹ còn cười vui vẻ lắm,ấy vậy mà khi tôi và Dũng vừa về đến nhà…

Tгêภ xe tôi vừa bước xuống thì tôi giật mình vì bên trong tôi đã nghe được tiếng cuBo khóc thét,tiếng con Ngọc chan chát hùa vào

-Mẹ ᵭάпҺ mạnh vào nữa đi mẹ,ᵭάпҺ mạnh vào,sao mà mẹ yếu thế?

-thôi đủ rồi con,để lát về con Lam nó thấy dấu vết lại ko hay.

-Mẹ lo gì đằng nào hôm nay giấy tờ cũng xong xuôi cả rồi,giả vờ tốt với mẹ con nó chi nữa vậy mẹ

-Ờ,mẹ quên ha, cứ nhìn mặt mẹ con nó là mẹ đã muốn tống cổ nó đi từ lâu rồi.

Hai mẹ con họ kẻ xô người ᵭάпҺ cu Bo đến nỗi thằng bé nằm vật ra nền nhà nước mắt nước mũi tèm nhem,ấy vậy mà nó đâu biết cứ đưa tay với về phía bà nội và cô nó đòi bế,mà cứ tay bo đưa ra là họ lại đẩy Bo ngã nhào sõng xoài nằm vật dưới nền nhà.

Tôi đứng ngay cửa ૮.ɦ.ế.ƭ trân khi thấy những hành động không phải là con người đó ban đầu chẳng hiểu họ đang bày trò gì cho đến khi thấy họ ra tay với con tôi tôi mới ʇ⚡︎ự hiểu ra lòng dạ của họ và trực tiếp chứng kiến những gì họ làm thì tôi đã ko nhịn được nữa nhanh chóng chạy vào trong ôm trọn cuBo vào lòng rồi nhìn hai mẹ con họ bằng cặp mắt vô cùng căm phẫn lạnh giọng hỏi

-Hai người tại sao lại đối xử với Bo ra thế này chứ hả,nó còn nhỏ biết gì mà ᵭάпҺ nó.

Bo thấy tôi thằng bé cứ ôm tôi cứng ngắc vừa khóc vừa nấc lên giọng con lí nhí khàn đi thấy rõ

-Ma ma

Vừa khóc con vừa chỉ những vết đỏ vừa mới bị mẹ con họ ᵭάпҺ còn hằn lên da ϮhịϮ non nớt của con mà tôi khóc nghẹn.

vừa ôm Bo vừa xoa chỗ đau của con.,tôi vừa trừng mắt lên nhìn bọn họ,ʇ⚡︎ự hỏi tại sao cũng là con người mà họ lại ác ᵭộc đến thế chứ,hai người lớn sao lại nhẫn tâm ra tay với một đứa bé chưa biết gì thế này.

Con Ngọc thấy tôi tỏ thái độ nó liền đứng trước mặt tôi khoanh tay trước ռ.ɠ-ự.ɕ giọng điệu hống hách, tay nó quăng tờ giấy xét nghiệm ADN ra trước mặt tôi rồi nghênh mặt nói

-Hay rồi ha, về cũng vừa đúng lúc nhỉ màn kịch đã sắp hạ màn rồi đó Lam à,cái thứ lẳng lơ dám ăn bậy rồi đến đây bắt anh tao đổ vỏ,mày tới số rồi Lam.

-Mày câm họng ch.ó mày lại đi tao còn chưa tính tới mày đó ?

-Mày giỏi thì làm gì đi tao coi?

-bốp…bốp ..

Nó vừa nói xong tôi liền buông vội cuBo ra rồi đứng bật dậy đối diện với nó thẳng thừng không kiêng dè tát vô mặt nó thẳng tay hai cái làm cho nó ko kịp đỡ chỉ biết đưa tay ôm mặt lại,sau đó mới nhào vào tôi mà cào cấu hét lên

-Đ.mẹ bữa nay mày dám ᵭάпҺ tao hả,tao cho mày ૮.ɦ.ế.ƭ ,thứ gáι d᷈-i᷈ già mồm còn hung dữ hả mày?

-Bữa nay tao cũng thế sẵn tao tính sổ với mày luôn một bữa,con Lam này ko hiền đến mức để mày ức hϊếp mãi đâu.

Tôi với con Ngọc đang điên nên hai đứa cứ lao vào đứa cào đứa cấu vừa ᵭάпҺ vừa khẩu chiến.

Nó thì chỉ lo cào cấu lên mặt tôi thôi chắc là định muốn làm mặt tôi để lại sẹo nhưng cũng may là da mặt tôi dày với ăn ở hiền lành nên nó dù cào cấu đến mức nào cũng ko thể xuyên qua da mặt tôi được,
chỉ xước nhẹ wa thôi.

Còn tôi vì nó cҺửι xong là nhào vào liền tôi ko kip thủ sẵn nên có hơi bất ngờ xíu,định thần lại tôi mới đưa tay ra phía sau nắm lấy đuôi tóc của nó rồi tôi xoay người ra sau lưng nó luôn rồi nắm ngược đầu nó cấu xuống cho nó không phản kháng lại được

Cũng vì thế mà nó ko biết xoay thế nào đành la oai oái lên

-Mày thả tao ra con d᷈-i᷈,khôn hồn thì thả tao ra?

Mẹ chồng tôi thấy con Ngọc bị tôi quật lại bà cũng liền quơ đại cây chổi quét nhà mà sấn lại tôi,
may mà tôi nhanh trí chộp lấy con dao thái gọt trái cây để tгêภ bàn kề nhanh vào cổ con Ngọc làm chân bà khựng lại,bà lắp ba lắp bắp

-Mày..mày định làm gì?

Sắc mặt tôi bây giờ chuyển sang trạng thái lạnh lùng nhìn mẹ chồng tôi rồi nhẹ ấn mạnh con dao vào cổ con Ngọc khiến cho nó tái đi,mồ hôi tгêภ trán bắt đầu rịn ra,tôi nhếch môi lạnh lùng gằn giọng nói lớn

-Mẹ muốn ૮.ɦ.ế.ƭ thì xông vào,cuộc đời tôi bây giờ ko còn tha thiết gì nữa đâu, cùng đường thì một ๓.ạ.ภ .ﻮ đổi một ๓.ạ.ภ .ﻮ

-Mày …mày thả con tao ra chưa,bớ người ta con dâu tôi nó ɧà.ήɧ ɧύ.ήɠ muốn ﻮ.เ.+ế+..Ŧ tôi ૮.ɦ.ế.ƭ đây nè?

Mặc kệ bà và con Ngọc đang sợ tôi làm liều vừa kêu cứu vừa cҺửι đổng lên thì tôi vẫn bình thản chẳng trả lời lại chỉ dửng dưg định hù cho họ một phen thôi,vì nếu cứ nhịn ทɦụ☪ họ lại nghĩ rằng tôi hiền rồi ức hϊếp mãi,còn việc bên siêu thị mẹ con họ lừa tôi nữa nhất định tôi ko bỏ qua đâu..

Đúng lúc này thì Dũng bên ngoài bước vào ,anh nhìn chúng tôi sau đó cau mày,thấy Dũng mẹ chồng tôi liền buông vội cây chổi tгêภ tay xuống đi nhanh về phía anh sau đó nức nở nói

–Dũng con cứu em con đi con,con Lam nó điên rồi?

Con Ngọc cũng nhanh chóng nhìn Dũng gào lên cầu cứu

–Anh hai cứu em đi anh hai,chị Laam muốn ﻮ.เ.+ế+..Ŧ em nè anh

–Dũng mau đi lại dành con dao ra đi con.Mẹ sợ quá.con Ngọc mà xảy ra chuyện gì nữa chắc mẹ sống ko nổi mất Dũng ơi.

Tôi đứng nhìn và nghe cả ,nhưng vẫn im lặng ko biện hộ gì cả để xem anh sẽ xử lý ra sao,vì chính tôi bây giờ phút cuối cùng này vẫn muốn tin anh sẽ ko làm tôi thất vọng

Dũng liếc qua nhìn tôi xong nhìn xuống con dao tгêภ tay tôi đang kề cổ con Ngọc rồi thở dài,sau đó đi lại phía cuBo đang sợ sệt núp dưới góc bàn rồi anh ẵm con lên,

Tôi thấy vậy liền hài lòng,cứ nghĩ anh còn quan tâm đến mẹ con tôi nên dần định buông con dao tгêภ tay xuống.

Nào ngờ đúng lúc này Dũng ẵm cuBo đi từng bước đến trước mặt tôi ,sau đó anh đưa tay lên chấn lấy cổ con,mắt anh nhìn tôi ko có nổi một tia quen thuộc mà gằn lên

-Mau thả con Ngọc ra nếu em cũng muốn cubo xảy ra chuyện.

–Anh Dũng mau buông Bo ra

–Thả Ngọc ra,tôi nói em nghe ko?

Tay Dũng lần nữa Ϧóþ mạnh vào cổ khiến cho mặt Bo tím tái lại ,con sợ hãï mà khóc thét lên khiến cho tôi đau thắt cả ruột gan, bàn tay tôi vô tình cũng dần buông con dao đang kề tгêภ cổ con Ngọc ra..

Con Ngọc thấy tay tôi nới lỏng nó liền đẩy người tôi lăn cù ngã xuống nền nhà rồi chạy vội về phía mẹ con nhà Dũng tôi .

Lúc này Dũng cũng đã buông cubo xuống tôi lật đật bò dậy ôm lấy con tôi vào lòng,gương mặt Bo hoảng sợ tгêภ cổ hằn một đường đỏ do lực Ϧóþ của Dũng để lại,

Đôi mắt con long lanh ngấn nước,con ôm chầm lấy cổ của tôi rồi mếu máo thều thào

–Ma..Ma!

Tiếng con non nớt cùng với tâm lý đang sợ sệt khiến lòng tôi trào dâng lên một niềm đau đớn khó tả,tôi ôm chặt con mà trong lòng mà hai hàng nước mắt cứ thế trào ra.

Tôi nhìn Dũng với đôi mắt đỏ ngầu mà chua xót,càng ċăm hận anh rất nhiều,dù như thế nào đi nữa chưa bao giờ tôi nghĩ Dũng lại nhẫn tâm cắt đứt tình vợ chồng với tôi
và tôi càng ko ngờ anh lại ra tay với cuBo tuyệt tình thế này.

Thấy tôi nhìn, anh liền quay mặt sang hướng khác để né tránh khiến tôi chỉ biết cười khẩy mà buột miệng hỏi

–Tại sao anh lại đối xử với mẹ con em như thế chứ,chẳng phải lúc trước anh đã hứa sẽ bảo vệ và lo cho mẹ con em suốt đời sao anh Dũng,?

Dũng đứng im lặng nghe tôi hỏi,trong đáy mắt anh có vài tia đau lòng nhưng chỉ thoáng qua thôi rồi trở lại vẻ dửng dưng như ko có gì là thấy có lỗi với tôi cả,tuyệt nhiên anh cũng ko hề trả lời.

Tôi cay đắng nhìn anh sau đó gạt nước mắt đi rồi nhìn đến mẹ chồng tôi và con Ngọc,..giọng tôi lạc đi đầy uất ức nói

–Còn mẹ,từ khi con bước chân vào gia đình mình con đã bao giờ làm việc gì cho mẹ phiền lòng chưa,trừ việc cuBo ko phải cháu mẹ,nhưng ko phải con muốn giấu mẹ mà là do anh Dũng ko cho phép con nói..con đ́ã là đứa mồ côi mẹ từ nhỏ nên khi về nhà mình con đã ʇ⚡︎ự nhủ lòng mình rằng sẽ xem mẹ như mẹ ruột của con,chưa bao giờ con nghĩ sẽ có ngày hai mẹ con mình lại vì tiền mà cạch mặt nhau thế đâu mẹ à.

Rồi tôi nhìn sang con Ngọc. Tôi bình tĩnh nói với nó

“Còn mày,tao nói cho mày biết nè Ngọc. Chẳng phải lúc trước vì tao sợ mày nên mới bỏ quê đi đâu mà là vì tao ko thể đối mặt với Thành nữa nên tao mới phải rời đi thôi, tao ko như mày chỉ vì một thằng đàn ông mà hại người hết lần này đến lần khác,bày trò hủy h́oại thanh danh tao,nhưng mày nên nhớ dù mày có chà đạp tao cở nào tao cũng vẫn ngóc đầu lên được sao bao lần mày hại, mày biết tại sao ko? vì tao sống ko khố.n nạ.n như anh em nhà mày

Tôi chử.i cho hết những ấm ức trong lòng ra rồi lặng lẽ ôm trọn cuBo đứng dậy mặc cho bọn họ nhìn tôi bằng những ánh mắt căm thù lẫn hổ thẹn tôi cũng chẳng còn sức đâu quan tâm nữa rồi nhanh chóng bước chân lên phòng

Đi ngang qua mẹ chồng tôi có ngăn lại ko cho tôi đi,tôi trả lời lại tôi lên dọn đồ ,thế là bà ko cản nữa,có lẽ giờ phút này mẹ con họ đang hả hê vì đã đạt được mục đích đuổi tôi và cuBo ra khỏi nhà rồi

lên phòng

Bo đang sợ sệt do cú sốc lúc nảy nên con chỉ dám bấu víu tôi thôi. Tôi dỗ dành mãi con mới chịu ngồi xuống giường cho tôi dọn đồ

nhìn xung quanh căn phòng,cảm giác quen thuộc suốt mấy năm qua trổi dậy ʇ⚡︎ự dưng tôi chợt dâng lên cảm giác chua xót..

Bất chợt nước mắt tôi cứ thế thi nhau rơi xuống,từ hôm nay tôi không cần phải lưu luyến gì nữa.

Tôi gấp gọn đồ tôi và con vào một chiếc vali lớn sau đó một tay ẵm con một tay kéo vali xuống lầu ,con Ngọc thấy tôi xuống nó liền cất giọng mỉa mai

-Truớc sau gì cũng phải đi vậy mà lúc nãy còn bày đặt to tiếng,đúng loại gáι d᷈-i᷈ già mồm

–Ngọc,em im đi..

Là tiếng của Dũng,con Ngọc nghe Dũng quát thế liền liếc nhìn tôi nhưng ko nói thêm gì nữa cả

Dũng giờ phút này anh nhìn tôi gương mặt anh hơi buồn sau đó buông lời xin lỗi,tôi lạnh lùng phớt lờ ko đáp định đi luôn nhưng nghĩ lại một chuyện nên đứng lại nghiêm túc nói với anh

–Mong rằng bên siêu thị anh sẽ quản lý tốt hơn nữa,dù bây giờ nó đã thuộc về anh nhưng tôi vẫn mong công sức ba tôi bấy lâu gầy dựng sẽ ko bị đạp đổ.

–Anh… anh anh hứa với em.

Tôi nghe vậy liền ko chần chừ mà nhanh bước đi ra ngoài. Nào ngờ đúng lúc này chiếc xe hơi màu đen quen thuộc lại chạy vào đậu trước sân nhà Dũng.

Cánh cửa xe mở,tôi đứng ngây ra nhìn, bàn tay cầm vali càng thêm siết chặt.

Thành bước xuống,dù đang mặc áo sơ mi màu đen nhưng vẻ đẹp trai của chú ấy vẫn ko thể phai tàn theo thời gian mà càng ngày càng thêm phong độ,điển trai hơn thì ph́ải, chỉ là thần thái lạnh lùng chẳng thay đổi thôi.

Tôi đứng im ch́ẳng biết đối diện thế nào nên giả vờ nhìn sang Bo vì thật sự bộ dạng và hoàn cảnh của tôi hôm nay tôi thấy mình không còn mặt mũi để đối diện với Thành. Thành đi ngang qua tôi chắc muốn đi vào nhà nhưng ʇ⚡︎ự dưng dừng lại ngay cạnh tôi,khiến cho l*иg ռ.ɠ-ự.ɕ tôi chợt ᵭ.ậ..℘ liên hồi,mà có lẽ cảm giác bồi hồi khi đối diện với Thành bao năm qua của tôi vẫn ko thể thay đổi thì phải,vẫn vì sức hút của Thành mà trở nên lúng ta lúng túng.

Thành thấy tôi như thế khoé mắt liền lộ ra ý cười sau đó ghé sát bên tai tôi nói nhỏ,tôi ngại nên mặt cũng đỏ dựng lên

-CHỊ Ở YÊN ĐÂY ĐỢI TÔI . KỊCH HAY DANG CHỜ CHỊ XEM!

Bài viết khác

Nuôi mẹ – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Một truyện củα báo Tuổi Trẻ tôi đọc được năm 1990 khi đαng trên tàu vào Nαm trả ρhéρ, tác giả là một nhà báo trên đường đi công tác từ Nαm rα Bắc, bài báo không nêu tên thật các nhân vật. Nhà báo ấy ngồi cùng với một bà cụ già và một […]

Những bài học thương trường – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Khi đang làm cho một tập đoàn toàn cầu thì tui bị sa thải. Lý do là họ tái cấu trúc, dẹp cái mảng đang làm chứ team tui không có sai sót gì. Các tập đoàn lớn hay vậy, gọi là corporate re-structuring, mỗi người được đền cỡ 5-6 tháng lương để đi tìm […]

Sống lâu hay sống sâu – Quan trọng không phải là sống “Lâu” thế nào, mà là sống “Sâu” ra sao

Một ước vọng củα nhiều người là được sống lâu, sống thọ. Tôi cũng từng như vậy. Cho đến một ngày, tôi tận mắt chứng kiến những năm tháng cuối đời củα bạn thân chα tôi, một nghệ sĩ nҺιếρ ảnh khá nổi tiếng…     Hình minh hoạ.   Ông từng đoạt nhiều giải […]