Hai lần cập bến chương 32

Hôm nay Vũ bay sớm lên tôi về nhà đưa Moon đi học . Con bé bảo :

– Mẹ ơi ? Ba đi cả tuần thì con ở đây với bà với mẹ luôn ạ ?

– Ừ ! Moon thich ở đâu cũng được !

– Ôi vui thế !

– Nào nhanh đi học không muộn con ?

– Vâng ! Bà ơi con chào bà con đi học ạ !

– Ừ ! Moon đi chiều về bà nấu món ngon cho ăn nhá ? ( mẹ tôi nói )

– Dạ ! Yêu bà nhất ạ !

– Ơ thế không yêu mẹ nữa à ?

– Mẹ giờ có ba yêu rồi , mà ba mẹ giờ có yêu con nhiều như bà yêu con đâu !

– Cả nhà đều yêu con mà !

– Hi hi … con vui quá

Tôi và mẹ nhìn nó mà phì cười , càng ngày càng hóm hỉnh . Chắc ngày xưa mẹ Moon cũng xinh đẹp đáng yêu lắm . Hai mẹ con đưa nhau đến trường , chị ta ôm hôn tạm biệt mãi mới chịu xuống xe . Trước khi xuống còn dặn đi dặn lại là :

– Mẹ nhớ đón con sớm nhé ? Con muốn đi ăn kem !

– Ừ ! Nhanh vào lớp đi con không muộn rồi !

– Vâng ! Con chào mẹ ạ !

– Ừ!

Chờ Moon vào lớp thì tôi đến công ty làm việc . Chị Hiền vào bảo với tôi :

– Chi này ! Bên công ty An Phát vừa mới gọi điện cho mình muốn hợp tác lần này đấy , lát nữa họ gửi thông tin qua em xem như thế nào ?

– Vâng ! Khi nào có chị em mình bàn .

– Ừ !

– Mà em nghe đâu công ty này trước đây mình cũng mấy lần có ngỏ ý nhưng đều bị từ chối sao lần này lại ʇ⚡︎ự động gọi cho mình nhỉ ?

– Thì chắc công ty bên mình giờ tiếng tăm lẫy lừng , lại mở rộng nhiều mặt hàng như thế thì sao chẳng thích .

– Vẫn cẩn thận chị ạ !

– Ừ !

Tôi ngồi xem mấy tin tức về công ty An Phát xong gọi điện cho anh bạn bên côпg αп kinh tế hỏi xem có gì mới không ? Nói chuyện một lúc lâu thì chị Hiền bảo có thông tin bên An Phát gửi rồi . Tôi tạm biệt bạn mình rồi qua xem như thế nào .

Sau khi xem lại mấy lần thì tôi bảo chị Hiền , hợp đồng đầu tiên mà lại lớn như vậy thì phải hết sức cẩn thận . Nhìn chung giờ chưa có dấu hiệu gì cả . Chỉ là xuất khẩu một số hàng quá lớn qua biên giới vào thời điểm cuối năm này thì hơi gấp . Dạo này bên hải quan rất chặt chẽ về giấy tờ , cẩn thận không là sai một li đi một dặm đấy chị . Chị Hiền cũng hơi lăn tăn về vấn đề này như tôi . Chị bảo :

– Chị thấy cứ để mai gặp xem như thế nào !

– Vâng ! Em cũng nghĩ vậy !

– Chị hẹn đầu giờ chiều mai gặp bên họ . Chị với em và anh Trường sẽ đến đó . Giờ chị mang báo cáo này qua bên anh Trường để xem hướng giải quyết .

– Vâng !

Đến giờ đi đón Moon tôi chào chị Hiền rồi về trước . Chị nháy mắt trêu :

– Ra dáng vợ đảm lắm rồi đấy cứ thế phát huy .

– Chị cứ trêu em !

– Thôi về đi không con bé nó đợi .

– Vâng ạ !

Vừa đến cổng trường thì con bé cũng ra đến nơi . Tôi xuống xe đỡ cặp thì con bé đã vội vã nói :

– Mẹ ơi đi ăn kem nhé ?

– Ăn một cái thôi không ʋιêм họng con nhé ?

– Vâng ạ !

Hai mẹ con rẽ vào quán kem Tràng Tiền nổi tiếng ở Hà Nội , vào trong con bé thích thú chuyển sang đòi ăn hộp kem cơ . Thế là lại phải chiều con bé . Thanh toán xong hai mẹ con tung tăng ra cửa thì gặp hai người một già một trẻ tôi không biết nhưng Moon thì biết . Con bé nhìn thấy liền lấp sau lưng tôi , bên kia cũng vừa trông thấy con bé , tôi ôm con bé hỏi :

– Sao vậy con ? Ai mà con sợ vậy ?

– Là bà nội và cô Thuỷ ạ … con sợ

– Đừng sợ có mẹ đây !

Tôi dắt Moon qua chỗ để xe thì bà nội Moon lên tiếng :

Bà Moon : Cô kia dắt cháu tôi đi đâu vậy ?
Tôi : Xin lỗi cháu không biết bác .
Bà Moon : Tôi là mẹ Vũ ba của bé Moon đây .
Tôi : À vâng , cháu chào bác ạ ! Anh Vũ nhờ cháu chăm Moon giùm mấy ngày anh ấy đi công tác , vậy cháu xin phép đưa con bé về ạ .
Bà Moon : Cháu tôi để tôi trông , không cần phiền người ngoài như cô !
Moon : Đây là mẹ cháu không phải người ngoài !
Thủy : Mẹ ? Cô ta là mẹ cháu khi nào ? Cô mới là mẹ đây này !
Bà Moon : Mẹ mày ૮.ɦ.ế.ƭ lâu rồi , đừng có nhận lung tung , theo bà với cô Thuỷ về . Cô Thuỷ sau này sẽ là mẹ .
Moon : Không , cháu không về , mẹ Chi mới là mẹ cháu .
Tôi : Anh Vũ nhờ cháu trông giúp bé Moon nếu bác và chị đây muốn chăm bé thì gọi điện cho anh Vũ ạ . Còn bây giờ cháu xin phép cháu cho Moon về trước .
Thủy : Cô …
Bà Moon : Cô …

Tôi không đợi họ nói liền bế Moon vào xe rồi đi về nhà . Con bé mặt buồn buồn , tôi thương quá liền động viên con vài câu :

– Con đừng để mấy lời nói không tốt đó ở trong lòng . Còn có ba mẹ ở bên cạnh yêu thương con mà ! Đừng buồn không mẹ cũng buồn theo đó !

– Vâng ạ !

– Con ăn kem đi không chảy hết nước rồi !

– Con đợi về ăn cùng bà ạ !

– Bà không ăn được kem mẹ có mua cho bà ít hoa quả rồi , con ăn kem trước đi lát về ăn hoa quả với bà sau .

– Vâng ạ !

Con bé nghe lời nên ngồi yên ăn kem . Trẻ con mà , buồn nhưng có người dỗ dành nên cũng qua mau , con bé vui vẻ trở lại , về đến nhà lại líu lo với bà mà quên luôn chuyện vừa rồi . Đến tối ăn cơm xong xuôi ,ʇ⚡︎ự giác vào bàn ngồi học luôn không cần nhắc nhở . Đến khoảng 9h vừa học bài xong thì thấy ba Vũ gọi con bé vội lấy máy nghe :

Moon : Ba ! Ba ơi Moon nhớ ba lắm !
Vũ : Ba cũng nhớ con gáι nhiều , hôm nay con đi học ngoan không ?
Moon : Có ba ạ ! Con ăn nhiều cơm vì bà ngoại nấu toàn món ngon cho con ạ !
Vũ : Vậy con ở nhà với bà với mẹ phải ngoan đấy nhé , mấy hôm nữa ba về .
Moon : Vâng ! Chiều nay mẹ còn đưa con đi ăn kem đấy ạ ! Nhưng …
Vũ : Sao con ? Được ăn kem phải vui chứ sao mặt bí xị thế ?
Moon : Con gặp bà nội với cô Thuỷ , bà với cô nói mẹ con ૮.ɦ.ế.ƭ rồi , mẹ Chi không phải mẹ con , con buồn …
Vũ : Moon ! Mẹ Chi là mẹ con , con có đủ ba mẹ yêu thương con , có bà ngoại có ông nội có ba mẹ Lan , chị Bông và em Bin thương con nên con đừng buồn nhé ? Ai nói gì kệ họ , con chỉ cần nhớ lúc nào ba mẹ cũng ở cạnh bảo vệ con .
Moon : Dạ con biết rồi ạ ! Ba ơi ? Ba nói chuyện với mẹ nhé ? Con đi sang ngủ với bà đây ạ ! Con yêu ba !
Vũ : Ừ ! Ba yêu con !

Moon đưa điện thoại cho tôi , hôn tôi chúc ngủ ngon rồi đi sang phòng bà ngủ . Vũ hỏi tôi :

– Hôm nay gặp hai người đó họ có bắt lạt hay nói khó gì em không ?

– Không ạ ! Họ chỉ hỏi vài câu thôi , anh đừng lo .

– Anh sợ họ làm khó em .

– Dạ không ! Mà Anh đến nơi lâu chưa ạ ?

– Được một lúc thì gọi cho hai mẹ con .

– Ở nhà con ăn khỏe , ngủ ngoan , anh yên tâm .

– Anh nhớ em mà ! Chứ con ở nhà với em và mẹ thì anh quá yên tâm rồi !

– Em cũng nhớ anh ! Mai mình nói chuyện nhé chứ anh vừa mới xuống máy bay , ngồi mười mấy tiếng đồng hồ sẽ mệt đó !

– Anh không sao ! Em ở nhà vất vả hơn ! Anh thương lắm !

– Con lớn rồi nên không vất vả đâu , với còn có mẹ nữa mà !

– Ừ ! Vậy Em ngủ sớm đi nhé ?

– Dạ ! Anh nhớ ăn uống đủ bữa đó , về mà sút cân nào em bắt đền đấy !

– Anh nhớ rồi vợ yêu !

– Dẻo miệng !

– Hôn anh một cái đi ?

– Làm sao mà được ! Anh đi ăn gì đi ?

– Hôn xong thì anh đi !

– Được chưa ?

– Tạm được … yêu em ! Ngủ ngon nhé ?

– Vâng !

Nói chuyện với Vũ xong tôi cũng chuẩn bị đi ngủ . Còn Vũ bên kia chỉ kịp nghỉ ngơi chút là bắt tay vào công việc ngay . Thời gian đang gấp nên anh không thể lơ là được . Nhưng vẫn cố gắng dành thời gian gọi về cho hai người mà anh yêu thương nhất …

Bài viết khác

Chông muộn – Câu chuyện ý nghĩa nhân văn

CHỒNG MUỘN Chuyện ngắn của Tác giả T. T. Linh Miêu Chuyện chị chuẩn bị lấy chồng như sét đánh ngang tai mấy chị em trong nhà. Mọi người tức tốc họp gia đình để tìm cách giải quyết. Chẳng phải họ lo cho hạnh phúc của chị mà chỉ vì chị lấy chồng rồi, […]

Thùng nước của lạc đà, câu chuγên ý nghĩa và nhân văn trong cuộc sống

HY VỌNG Đâγ là một câu chuγện ngụ ngôn của người Do Thái. Người Do Thái là một dân tộc lạc quan, luôn mang theo hγ vọng. Trong con mắt của họ, niềm hγ vọng là một lá cờ baγ cao trên con đường tiến về ρhía trước, có thể mang đến sức mạnh và […]

Bức thư con trai gửi mẹ đã mất – Xúc động câu chuyện đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Vợ củα αnh đã quα đời được 4 năm, αnh vì không có cách nào có thể chăm sóc con nên cảm thấy chán và mệt mỏi. Một buổi tối khi αnh trở về nhà, vì quá mệt mỏi nên chỉ chào hỏi đứα con ngắn gọn và không muốn ăn cơm, cởi xong bộ […]