Tự mình đa tình – Câu chuyện tình yêu đơn giản nhưng có những bài học sâu sắc trong đó
Ngày mai có hội thảo khoa học rất lớn ở thành phố Huế.
Chị chờ ngày này lâu lắm rồi.
Chỉ bởi vì đến đó chị sẽ gặp lại anh, mối tình đầu của những năm tháng đại học.
Ngày ấy chỉ đơn giản là thích, rất thích nhau. Tình trong như đã… thì gia đình anh chuyển vào trong Sài Gòn. Anh cũng chuyển vào học cơ sở 2 của trường trong đó.
15 năm xa nhau chị đã lấy chồng, anh cũng có vợ.
Cuộc sống gia đình không hạnh phúc với một ông chồng độc đoán, gia trưởng, một bà mẹ chồng cay nghiệt, khó tính làm cho chị rất hay nghĩ về người xưa. Chị thường xuyên vào Facebook để theo dõi cuộc sống, công việc của anh.
Rất muốn gặp anh dù chỉ một lần để hỏi sao ngày đó anh vội vã ra đi, không từ mà biệt, để chị thổn thức bao đêm ròng. Chị rất yêu anh nhưng chị có lòng tự trọng của mình, không lẽ cọc lại đi tìm trâu.
Hội thảo xong chị nhắn tin hẹn anh gặp nhau dưới quầy bar của khách sạn.
Anh đến đúng giờ, đẹp trai phong độ ngời ngời.
Anh lặng lẽ nhìn chị và tự nhủ thầm trong lòng tại sao chị lại tàn úa nhanh như vậy?
Đôi mắt đẹp ngày xưa, giờ đã chi chít dấu chân chim, nhìn mệt mỏi, hoang vắng. Bộ váy áo cầu kỳ cũng không che đi được thân hình khẳng khiu, thiếu sức sống của chị.
Ngày xưa đúng là anh rất ngưỡng mộ chị vì chị học giỏi và rất thích nhìn vào đôi mắt vừa đẹp vừa buồn của chị nhưng tình cảm cũng chỉ dừng ở đấy thôi.
7 giờ họ cùng nhau ăn tối.
9 giờ mọi câu chuyện về gia đình, bạn bè, họ hàng hai bên đã được thông báo xong.
Chị sẵn sàng ngồi với anh hết đêm nay, chị mong được khóc, được cười với anh, …
Anh thì chỉ mong được lên phòng nghỉ ngơi vì ngày mai lại phải họp suốt.
May quá vợ anh gọi điện tới, con gái út mới 3 tuổi Facetime ồn ã bố à, bố ơi! con nhớ bố lắm. Anh bảo chút xíu bố về phòng gọi tiếp nhé.
Cô vợ trẻ trung, xinh đẹp hỏi anh đang làm gì. Anh bảo đang ngồi với người bạn học cũ. Anh đưa máy cho cô nói chuyện với chị, cô mau mồm mời chị có vào Sài Gòn ghé nhà em chơi.
Ồn ào, náo nhiệt, hạnh phúc. Nhìn vẻ mặt tràn ngập niềm vui của anh khi nói chuyện với vợ con, chị thấy đau nhói trong lòng.
Trở về phòng chị nằm vật ra giường, nước mắt ứa ra nhớ tới mấy câu thơ chép trong sổ tay từ thời con gái.
Mai sau nếu có gặp người
Không hơn người cũ anh liền nhớ em
Mai sau nếu có gặp người
Mà hơn người cũ anh thời quên em
Trở về phòng anh gọi điện hi hi, ha ha với con gái và vợ một lúc rồi gọi cho cậu bạn thân từ hồi đại học kể chuyện gặp lại chị. Cậu cười!
– Ông đừng tưởng mình hay nhé! có mấy ai thoát khỏi tay tình cũ đâu. Tại nó gầy gò, xấu xí, tàn tạ mới không có chuyện gì xảy ra, chứ nếu nó xinh đẹp, bốc lửa thì giờ này ông cũng chẳng có thời gian để gọi cho tôi đâu.
Tình cũ ơi! xin ngủ yên đi nhé!
TG: Chu Thị Hồng Hạnh