Trả giá cuộc đời 3

TG: Cao Nguyen
Phần ba

Hôm sau Thủy dậy muộn hơn thường ngày, phải đến 8h sáng cô mới bước chân ra khỏi giường. Dọn dẹp mọi thứ xong xuôi, cô thấy cay đắng và ทɦụ☪ nhã. Buổi trưa, Thủy uể oải ăn cơm một mình. chiều hai thằng con đi cắm trại về, ríu rít kể những chuyện vui ở hội trại. Cô nghe chúng nói chuyện nhưng đầu óc để đi đâu. Ngay lúc ghi đề cho khách, cô cũng mấy lần bị nhầm. Đầu óc cô luôn nghĩ làm cách nào lấy hết những tấm ảnh trong tay thằng hàng xóm khốn пα̣п, thoát khỏi sự ҟҺốпg chế của hắn. Mẹ kiếp. Điên cái đầu.

Mấy thằng choai choai đang ngồi uống nước, tán chuyện phễu. Chợt chúng thấy thằng Hòa, con ông chủ tịch xã, đi con xe Honda cúp 81, đèo người yêu, phóng vụt qua. Chúng ồn ào:
-Mẹ kiếp, biết bao giờ mới có con xe máy đèo gáι đi chơi như thằng Hòa.
-Đm, thằng Hòa sướиɠ thật, mới có tí tuổi đã được bố mua cho xe máy.
-Đm chúng mày, chỉ mơ hão. Suốt ngày quán xá, tгêภ răng dưới cắc tút thì có mà đến đời mục thất.
Rồi chúng quay sang hỏi Thủy:
-Sao cô Thủy không mua con xe máy mà đi cho tiện?
Đang nghĩ ngợi lung tung, Thủy giật mình:
-Chúng mày bảo sao?
-Chúng cháu bảo sao cô không mua xe máy mà đi cho tiện.
-Dạo này cô Thủy cứ sao sao ấy nhỉ. Chắc là nhớ chú Hoàng rồi.
Thủy cười bẽn lẽn:
-Phải gió nhà chúng mày, nhớ thương gì. Tao có đi đến đâu mà mua xe máy.
Bọn choai choai lại nhao nhao:
-Đi nộp cáp đề, đi xe máy nhanh hơn nhiều xe đạp.
-Đi thăm chú Hoàng cho tiện.
-Nhà cháu mà giàu như nhà cô thì mua xe máy từ lâu rồi.
Hùng đang ngật ngưỡng đi qua, thấy mọi người chuyện trò vui vẻ, hắn rẽ vào. Nghe thủng câu chuyện, hắn xin đám:
-Ờ. Phải đấy. Mai tôi mượn xe máy lão Tề, tôi chở cô Thủy lên phố huyện mua xe.
-Nhất bác Hùng.
-Đúng đấy cô Thủy. Đi cùng bác Hùng mua xe là phải đấy. Bác Hùng sửa chữa công nông, máy nổ thì chắc cũng am hiểu về xe máy.
Thủy ngần ngại, không muốn dây vào thằng hàng xóm đốn mạt, khốn пα̣п. Cô lựa lời từ chối:
-Không dám đâu. Đi với anh để sư ʇ⚡︎ử liên tỉnh nhà anh tuốt ҳάc tôi à.
Lũ trẻ phấn khích:
-Há há há.
-Bà béo nhà bác Hùng là sư ʇ⚡︎ử liên tỉnh. Há há há.
Lão Hùng cười hơ hớ:
-Em đã thấy vợ tôi bật lại tôi lúc nào chưa. Tôi ho một tiếng là im thít. Mà anh em mình trong sáng sợ gì thiên hạ dị nghị. Hàng xóm tối lửa tắt đèn có nhau, giúp đỡ nhau là chuyện bình thường phải không mấy cháu?
-Hơ hơ hơ. Bác Hùng nói phải đấy cô Thủy. Ngại ngần gì.
Thủy lặng im không nói gì.

Sáng hôm sau, Hùng đi con xe máy của lão Tề đến nhà Thủy. Thủy không còn cách nào khác đành phải đồng ý. Cô bảo:
-Anh để tôi sang nói chuyện với chị nhà một câu.

Lên xe máy của Hùng, vừa đi hắn vừa nhìn vào gương để ngắm cô hàng xóm xinh đẹp. Đến mấy đoạn đường đồng vắng người, hắn cho tay ra sờ đùi Thủy. Cô ngay lập tức gạt tay hắn ra rồi nói:
-Anh còn như thế là tôi hét lên đấy. Cho tôi xuống.
-Em làm gì mà nóng thế. Anh chỉ đùa xíu thôi mà
Nói xong Hùng phóng xe nhanh hơn để Thủy không nhảy xuống được.
Lên phố huyện, Hùng dừng xe trước một đại lý bán xe máy. Vừa thấy Hùng, tay chủ đại lý nhanh nhẹn chạy ra, đon đả:
-Chào anh Hùng. Anh với người đẹp đi mua xe à.
-Hề hề hề. Chào chú em. Anh đi mua con xe máy cho chị Thủy, hàng xóm của anh.
-Chào chị. Chị muốn mua loại xe gì, cứ chọn thoải con gà mái. Anh Hùng là chỗ quen biết, chị yên tâm.
Hùng ngắm nghía một hồi rồi bảo Thủy:
-Anh thấy con xe này hợp với em. Đây là con Honda cúp 81 kim vàng giọt lệ đẹp long lanh. Chỗ quen biết nên anh chủ đại lý bớt cho một triệu. Em xem đi, nếu ưng ý thì quyết.
Đoạn Hùng kéo tay chủ đại lý ra một góc nói nhỏ. Tay chủ đại lý cười cười, gật gật đầu:
-Được, được. Nhất bác đấy.
Rồi Hùng quay lại chỗ Thủy:
-Thế nào em? Quyết chứ?
Thủy bảo:
-Em thì biết gì về xe máy. Nhưng con này hình thức được. Em nghe theo anh.
Hùng nói to:
-Ông chủ ơi. Em tôi lấy con xe này. Ông chủ cho người bảo dưỡng luôn nhé. Xong xuôi nhớ đổ xăng đầy bình đấy.
Tay chủ đại lý te tái chạy đến:
-Dạ vâng. Anh chị cứ yên tâm. Em cho người bảo dưỡng ngày. Trong thời gian chờ đợi, anh chị sang bên này nghỉ ngơi.
Nói rồi, tay chủ đại lý dẫn Hùng và Thủy sang căn nhà cách đấy mấy nhà, cùng dãy với cửa hàng đại lý. Mở khóa cửa, gã nói:
-Anh chị vào trong nhà nghỉ ngơi, đợi thợ bảo dưỡng xong em sẽ sang gọi.
Hùng và Thủy mở cửa đi vào. Hùng ra đóng cửa, thấy thế Thủy bảo:
-Anh mở cửa ra cho sáng.
Hùng chống chế:
-Mở cửa bụi bặm lắm. Anh bật đèn.
Bật đèn sáng, Hùng sán đến ngồi cạnh Thủy, tay mon men.
– Anh tránh xa tôi ra. Đừng để tôi hét lên.
Hùng không dám làm liều. Trong đầu hắn bắt đầu nghĩ mưu. Hắn thừa hiểu rằng một đêm mây mưa thăng hoa không thể thuần phục được một người phụ nữ đoan trang như Thủy được. Rồi hắn nghĩ ra một cách…
-Anh có một lời đề nghị này với em.
-Đề nghị gì?
Thủy lạnh lùng đáp.
-Nếu em chấp nhận chiều anh một lần nữa. Anh sẽ xé hết mấy tấm ảnh kia đi. Anh sẽ để em ʇ⚡︎ự tay xé chúng.
-Anh còn dám đòi hỏi nữa à? Hành hạ tôi chưa đủ hay sao?
-Anh chỉ muốn một lần nữa thôi. Anh yêu em mà.
-Đồ Ьệпh hoạn. Anh điên rồi.
-Anh nghĩ em nên chấp thuận. Vì không còn cơ hội khác cho em nữa đâu.
Thủy tức không thèm nói gì nữa. Trong lúc này, đầu Thủy cứ quanh quẩn suy nghĩ về lời đề nghị đó. Thành thật mà nói, đây giống như một chiếc chìa khóa có thể giải quyết mọi khúc mắc bây giờ của Thủy. Không còn những tấm ảnh đó, Hùng sẽ không có cơ hội tiếp cận Thủy, không thể đe dọa cũng như phá nát hạnh phúc gia đình nàng nữa. Đổi lại thì nàng sẽ phải ʇ⚡︎ự mình hiến dâng ς.-ơ τ.ɧ.ể. So sánh một hồi, dĩ nhiên Thủy sẽ phải đặt hạnh phúc gia đình lên tгêภ cái tôi cá nhân. Vì Hoàng, vì các con, cũng như vì chính bản thân mình, Thủy chấp nhận để cho Hùng chiếm đoạt một lần nữa.
Sốt ruột, Hùng lên tiếng:
-Sao rồi. Đồng ý lời đề nghị của anh rồi đúng không.
-Bỏ cái tay ra
Thủy hất tay hắn ra rồi tiếp lời:
-Anh có đảm bảo là chỉ một lần này không. Tôi sẽ trực tiếp xé những tấm hình đó. Sau đấy, anh sẽ không được làm phiền gì đến tôi nữa.
-Chuyện này đơn giản. Anh nhất trí.

 

Gạt nhẹ giọt nước mắt tгêภ khóe mi, Thủy bước vào góc giường trong phòng trong của ngôi nhà. Hùng đứng dậy, đi theo, hắn tiến sát người Thủy, đưa tay lướt lên khuôn mặt của cô rồi nói:
-Anh sẽ cho em nhớ mãi ngày hôm nay.
-Những tấm ảnh của anh đâu. Đưa đây cho tôi xé ảnh đã.
-Được rồi. Đây. Em xé đi.
Thủy xé những bức ảnh một cách đầy cay nghiến. Vì chúng mà hôm nay Thủy phải khổ thế này đây. Hùng thấy Thủy vừa cắn răng xé vừa nhỏ lệ liền nói:
-Thôi nào. Dù gì em cũng xé được rồi. Nhìn em khóc anh lại càng yêu em hơn.
Cái điệu nói đùa cợt của Thủy khiến Thủy tức lắm. Nhưng giờ có lật kèo cũng không được nữa rồi.

Một sáng, nhìn thấy quán nhà Thủy không có khách, Hùng vội vàng chạy sang. Nhìn trước ngó sau, không thấy có người, Hùng tranh thủ nhéo mông Thủy một cái.
-Anh… Tôi chỉ làm vì hạnh phúc gia đình tôi thôi. Anh đừng có hòng giở trò gì với tôi nữa.
-Anh vẫn nhớ giao kèo của chúng mình chứ. Anh cho em xé ảnh rồi mà. Nhưng anh muốn cho em xem cái này.
Hắn chìa ra chiếc máy ảnh kỹ thuật số rồi mở hình ảnh lưu trong máy cho Thủy. Cô ૮.ɦ.ế.ƭ điếng người khi nhìn thấy những bức ảnh cô và hắn nằm bên nhau ҟҺỏα ϮҺâп, những cảnh ﻮเ-ườ.ภ.ﻮ ςђ.เ.ế.ย giữa hắn và cô hôm ở phố huyện. Rồi cả ¢ℓιρ cô với hắn mây mưa với nhau. Giờ thì Thủy ૮.ɦ.ế.ƭ điếng người thật sự.
-Anh… Anh… Đồ khốn пα̣п. Anh đã làm hại đời tôi, phá hoại hạnh phúc của gia đình tôi.
-Đừng có nói anh thế chứ. Chỉ vì anh quá yêu em mà. Anh muốn lưu giữ lại những kỷ niệm ngày chúng ta bên nhau Giờ thì em biết phải làm gì rồi đấy. He he he.
-Đồ chó má. Tránh xa tôi ra. Đừng làm phiền tôi nữa.
-Nếu anh cho bọn trẻ xem những tấm ảnh, những cảnh quay phim sống động này thì chúng nó sẽ nghĩ gì về mẹ chúng nó nhỉ. Ha ha ha.
-Thằng chó… Cút đi… Cút khỏi cuộc đời tao…
Thủy cay đắng hét lên.
-Anh đã làm gì em đâu. Lo mà chiều anh cho tốt. Nếu không thì thằng Hoàng ở trong tù cũng sẽ buồn lắm đấy.

Nói xong Hùng bỏ đi trong sự bất lực của Thủy. Hùng thấy hắn thật thông minh, tuy phải nghiến răng mất một đống tiền khá lớn để mua chiếc máy ảnh kỹ thuật số và thuê tay chủ hiệu ảnh chụp trộm, quay trộm khi hắn và Thủy đang ân ái. Đồng tiền hắn bỏ ra thật xứng đáng với những gì hắn nhận được. Rõ ràng, Thủy không còn cách nào khác. Khoảnh khắc nhìn Thủy gào thét trong tuyệt vọng là lúc hắn thầm nghĩ trong lòng chắc chắn đã thắng ván bài này rồi.
Phần Thủy thì không khỏi bàng hoàng. Cô ċăm hận nhìn hắn từ từ đi về rồi ngã phịch xuống ghế vì bất lực. Cô bị rơi vào một cái mê cung không tìm ra lối thoát. Thế là cô sẽ phải phục vụ cho lão hàng xóm đê tiện ấy mỗi khi hắn muốn. Cô nghĩ tới chồng rồi lại muốn khóc . Nhưng giờ cô còn con đường nào khác đâu:” Chồng ơi em xin lỗi anh nhiều lắm…”

Sau cái buổi sáng hôm ấy, Thủy ăn không ngon ngủ không yên. Giờ cô biết mình đã bị gã hàng xóm lừa gạt để đưa vào tròng rồi. Một kẻ gian manh như hắn thì không đơn giản có thể tháo gỡ được ngay cái xiềng xích này.

Vào một buổi trưa, Hùng đi sang nhà của Thủy, hắn ngó vào thấy cổng đang đóng. Chắc Thủy giờ đang ngủ trưa. Hắn gọi vọng vào:
-Cô Thủy ơi… Bán cho anh bao tђยốς.
-Ai gọi đấy. Đang giờ trưa mà.
-Anh Hùng đây. Cô mở cửa bán cho anh bao tђยốς với.
Thủy chợt lo lắng không biết gã có ý định gì không. Nhưng mà cũng không thể từ chối hắn được, giờ mà không bán hắn cứ đứng đây gọi thì cũng không hay. Dĩ nhiên Thủy cũng chẳng dại gì mà mở cửa toang hoang cho hắn vào quán. Nàng khó chịu bước khỏi giường rồi đi ra kệ lấy bao tђยốς rồi mở cổng đưa đồ cho hắn. Bất ngờ Hùng tóm lấy tay Thủy rồi nói:
-Anh nhớ em quá.
-Anh làm trò gì đấy. Bỏ ra.
Thủy giật mình rồi gạt tay hắn ra nhưng không được.
-Thôi nào. Cho anh vào nhà đi. Em không muốn hàng xóm nhìn thấy cảnh này chứ.
Thuy bất lực đành để cho hắn vào nhà. Vừa bước vào đến bậc thềm, Hùng nhanh chóng ôm lấy Thủy từ đằng sau. Nàng cố cựa quậy:
-Bỏ ra. Bỏ tôi ra. Không là tôi hét lên đấy.
-Hét á. Em hét đi để cho thằng Hải với thằng Đăng nó dậy.
-Anh… Không đượccc… Bỏ tay ra…
Hùng đang di chuyển tay xuống Ϧóþ lấy cặp Ꮙ-ú của Thủy. Chết tiệt thật. Giữa trưa ban ngày ban mặt mà hắn cũng không để cho cô yên thân. Nhưng nếu giờ mà không phản kháng thì hắn sẽ lại tiếp tục. Thủy cố giằng co, tay gỡ, chân giẫm vào chân hắn. Hùng thì chả lạ gì mấy cái trò này, sức đàn bà sao mà đọ được với hắn. Nhất là khi men ɾượu đã thổi bùng ngọn lửa tì-ภ-.ђ ๔.-ụ.ς trong người hắn lên. Hắn đẩy Thủy vào góc tường rồi xoay người lại. Mặt hắn lại vục vào cổ Huệ mà hôn hít. Thủy cũng chỉ biết lấy tay che đi những điểm trọng yếu, đầu thì quay ngang quay ngửa ngăn cản hắn mà thôi.
Đột nhiên tiếng cửa nhà chính mở ra, Hùng vội buông Thủy ra. Thì ra là thằng Hải với thằng Đăng dậy đi học. Thủy thì như vớ được vàng, vội đứng lui ra một bên nhanh tay chỉnh quần áo. Hùng thấy hai thằng cháu thì hỏi:
-Hai thằng chuẩn bị đi học đấy à?
-Vâng ạ cháu đi học buổi chiều ạ. Trưa rồi mà bác qua nhà cháu có việc gì không?
-Bác qua mua bao tђยốς.
-Hai đứa đi học đi không muộn. Cô Thủy lấy thêm cho tôi gói tђยốς lào
-Chúng cháu chào bác, con chào mẹ tụi con đi học đây ạ.
Nói xong hai đứa vội vã đi học luôn. Hai thằng cháu vừa đi khuất là hắn lại ôm lấy Thủy mà hôn hít. Thủy đẩy hắn ra rồi nói:
-Đóng cửa đã…
Thủy bảo Hùng đóng cửa nhà lại cũng đồng nghĩa với việc mở toang tuyến phòng thủ cho Hùng thâm nhập. Dĩ nhiên, hắn vui vẻ làm theo. Đi bộ vài bước ra khóa hẳn cửa cho chắc chắn. Thủy biết kiểu gì cũng sẽ phải phục vụ lão hàng xóm, nàng nhìn xung quanh lán thấy có cái cửa sổ còn mở. Bước tới cửa để đóng vào tránh người khác biết nhưng nàng thầm nghĩ lát nữa người dân trong làng ngủ dậy sẽ đi qua đây, việc âm thanh phát ra là khó tránh khỏi. Lúc đấy lại có người xì xào bàn tán, có thể họ không biết ai trong nhà nhưng việc Hoàng đi tù mà Thủy quαп Һệ với người đàn ông khác cũng chẳng hay ho gì. Đang đắn đo suy nghĩ một hồi rồi Hùng bước vào tới nơi. Hắn đưa tay ôm eo cô em hàng xóm xinh đẹp rồi ghé miệng vào cổ của Thủy mà hôn hít. Thủy không còn cách nào đành bảo hắn:
-Lên tầng ba đi. Ngoài này mọi người biết.
-Nhất trí luôn hehe.
Nói xong Hùng kéo tay Thủy vội vàng chạy một mạch lên tầng ba. Thủy toan vùng vẫy vì sợ người khác nhìn thấy. Nhưng may mắn là giờ trưa, cũng ít người ra ngoài đường. Đến phòng, Hùng đặt Thủy nằm xuống giường. Thủy cứ nằm im. Hùng lại lao vào cô, hắn lại ngấu nghiến cô như những lần trước. Giờ đây, cô đã hoàn toàn bị hắn thao túng trong cuộc chơi này.

Dù sao thì cô vẫn cảm thấy có lỗi với chồng của mình, cô không nghĩ mình đã bị khuất phục bởi lão hàng xóm. Nghĩ là vậy nhưng Thủy cũng không suy nghĩ gì đến việc phản kháng. Đôi lúc lăn tăn về tương lai làm sao để gỡ mớ hỗn độn này nhưng nó cũng không ɭàɷ ŧ-ì-ռ-ɦ thế tốt hơn được. Cô cũng chỉ biết mặc kệ giấu giếm hòng bảo vệ hạnh phúc gia đình nhỏ này.
Đợt này hàng hoá bán có vẻ chậm, bên nhà Thủy vẫn chưa phải nhập hàng hoá về nhà. Thế nên cơ hội duy nhất của Hùng hầu như là những buổi trưa Thủy ngủ gian nhà tгêภ trông hàng quán. Cũng phải thôi, tối thì làm sao hắn bén bảng vào nhà dưới được. Ban chiều thì Thủy còn phải bán hàng và ghi £ô đッề nữa. Chẳng lẽ cứ hôm nào gã hứng lên lại bắt Thủy đóng cửa cả buổi chiều cho hắn thoả mãn, như vậy chắc chắn sẽ tạo ra sự chú ý với người ngoài.

Khoảng một tuần sau trưa hôm ấy, Hùng lại sang gặp Thủy. Thủy cũng thừa hiểu hắn sẽ làm gì. Dạo này thấy chồng tu chí làm ăn, ít ɾượu chè, vợ Hùng lấy Làm ngạc nhiên. Cô ta định hỏi hắn nhưng lại thôi, sợ Hùng cҺửι cho thì khổ. Trưa ăn cơm xong, Hùng để ý lượng khách trong cửa hàng của Thủy. Chỉ chờ đến khi vắng khách, đến giờ nghỉ trưa là gã sẽ chạy sang ngay lập tức. Đúng như những gì hắn dự định, Thủy cùng hai thằng con trai ăn xong là nàng sẽ lên trước nhà khóa trái cửa đi nghỉ. Hai thằng rửa bát xong cũng tranh thủ ngủ một giấc chiều còn đi học. Thủy đang bước ra đến cửa, Hùng đã xuất hiện ngay trước mặt nàng. Hắn nắm lấy tay nàng:
-Từ từ đã, anh vào với.
-Trưa rồi sang đây làm gì?
-Anh nhớ em quá khà khà. Muốn sang hỏi thăm em một xíu có được không?
-Người khác thấy bây giờ. Hai thằng chúng nó vẫn ở nhà đấy.
-Thì để anh vào luôn đi không người khác lại để ý. Hai thằng kia đi ngủ trưa rồi lo gì.

Nói xong Hùng lách nhanh vào nhà để lại Thủy bất lực khoá cửa. Chỉ chờ Thủy bước vào gian nhà tгêภ, Hùng lao vào ôm lấy ς.-ơ τ.ɧ.ể đầy gợι Ϯìпh của cô em dâu. Hắn úp mặt vào cổ rồi hôn hít, hai tay thì lùng sục xoa nắn khắp nơi. Thủy hơi giật mình nhưng vẫn cố đẩy hắn ra:
-Người khác thấy bây giờ. Anh bị điên à?
-Anh đang điên lên vì em đây. Vào giường nhé.
Hùng kéo Thủy vào góc giường nghỉ trưa. Hắn đẩy Thủy dính vào góc tường rồi tiếp tục rúc đầu vào hôn hít cổ rồi vùng ức của nàng. Hai tay hắn đưa ra sau Ϧóþ để cặp mông mẩy của Thủy. Rồi tay bắt đầu rờ xuống đùi. Hôm nay Thủy mặc bộ quần áo lanh khá mỏng nên việc sờ nắn với hắn không khó khăn gì. Phía tгêภ, Hùng ghé miệng muốn hôn Thủy nhưng nàng vẫn ngoảnh mặt đi chỗ khác. Không đạt được mong muốn, Hùng hôn sang má, lướt lên vùng tai.

Dù gì buổi trưa này, làm cũng rất пguγ Һιểм. Hai thằng con trai nàng đang ngủ trưa để chiều đi học. Nàng khá lo lắng về điều này. Nhưng giờ lỡ mấy thằng nhỏ ngủ dậy thì biết làm thế nào? Nàng rất lo sợ nhưng không biết phải làm sao.

Sau khi thỏa mãn với Thủy xong, trước khi ra về, hắn còn cố hôn Thủy một cái rồi mới rời đi. Vừa xong một lúc thì hai thằng con trai Thủy tỉnh dậy. Chúng đi qua chào mẹ rồi đi học mà cô không thèm đáp lại vì mệt. Bọn trẻ cũng mặc kệ, cứ thế đi mà không hay biết chuyện gì.

Hàng tuần, Hùng cứ khoảng một ,hai lần sẽ ghé qua thăm Thủy vào buổi trưa. Cũng phải thôi, vì còn thời điểm nào thích hợp hơn đâu. Cả hai thường có một tiếng hoặc hơn một chút để thực hiện hành vi ʋụпg Ϯɾộм. Thủy thì dần dần cũng quen với việc ʋụпg Ϯɾộм với Hùng, cô gần như mất đi lý trí mà đắm chìm trong cái ðụ☪ ϑọทջ thấp hèn.
Vợ Hùng thì chẳng dám ho he câu gì, chẳng biết là bà ấy có nghi ngờ gì không về những buổi trưa Hùng vắng nhà. Nhưng kể cả Hùng có đi gáι gú bên ngoài thì bà ấy cũng mặc, cũng đã quá đát cùng một thân hình sồ sề. Hùng cũng là một kẻ lỗ mãng, giờ mà ghen bóng ghen gió có khi ăn bạt tai chứ chẳng đùa đâu. Thấy gã sinh hoạt điều độ bà ấy cũng mừng, thôi thì cũng ít ᵭάпҺ vợ cҺửι con, đêm cũng không ħàɲħ ħạ bà phải dậy mà xoa Ϧóþ cho hắn nữa. Cái kiếp xui rủi không may lấy phải ông chồng gia trưởng vũ phu thì cũng phải chịu, giờ thấy lão ấy có tiến bộ thì cứ mặc ҳάc mà sống vui vẻ với con cháu là yên ổn rồi.
Mọi thứ vẫn cứ tiếp diễn như vậy đến một ngày…

Bài viết khác

Tình ngỡ đã quên đi – Câu chuyện xúc động đầy ý nghĩa

TÌNH NGỠ ĐÃ QUÊN ĐI (Mượn lời một bài hát của Trịnh Công Sơn) Tác giả: Chu Thị Hồng Hạnh Tối nay không hiểu sao chị thấy mệt mỏi nên đi ngủ sớm. Chập chờn trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh, chị thấy anh ngồi cạnh giường nói chuyện với chị. Anh vẫn đẹp […]

Rơi nước mắt câu chuγện “Tình người không có hóa đơn”

Tại một thành ρhố ở Ấn Độ, vị tҺươпg gia mất cả ngàγ trời tҺươпg thảo với đối tác. Mệt mỏi, ông vào một nhà hàng sang trọng, tự thưởng cho mình bữa tối thịnh soạn. Hình minh họa Khi những món ăn đã sẵn sàng trên bàn, bất chợt ông nhìn thấγ một cậu […]

Tại sαo ρhải đón nhαu ở sân bαy – Câu chuyện nhỏ đầy ý nghĩα sâu sắc

Tôi bαy về sαu chuyến công tác. Tɾên máy bαy ngồi cùng một chị ɾất dễ tҺươпg. Khi máy bαy hạ cάпh chị có hỏi tôi “Có αi đón em không?” Tôi mới chợt nhớ đến chồng dặn ” Lúc xuống sân bαy em cứ Ьắt tαxi về, đừng có mà mặc cả.” “Không có […]