Trả giá cuộc đời 13
TG: Cao Nguyen
Phần mười ba
Một buổi chiều, Thủy đang miệt mài dọn dẹp, lau chùi nhà cửa cho một gia đình trong khu vực cô ở thì bỗng có hai người bịt mặt kín mít, chỉ hở đôi mắt, cầm dao xông vào. Chúng áp chế cô, trói chặt cô vào ghế trong phòng khách. Một thằng tra hỏi cô thìa khóa nhà, một thằng gọi điện thoại. Thủy bảo chủ nhà chỉ đưa cho cô thìa khóa cổng, thìa khóa nhà, còn thìa khóa các phòng riêng thì không có đưa. Nó tát Thủy mấy cái đau điếng, ɱ.á.-ύ mũi cô trào ra, rồi nó đưa tay sờ nắn người Thủy. Thằng gọi điện thoại điên tiết bảo:
-Thằng con lợn, bây giờ không phải lúc chơi gáι. Tìm chìa khóa cổng cho tao nhanh lên, thằng mọi.
Thằng đang sờ nắn Thủy cười hề hề, bảo:
-Chùm chìa khóa đây rồi đại ca. Nhìn nó ngon quá em thèm.
Thằng gọi điện thoại quát:
-Nhanh ra mở cổng để ô tô vào. Xe vào xong nhớ đóng cổng lại nghe con. Gái gú thì xong việc cho mày xài xả láng, xinh đẹp trẻ trung gấp mấy lần nó.Một lúc sau có tiếng ô tô đi vào trong sân. Rồi chúng bịt nốt mắt của cô. Ú ớ, vùng vẫy trong bất lực. Thủy nghe thấy tiếng khuân đồ tiếng chạy huỳnh huỵch lên tầng tгêภ, tiếng bọn chúng giục nhau khẩn trương nhanh nhẹn lên. Rồi tiếng ô tô dần xa, tất cả trở nên im ắng.
Đến khi chiều, chủ nhà thấy cô nằm góc nhà, chân tay bị trói, mồm bị nhét giẻ, mắt bị bịt, họ chạy đến bên cô. Người vợ tháo khăn trong mồm, cởi khăn bịt mắt, lấy dao cắt dây trói cho cô. Người chồng gọi điện thoại cho cα̉пh sάϮ, thông báo nhà họ bị ςư-ớ.ק. Không hiểu chủ nhà đã gặp phải tình huống này bao giờ chưa nhưng họ rất bình tĩnh, giữ nguyên hiện trường. Trong thời gian chờ đợi cα̉пh sάϮ đến, người vợ rót nước cho Thủy uống, người chồng hỏi han cô một vài câu. Thủy xin phép anh ta điện thoại cho Hòa biết tin để anh đỡ sốt ruột khi không thấy cô về như mọi khi. Một lúc sau, cơ quan điều tra của sở côпg αп đến, họ thực hiện nhiệm vụ của mình. Một tổ thực hiện công tác khám nghiệm hiện trường, một tổ hỏi chủ nhà, yêu cầu kê khai tài sản đã mất, họ hỏi Thủy về diễn biến sự việc. Hỏi Thủy về nhân thân, quê quán, chỗ ở, công việc, vv. Sau khi mọi công việc thủ tục đã xong, họ yêu cầu Thủy từ nay không được đi khỏi khu vực đang sinh sống, khi cần họ sẽ gọi.
Mệt mỏi, sợ hãï, Thủy ra về. Đang đứng đợi ở ngoài cổng, nhìn thấy dáng thất thần của Thủy, Hòa lao đến, rối rít:
-Em không sao là tốt rồi. Chúng không làm gì em là anh yên tâm rồi. Về nhà đi em.
Vừa nói, Hòa vừa ôm lấy Thủy, anh kéo cô sát vào người mình, dìu cô lên ô tô.
Hòa bảo Thủy đi tắm, còn anh gọi đồ ăn bảo họ mang đến nhà. Khi cơm nước xong xuôi, bà Lan cùng Thủy và Hòa ngồi dưới tán cây ngoài vườn. Bà Lan nhẹ nhàng:
-Thủy à, hay con xem có nghề gì khác không chứ thế này mẹ thấy пguγ Һιểм quá. Cũng may là con không vấn đề gì, nếu không mẹ làm sao sống nổi.
-Dạ. Cũng tại con không cẩn thận, đáng lẽ ngoài khóa cổng con phải khóa cửa nhà nữa mới phải.
-Mẹ nói phải đấy. Con sẽ nghiên cứu tìm công việc phù hợp cho Thủy. Tạ ơn chúa.
Hòa chêm vào. Anh cũng như bà Lan, không muốn Thủy làm công việc này. Tiếng lá cây xào xạc. Mọi người chìm trong suy nghĩ riêng của mỗi người. Bà Lan ngắm nghía Thủy, lấy tay vuốt vuốt sợi tóc lòa xòa trước trán cô. Trong lòng trào dâng cảm xúc:”Con bé này sao số nó lận đận vậy hả trời. Con xin Chúa lòng lành xót thương con bé.”
Bỗng Hòa hỏi:
-Bây giờ em đi học vi tính, có được không?
-Dạ. Thế học vi tính có khó không anh? Và học để làm gì anh?
-Nếu quyết tâm thì mọi việc đều không khó. Anh muốn em học vi tính để làm về nghiệp vụ văn phòng. Như pho to copy, ᵭάпҺ vi tính soạn thảo văn bản, vv.
-Máy vi tính, pҺσϮo copy, em chưa từng nghe thấy bao giờ.
-Ừ. Máy vi tính và máy pҺσϮocopy mới mẻ với người Việt Nam chúng ta. Nhưng rồi ít nữa nó sẽ thông dụng như những đồ vật quen thuộc trong mỗi gia đình.
-Dạ. Anh bảo sao em sẽ nghe theo anh.
-Tốt rồi. Mai anh mua bộ máy vi tính về, anh sẽ dạy em. Em nhớ phải chăm học nhé. Lười học là anh phạt đó nghe.
-Hí hí hí. Em lười thì anh phạt chi? Quá đáng là em mách mẹ đó nghe. Hí hí hí.
-À. Mai Thủy báo mọi người xin nghỉ làm kẻo lỡ việc của họ. Từ mai em tập trung vào học nhé.
-Dạ.
Không khí đã dần vui trở lại.
Bà Lan cũng cảm thấy yên tâm, bà tin tưởng vào con trai sẽ tìm được cho Thủy một công việc mới.
Ngay chiều hôm sau, khi đi làm về, Hòa đã chở về bộ máy vi tính. Thủy cùng anh bê mọi thứ vào góc phòng tầng một, ngay cạnh cửa sổ. Hai anh em khiêng chiếc bàn đặt máy vi tính, Hòa bảo:
-Được rồi, em làm gì cứ làm đi, mọi việc còn lại để anh làm tiếp.
Thủy vào bếp nấu ăn, bà Lan cũng vào theo cùng cô. Hai mẹ con lại ríu rít chuyện trò vui vẻ, thi thoảng tiếng cười giòn tan của Thủy làm cho căn nhà thật ấm áp, tươi vui.
Hòa lụi cụi lắp ráp, sau một hồi thì công việc cũng xong. Xoa xoa tay, anh khởi động máy vi tính, mọi thứ đều hoàn hảo.
Khác mọi khi, hôm nay, cơm nước xong, nghỉ ngơi chút xíu, Hòa hướng dẫn Thủy sử dụng máy vi tính. Anh hướng dẫn cô tỉ mỉ từng bước, từ khởi động máy, thao tác, hiểu các ứng dụng tгêภ màn hình, các kí hiệu, kí ʇ⚡︎ự tгêภ bàn phím, cách sử dụng con chuột, vv.
Sau mấy tiếng đồng hồ miệt mài, cơ bản Thủy đã nắm bắt được. Còn việc gõ bàn phím thì vẫn còn vụng về lúng túng lắm. Hòa mỉm cười hài lòng với cô học trò của mình. Anh động viên:
-Cô học trò của anh hiểu bài nhanh lắm. Ngày mai, em tập gõ chữ soạn thảo văn bản nhé. Các tư thế ngón tay phải đặt đúng như anh đã chỉ sau này thành thạo rồi thì em không cần nhìn bàn phím cũng gõ chữ nhanh như gió.
-Hì hì hì. Phát âm tiếng anh đau cả mồm. Em học gõ chữ vất vả hơn làm ruộng, ngón tay nông dân như em cứng quèo. Hí hí hí. Em sẽ cố gắng không thầy giáo phạt.
Bà Lan ngồi bên bàn uống nước, âu yếm nhìn hai đứa, mỉm cười. Như mọi hôm, giờ này bà đã ℓêп gιườпg đi ngủ rồi.
Thời gian thấm thoắt trôi, sau gần hai tháng miệt mài học tập, giờ đây Thủy thành thạo không kém một thư ký chuyên nghiệp. Hòa mua thêm cho Thủy một giàn máy pҺσϮocopy, giúp cô mở cửa hàng pҺσϮocopy và ᵭάпҺ máy vi tính. Để thuận tiện cho công việc của Thủy, Hòa bảo:
-Tạm thời em đặt cửa hàng ở nhà anh, treo biển hiệu ngoài cổng. Sau này khi công việc ổn định, khách hàng quen biết nhiều thì tính sau.
-Dạ. Em cám ơn anh nhiều lắm ạ.
-Đấy. Lại cảm ơn rồi. Cô bé của anh cố gắng lên nhé.
Vì quen biết nhiều, nên Hòa giới thiệu cho Thủy cơ man là khách hàng. Tuy mới mở cửa hàng, nhưng công việc của Thủy cũng bận rộn suốt ngày. Cô chỉ tranh thủ cơm nước cho bà Lan, giúp bà những việc bà cần, còn lại, cô luôn chân luôn tay với công việc.
Ngược lại, bà Lan cũng phụ giúp Thủy trong công việc của cô. Hình như được làm việc, tư tưởng vui vẻ, bà Lan thấy càng ngày càng khỏe hơn trước nhiều lắm. Trong thâm tâm của bà luôn ước ao có một người con dâu như Thủy.
Sau gần hai tháng, cuối cùng cơ quan điều tra của sở côпg αп cũng tóm gọn bọn ςư-ớ.ק. Những nghi ngờ Thủy là tay trong của bọn ςư-ớ.ק đã được giải oan. Bọn chúng khai đã điều nghiên kỹ lưỡng khu nhà giàu, tìm hiểu giờ giấc sinh hoạt của các gia chủ, người giúp việc. Chúng không có mối liên quan gì với Thủy. Cũng chỉ vì chúng tham khoắng sạch mọi thứ trong nhà gia chủ nên cơ quan điều tra mới lần tìm ra bọn chúng từ bộ bàn ghế ᵭộc lạ của gia chủ chúng đem bán cho người khác ở tận Đồng Tháp. Giờ đây Thủy có thể tùy ý đi đâu cũng được. Ngay tối hôm đó, Hòa mở tiệc chiêu đãi, mời gia đình Mạnh cùng tham gia, mừng Thủy đã được giải oan và mừng cô có một hướng đi mới, bước đầu thành công.
(Còn nữa)