Tôi Đi Làm OSin 5

Tg: Hướng Dương

Trưa hôm đó dỗ mãi thì nó mới chịu ngủ, và Hoàn cũng mệt lả luôn vì đói. Chả lẽ chủ nhà họ chưa ăn mà mình lại đi lục nồi.?

Cái phận giúp việc nó vậy đấy. Ăn cùng, uống chót, là lẽ đương nhiên…

Đang ngồi đưa võng cho thằng bé ngủ thì bà chủ đi xuống dỏng dạc nói:

Ai đói thì ʇ⚡︎ự mà lo ăn nhé. Không lên măm lên bát vì bận coi hàng.!
Thế là giống như dân tị пα̣п, xúc một tô rồi chất thức ăn lên tìm một góc nào đó để ăn nếu không muốn người nhà đi qua lại dòm ngó.
Làm vừa đúng một tháng thì Hoàn xin nghỉ vì áp lực quá. Đúng là người giàu, đôi khi họ chẳng sung sướиɠ gì bởi công việc cứ luôn cuốn hút họ. Mà họ lại là người hay tham việc.
***
Rời khỏi cái nhà giàu đó, Hoàn xin vào bán phụ một tiệm cơm tấm. Ở đây có vẻ thoải mái hơn vì toàn là người đứng tuổi. Công việc buôn bán tuy ồn ào một chút, nhưng có kẻ ra, người vào cũng thấy vui vui.
Quán ăn rất đông khách. Đa số là đàn ông. Đủ thành phần, Thượng vàng, hạ cám có đủ.

Hoàn vốn là phụ nữ đang ở độ tuổi phơi phới, Cân đối. Nên lắm ông sồn sồn đến ăn và buông lời chọc ghẹo. Có người thì chỉ chọc vui. Nhưng không ít ông cứ buông lời cợt nhã khó ưa nhiều lúc bực mình thì Hoàn cҺửι thẳng không nể.
Những lần như vậy Hoàn thường bị chủ quán chỉ trích là không lấy lòng khách. không biết nói chơi để khách nhớ mà đến ăn. Lắm lúc Hoàn cũng muốn nói chơi nói đùa lắm chứ. Nhưng mở miệng ra là họ sấn tới không ngại. Nhiều khi thu tiền cơm, họ nắm tiền trong tay, nhưng khi mình xòe tay ra lấy thì họ lại chìa ngón cái… Hỏi có tức không chứ.
***

Giờ thì Hoàn mới thấy rõ, bôn ba ngoài xã hội cũng chẳng dễ chút nào. Không khéo là bị tai tiếng với chồng con. Còn nếu phản ứng mạnh thì mất việc là cái chắc.! Đúng là cái nghề luôn có rủi ro, hơn là nhiều may mắn…

Trưa đến bán xong thay vì cơm nước ʇ⚡︎ử tế… Thì chủ lại bắt ăn cơm bán còn dư. Cái loại cơm nát như tương nếu mà chan canh vào thì chẳng khác gì nhả. Vậy đấy! Ngày nào cũng xơi cơm tấm còn thừa…
Ăn vội miếng cơm xong, chưa kịp thở thì chủ giục đi rửa bát đĩa. Rửa xong thì có việc làm khác ngay. Bắt nước sôi lên để trụng ϮhịϮ. Loại bỏ chất hôi bẩn xong. Cho hết vào cái thau lớn để ướp gia vị…
— 1lon sữa bò. + Ngủ vị hương +vài hủ gia vị ướp ϮhịϮ nướng. + nước củ hành và tỏi xay nhuyễn vắt lấy nước. + Đường cát và mật ong… Tuyệt đối không được ướp nước mắm, vì nước mắm Sẽ làm chai miếng ϮhịϮ.

Xong đâu đó. Hoàn xếp từng lát một vào cái thố nhựa vuông lớn. Cứ một lớp ϮhịϮ là một lớp nước sốt. Cứ thế cho đến hết. Xong xuôi Hoàn cho hết vào ngăn mát để sáng mai lấy ra nướng thì thơm ngon hết biết. Thịt vừa mềm. Lại vừa thơm. Dám chắc ai đi ngang quán này phải dừng lại hít mấy cái rồi mới chịu đi.
–Còn nói về khâu làm nước mắm cơm tấm ở quán này cũng là số 1 nhé!
Cho đường cát khô vào một cái xoong. một ít bột ngọt + giấm chua vừa đủ. Tất cả nấu sôi lên. Đến khi hỗn hợp vừa kẹo là cho nước mắm vào đun cho sắc lại. Vì món cơm tấm phải dùng nước mắm kẹo thì khi ăn cơm mới hoà quyện không bị quá ướt.

Món trứng hấp dùng cơm tấm cũng quyết định một phần nhé mọi người.
ϮhịϮ xay + với ít mỡ cho món hấp không bị khô. Mộc nhĩ thái sợi + hành củ loại hành hương. + trứng gà và gia vị: tiêu, bột ngọt, đường. Tất cả hỗn hợp trộn đều bằng tay.

Cho tất cả vào một dĩa inoc vuông trec lòng. Rồi cho vào xửng hấp lên. Lấy tăm châm thử, nếu chả chín sẽ không dính tăm. sau đó Hoàn lấy lòng đỏ trứng gà ᵭάпҺ tan ra và dùng cọ phết lòng đỏ kín mặt chả. Hấp tiếp vài phút sẽ cho ra mẻ trứng chả ngon tuyệt vời.

Cơm tấm thường ăn kèm với đồ chua, dưa leo, và cà chua xắt lát.
Món đồ chua dùng cơm tấm cũng nói lên sự góp mặt không nhỏ.
Củ cải trắng + với củ cà rốt xắt sợi to bằng đầu đũa. Giấm + muối + đường. Đường hơi ngọt, cho ra vị chua ngọt là được. Vớt nguyên liệu ra phơi cho hơi héo. Xong cho vào nước giấm đường đã nấu để nguội. Sáng hôm sau khi bán, chỉ cần vắt nhẹ nước sẽ có món đồ chua ngon giòn để ăn kèm cơm tấm. Cuối cùng là món bì. Bì được làm bằng da heo xắt sợi. Muốn ngon phải cho thêm ϮhịϮ đùi Khià thái sợi.

Bì cho vào thau, ϮhịϮ đùi thái xong cũng cho vào thau. Thính rang vàng xay nhuyễn rồi cho vào thau bì trộn đều. Tất cả hỗn hợp cho ra món bì thính rất thơm ngon để ăn kèm cơm tấm.
***
Đấy là quá trình mà Hoàn đã làm osin ở quán này. Có lúc cô nghĩ mai mốt con trai học xong. Từ giã cái nghề “làm dâu trăm họ” này cô sẽ mở một tiệm cơm tấm nho nhỏ bán cho dân quê lao động.
Sau sáu tháng ròng làm việc nơi đây rồi cũng có lúc động chạm, xảy ra nhiều việc không vui giữa chủ, và người làm. Giữa khách, và người bưng bê… Nên Hoàn xin nghỉ việc. Và hai bên đã thuận tình.
**

Rời khỏi quán cơm này, mãi miết đi tìm suốt ba ngày thì Hoàn cũng xin được một chỗ làm mới. Đó là một gia đình ít người, cũng chỉ có một cậu con trai.
Vợ chồng chủ nhà này không biết làm nghề gì mà mỗi khi về nhà họ hay hục hặc nhau. Có lần Hoàn nghe câu được, câu không.
— Ông mua miếng đất đó có tỷ tư. Sao dám nói với tôi tỷ sáu.? Ông ăn chặn hai trăm triệu để cung phụng con quỷ cái đó chứ gì?
— Bà cứ nói bừa. Tỷ tư chỗ nào. Ai nói?
–Tôi có đệ ʇ⚡︎ử theo dõi hết nhé. Hôm nay ông ghé đâu hỏi tôi, tôi kể cho nghe. Bà vợ quả quyết nói.

— Thì lâu lâu đi xả xui. Ông nào mà chẳng vậy.
— Đây không phải là xả xui. Mà là bồ nhí.! Bà vợ nghiến răng. Tôi làm vất vả… Còn ông thì rửng mỡ đi ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ…
— Bà làm ơn bớt cái miệng giùm cái. Nhà đang có người làm nhé. Ông chồng nói như rít qua kẽ răng…Cứ thế họ cứ nói qua nói lại cho đến tận o giờ thì họ mới chịu đi ngủ.
Sau này khi ở lâu Hoàn mới biết họ làm nghề bất động sản. Mua đi, bán lại. Và ông chồng lăng nhăng này đã có con rơi hơn mười năm trước, và tình nhân đã đem đứa con đến nhà giao cho ông ta nuôi để cặp người khác.
Bà vợ vì bị hiếm muộn nên đành nhắm mắt nhận nuôi cho đến bây giờ.
Đó là đứa con trai xem ra cũng hơi khó nết. Đi học về là đóng cửa phòng suốt. Đến giờ cơm gọi ra ăn thì cậu mới chịu mở cửa. Ăn rồi lại đóng kín cửa.!

Làm việc suốt hai tháng trời mà chưa có dịp nào để Hoàn trò chuyện với cậu ấy một lần. Và sáng hôm nay. Nhằm ngày chủ nhật cậu ta ở nhà. Và Hoàn kêu cậu mở cửa để cô vào dọn dẹp. Thùng rác đã đầy giấy vụn do cậu ta viết rồi xoá rồi viết hay sao mà nó mau đầy vậy. Hoàn nghĩ bụng nhưng cô không nói gì mà mang ra đổ vào thùng rác lớn. Quả thật nó viết cái gì mà vò cục nhiều thế. Hoàn hơi băn khoăn…

Đem thùng rác khô vào để lại chỗ cũ. Hoàn lau nhà và dọn dẹp sơ căn phòng rồi cô khép cửa đi ra.

Bao nhiêu giấy mà cậu ta vò vất trong thùng rác đã được Hoàn kín đáo nhặt ra và đem vào phòng riêng của mình xem thử. Ở đây những gì mà Hoàn đang thắc mắc đã được phơi bày qua những trang giấy mà tưởng chừng nó chỉ là rác…

Mời mọi người đón xem phần 6
Tg:H.D

Bài viết khác

Ở hiền gặρ lành – Câu chuyện cổ tích khó tin có thật đầy ý nghĩα nhân văn

Nhà củα bα chồng tôi là 28/17 Bùi Viện Q1, TP Hồ Chí Minh và nhà củα nhân vật chính tɾong bài viết này ở 28/15, hαi nhà chung vách nhαu nên chúng tôi biết ɾõ từng chi tiết một tɾong giα đình người láng giềng mà chúng tôi và cả xóm đều gọi là […]

Chúng tα Ьiết gì về AlЬeɾt Einstein, câu chuyện ý nghĩα sâu sắc càng ngẫm càng thấy ᵭúng

Vợ củα AlЬeɾt Einstein thường khuyên ông ρhải ăn mặc ᵭàng hoàng hơn khi tới chỗ làm. Ông luôn ρhản Ьác lại ɾằng: – “Tại sαo nhỉ? Mọi người ở ᵭó ᵭều Ьiết tôi mà”. Khi Einstein tới dự một cuộc họρ lớn, Ьà lại nài nỉ ông hãy mặc những Ьộ ᵭồ ᵭẹρ ᵭẽ […]

Nước mắt cô hàng xóm – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Ngày xưα, có lần tôi từ Sài Gòn rα Phαn Rαng học nghề thợ bạc. Tuy là ở Sài Gòn không thiếu gì chỗ dạy nghề này, nhưng tôi nghe nói có người thầy ở Phαn Rαng nổi tiếng nhất miền Trung trong nghề thợ bạc này, là thầy Phiên mà αi cũng biết. Nghĩ […]