Tình địch 16

TG : Cao Nguyen

Hoa trằn trọc mãi không ngủ được . Rồi giấc ngủ cũng đến với cô lúc nào không biết . Sáng hôm sau ra xưởng , cô cố gắng giữ mọi thứ bình thường . Cùng Huệ nhập số liệu của xưởng . Gặp Lâm cô nhắc khéo : ” Cẩn thận kẻo bị say nắng nghe anh ” . Chẳng biết Lâm có hiểu ẩn ý của cô trong câu nói đó hay không , chỉ thấy anh mỉm cười : ” Em yên tâm , anh không bị say nắng đâu em yêu ” .

Nghe những lời ấm áp của anh , lòng Hoa như bình yên trở lại . Cô nói cười vui vẻ với mọi người như mọi khi , thỉnh thoảng lại trêu chọc người này, người kia, tiếng cười rộn vang khắp xưởng . Đêm qua , đang định kể chuyện về mình cho anh Lâm nghe thì bỗng anh bảo : ” Muộn rồi , đi ngủ đi Khánh Ly ” . Vừa nói anh vừa chỉ tay về phía người bảo vệ đang soi đèn các ngõ ngách trong xưởng . Lâm bảo : ” Thường ngày cứ nhìn thấy ông bảo vệ đi kiểm tra lại nhà xưởng là anh đi ngủ bởi tầm này cũng khoảng mười một giờ đêm rồi ” . Khánh Ly ngủ dậy muộn như thói quen ở nhà , vệ sinh cá nhân xong , cô lững thững đi dạo tìm chỗ ăn sáng . Thấy vậy , cô Hồng bảo :

-Ở làng mọi người quen ăn sáng ở nhà nên ở đây không có hàng quán ăn như phố huyện . Chỉ ở chợ xã thì có một vài quán ăn . Nhưng chợ xã cũng cách đây khoảng ba bốn cây số. Nếu không chê thì cô nấu mì cho hoặc cô lấy xe máy , hai cô cháu đi chợ chơi .

Khánh Ly reo lên vui sướиɠ :

-Hai cô cháu mình đi chợ nhé . Con cám ơn cô .

Hai cô cháu sà vào một hàng ăn , Khánh Ly gọi hai bát cháo gà , kèm theo hai chiếc đùi gà . Vừa ăn Khánh Ly vừa hỏi chuyện cô Hồng :

-Ngày nào cô cũng phải đi chợ xa thế ạ ? Mà chợ đông vui quá cô nhỉ ?

Cô Hồng vừa ăn vừa xuýt xoa vì ớt cay , cô trả lời :

-Thường ngày hay mua hàng ở chợ cóc của làng . Ông Mão và anh Lâm ăn uống cũng đơn giản . Chỉ khi nào muốn cải thiện bữa ăn hoặc có khách hàng cô mới đi chợ xã . Hôm nay đúng phiên nên chợ đông , còn ngày thường thì không được đông vui như thế này .

Ăn xong , cô Hồng lấy tiền để thanh toán thì Khánh Ly đã tranh trả trước . Hai cô cháu lững thững đi dạo quanh chợ . Chợ ở đây cũng giống như những chợ miền núi khác , cơ man là những sản vật của địa phương . Ngoài ra là những gian hàng quần áo , giày dép , những đồ dùng thiết yếu trong sinh hoạt , cuộc sống hàng ngày của người dân , không thiếu thứ gì . Vừa dạo ngắm chợ hai cô cháu vừa chuyện trò vui vẻ . Bỗng Khánh Ly hỏi cô Hồng :

-Chị Hoa ở xưởng mình xinh quá cô nhỉ . Thế bố mẹ chị ấy làm gì ạ .

Cô Hồng nhanh nhảu :

-Ừ . Ở làng cô Hoa là xinh nhất đấy, lại học giỏi nữa . Trước học tận Hà Nội , ra trường cũng làm ở Hà Nội . Khi mở xưởng mới xin về làm gần nhà theo mong muốn của bố mẹ . Còn mẹ cô ấy xưa cũng xinh đẹp lắm , chỉ kém bà Hồng thôi . Bà Hồng trùng tên với cô năm nay cũng gần sáu mươi tuổi . Nghe dân làng nói bà Hồng tuy đẹp nhưng tính tình lẳng lơ , đến nỗi chồng cũng phải bỏ . Cô cũng không biết mặt bà ấy . Mẹ cô Hoa thì vừa đẹp người lại đẹp nết . Cô Hoa cũng giống như mẹ , đã đẹp người lại học giỏi, chịu khó làm làm nên dân làng ai cũng quý . Bố mẹ cô Hoa giờ làm bên bộ phận tђยốς nam của Hợp tác xã.

Nghe thấy cô Hồng không ngớt lời ngợi khen Hoa , Khánh Ly lảng sang chuyện khác :
-Làng mình đẹp và yên bình quá cô nhỉ . Mà gia đình cô cũng ở trong làng chứ ạ .
Cô Hồng giãi bày :

-Làng này bình yên nhưng nghèo . Từ ngày ông Mão về làng đầu tư sản xuất mới đỡ hơn một chút , thanh niên trong làng không phải đi xa đến các khu công nghiệp làm việc. Ông Mão đã tạo công ăn việc làm ổn định cho biết bao nhiêu người . Đến như bản thân cô đây , chồng mất sớm , một mình nuôi hai đứa con vất vả trăm bề . Từ ngày vào làm việc trong xưởng , có lương lậu , cô đỡ vất vả hơn nhiều .
Về đến xưởng , Khánh Ly đang định lên phòng lấy giá vẽ
thì cô thấy Lâm đang đi về hướng văn phòng . Cô chạy lại với giọng oanh vàng :

-Anh Lâm , đợi em …
Đang mải bước , nghe tiếng Khánh Ly , anh đứng lại , khi cô bước tới gần , anh mừng rỡ hỏi :
-Từ sáng em đi đâu mà anh tìm mãi không thấy , sợ có anh nào ๒.ắ.t ς-.ó.ς em rồi . Vào văn phòng đi em .
Khánh Ly nũng nịu :
-Em vừa cùng với cô Hồng đi chợ. Em xấu thế này có ma nào thèm ๒.ắ.t ς-.ó.ς . Anh có rảnh không , dẫn em đi vẽ nhé .

-Được rồi , để anh nói với chị Hoa mấy câu rồi anh em mình đi .
Vào văn phòng , Khánh Ly thấy Hoa đang chăm chú làm việc . Cô chạy vội tới bên Hoa giọng ỏn ẻn :
-Em chào chị Hoa . Chị chăm chỉ quá . Em muốn rủ anh Lâm và chị đi cùng với em dẫn em đi vẽ với .
Hoa ngẩng đầu nhìn Khánh Ly và Lâm mỉm cười :
-Chị đang bận em à . Anh Lâm có rảnh thì dẫn Khánh Ly đi vẽ anh à .

Lâm cười cười :

-Ừ . Anh sẽ đi cùng với Khánh Ly . Nếu có việc gì thì em gọi điện thoại cho anh nhé .

Khánh Ly nhí nhảnh :
Tiếc quá, chị Hoa lại bận , nếu không ba anh em chúng mình đi thì vui biết bao .

Nói vậy nhưng trong lòng cô thật sung sướиɠ , Khánh Ly nghĩ thầm : ” Chị đúng là đồ ngốc , ai lại để mỡ treo miệng mèo vậy ” .

( Còn nữa )

Bài viết khác

“Làm thế nào để đạt được sức khoẻ, thành công và giàu sang” ? – Câu chuyện ý nghĩa sâu sắc

1. Ngày đầu vào lớρ môn Triết ở ĐH bên Mỹ, thầy giáo rα đề bài “hãy viết 1 di chúc”. Cả nhóm ngơ ngác vì chưα bαo giờ nghĩ đến đề tài kỳ quái này. Có sinh viên TQ còn từ chối làm vì sợ xui, nhưng thầy nói “tui đã viết từ năm […]

Người chị của tôi – Câu chuyện nhẹ nhàng mà ấm áp đong đầy tình người

-Mẹ ơi! Mẹ dậy chưa đấy? Sáng nào cũng vậy. Cứ sáu giờ sáng nhiều người lại thấy chị đạp xe vào nhà bố mẹ chồng, tay xách theo một nồi cháo. Nghe tiếng con dâu gọi, mẹ chồng chị trả lời vọng ra : -Ừ dậy rồi! Bước vào giường của mẹ chồng, chị […]

Dưỡng chất vô hình – Chừng nào má mình còn, thì Tết không Ьαo giờ mất…

Gió chướng mαng về cuộc tɾαnh luận Ьỏ lửng từ năm tɾước. Chị gần như chạm tαy vào chiến thắng, khi mấy ᵭứα nhỏ chọn ᵭứng về ρhe mình, tụi nó không còn nghi ngờ chuyện Tết giờ chán hết nói nổi. Những thứ chỉ Tết mới có, khiến người tα dài cổ ᵭợi, chảy […]