Tình địch 14
TG : Cao Nguyen
Hoa nghe Hằng nói vậy thì vừa cười vừa nói :
-Tao cũng muốn lấy chồng lắm chứ bộ . Nhưng người ta đã có ý kiến gì đâu .
Huấn cũng góp lời :
-Bà xã anh nói phải đấy Hoa à . Hôm nay ở xưởng anh thấy có cô bé xinh lắm đi cùng em . Đến anh đã có vợ rồi mà nhìn cô ấy còn mê nữa là . Cô ấy từ đâu đến vậy ?
Hằng nghe chồng nói vậy liền đấm chồng thùm thụp :
-Á à . Bây giờ mới lòi cái đuôi cáo ra nhé . Cứ léng phéng với cô nào thì ૮.ɦ.ế.ƭ với em . Ở xưởng ngoài ấy Hoa để ý anh Huấn giúp mình nhé . Đàn ông đàn ang bây giờ không tin được , cứ phải cảnh giác .
Hoa lại véo tai Huấn một cái đau điếng làm Huấn kêu ai ái.
Hoa cười :
-Hi hi hi . Được rồi mình sẽ chú ý cho . Còn cô ấy là con gáι ông Đức, chủ tịch hội đồng quản trị kiêm tổng giám đốc của Tổng công ty X , đơn vị nhập hàng của xưởng anh à .
Hằng lại hỏi :
-Thế cô ấy về rồi chứ ?
Hoa giọng hơi buồn buồn :
-Cô ấy là là họa sĩ , mới tốt nghiệp trường đại học Mỹ Thuật Hà Nội . Cô ấy bảo ở đây vẽ phong cảnh quê ta . Mình có linh cảm cô ấy thích anh Lâm . Lúc ngồi ăn cơm , nói chuyện với mình nhưng toàn nhìn anh ấy thôi .
Hằng trầm ngâm :
-Thế thì nguy rồi đấy . Ở đây vẽ phong cảnh chỉ là cái cớ , cái chính là để tiếp cận anh Lâm .
Hoa gật đầu ҳάc nhận :
-Mình cũng nghĩ như vậy . Thế cho nên mới sang đây nhờ hai người tư vấn giúp.
Ở ngoài xưởng , cơm nước xong , ông Mão đi về trụ sở Hợp tác xã trong làng, trò chuyện với mấy ông em và ông Tuất . Ông Mão ngủ ở trụ sở Hợp tác xã . Ngoài xưởng có cô Hồng làm tạp vụ , ngày nấu hai bữa cơm cho nhân viên trong xưởng và đun nước , dọn dẹp văn phòng cùng khu nhà khách . Thường thì chỉ có hai bố con ông Mão , thỉnh thoảng mới có công nhân của xưởng hoặc khách hàng báo cơm . Công việc của cô Hồng thực ra cũng nhàn , buổi sáng đun nước , pha trà, dọn dẹp văn phòng, buổi trưa và chiều nấu hai bữa cơm , dọn dẹp khu phòng khách .
Nhưng ông Mão vẫn trả lương cho cô bằng mức lương của công nhân . Buổi chiều , bố con ông Mão ăn cơm xong , rửa bát đĩa xong , cô lại cùng ông Mão về làng . Cô Hồng chừng gần bốn mươi tuổi , ưa nhìn , chồng mất đã bốn năm nay vì tai пα̣п , để lại cho cô hai đứa con, một trai một gáι , thằng con trai đang học lớp mười một tгêภ phố huyện , đứa con gáι học lớp chín ở xã. Từ ngày làm ở xưởng , cô Hồng trông ngày càng trẻ đẹp ra . Có thể không phải đầu tắt mặt tối bán mặt cho đất , bán lưng cho trời nữa, công việc phù hợp nên cô trẻ đẹp hơn là điều tất nhiên .
Chỉ còn lại Lâm và Khánh Ly ngồi uống nước ở bộ bàn ghế được bày ra trước khu nhà khách . Trăng đầu tháng đang lơ lửng tгêภ trời , soi chiếu những rừng cây lấp lánh phía xa xa . Khánh Ly thủ thỉ :
-Đang ở phố phường đông đúc , về đây làm việc anh có buồn không ?
Lâm mỉm cười trả lời :
-Anh ở Hà Nội thì cũng chỉ có một mình cô đơn giữa biển người nên ở đâu cũng vậy . Không biết em thế nào chứ cho đến giờ anh vẫn không có bạn tâm giao .
Khánh Ly chun mũi :
– Anh nói gì em không hiểu ? Lạ quá cơ . Người như anh mà cô đơn ?
Lâm giọng đượm buồn:
-Em không hiểu nên mới nói vậy thôi . Bố anh là nhà báo , mẹ anh là bác sĩ . Từ nhỏ đến những năm học tiểu học là anh hạnh phúc nhất . Được bố mẹ quan tâm , chăm sóc , đưa đón . Không khí gia đình thật vui vẻ và đầm ấm . Nhưng từ khi lên trung học cơ sở , bố mẹ anh bận rộn với công việc , ít khi có nhà . Buổi trưa hai chị em anh thường là cơm hàng cháo chợ . Buổi tối cũng ít khi có đầy đủ người trong gia đình cùng ngồi ăn cơm . Rồi thì buổi tối hai chị em anh cũng lại cơm hàng cơm hộp . Bố thì công việc bận , có khi tối khuya mới về , mẹ bận trực rồi cũng công việc hay gì đó tối muộn mới về . Trong gia đình mỗi người một cuộc sống riêng , ít khi chuyện trò tâm sự với nhau .
Bạn bè thì bố mẹ cấm đoán , hạn chế vì sợ con cái bị tiêm nhiễm thói hư tật xấu , sa ngã vào tệ пα̣п xã hội . Chính vì thế nên anh rất ít bạn . Những người cùng điều kiện sống thì không hợp nhau , những bạn tốt , hợp mình thì thường là con nhà nghèo , họ ngại chơi với mình . Lên đại học lại càng ít hơn . Anh học Bách khoa nên cũng gần nhà , hầu như học xong là đi thẳng về nhà , và thường giam mình trong phòng của mình . Tốt nghiệp Đại học , chỗ làm việc đã được bố lo sẵn . Khi đi làm chỉ có đồng nghiệp chứ không có bạn bè . Ô tô bố mẹ cũng mua cho nên anh chẳng có động lực phấn ᵭấu . Cuộc sống như vậy cứ buồn tẻ trôi đi .
Khánh Ly ngạc nhiên :
-Mới tiếp xúc anh em không nghĩ anh lại là người như vậy . Anh vui vẻ, hoạt bát , năng động trái ngược những gì anh vừa kể. Em không tin đâu . Thế còn tình yêu , đẹp trai con nhà giàu như anh chắc chắn có nhiều người đẹp vây quanh . Thế sao bây giờ anh vẫn chưa lấy vợ , chắc là nhiều em quá nên chưa biết chọn em nào phải không ?
( Còn nữa )