Tình cha con – Câu chuyện xúc động ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Sáng muộn, anh bệnh nhân làm nhân viên bán hàng trong siêu thị nhập viện vì đau bụng, đưa anh vào có ông chú mặt nhàu nhĩ y như bộ áo quần ông mặc, nhưng nom ông chẳng có vẻ gì để ý chuyện ấy lắm.

Mình hỏi bệnh rồi khám cho anh, ông già mỗi tay xách theo một túi đồ đứng ngóng, thi thoảng lại hỏi mình cháu nó có sao không bác sĩ? Dạ chú cứ bình tĩnh, có sao thì mới phải vô viện nè, để con khám cho ra bệnh rồi cho thuốc.

Ông là ba của bệnh nhân, từ dưới Hậu Giang leo xe đò lên thăm con, đang chuẩn bị ra xe về thì hay tin con đổ bệnh, lại lóc cóc mang đồ chạy thẳng từ bến xe vào viện.

Chờ ở ngoài nhấp nhổm, chốc chốc ông lại ngó vào hỏi bệnh tình con sao rồi, thấy mình niềm nở, ông cũng chạy hẳn vô gần trình bày, nghe trong giọng ông cứ nghẹn ứ một niềm lo nên mình lặng yên cho ông kể.

Nhà nghèo lắm chẳng có tiền đâu. Mẹ hắn mất sớm, có hai ba con lo cho nhau. Tui dưới quê kiếm được việc gì cũng làm, chỉ mong đủ nuôi cho hắn ngày no bữa, thế mà cũng có lúc đói ròng, hắn ốm nha ốm nhách.

May mà hắn cũng siêng học, siêng làm, lại thương ba nên tự lo tự lập từ nhỏ, tui không phải nhắc nhở gì. Ngày hắn nhận tin có việc trên thành phố là biết thân mình lại gánh thêm một mối lo, nhưng mà mừng ghê lắm, thấy con được lên Sài Gòn có ai không mừng? Lo thế, mừng thế nhưng cũng buồn.

Nó xa quê từ đấy, nhà đã thưa người lại còn thưa hơn. Thi thoảng đêm ngồi uống rượu một mình, nhìn qua bờ rào thấy tụi trẻ chơi trăng, có đứa nào nom giống con mình mà nhớ quá trời nhớ. Nhớ rồi để vậy thôi, để cho nó đi, mình còn hàng xóm, còn quê hương không đi nổi, lòng mình theo nó là đủ rồi.

 

Mình nghe thấy cũng mênh mang, mà có bệnh nhân mới vào nên cất tạm tâm tư riêng một góc. Lúc sau vãn bệnh, qua hỏi coi anh bệnh nhân thấy thế nào rồi, anh bảo bớt đau rồi bác sĩ.

Nom anh chắc giống mẹ nhiều hơn mà có đôi mắt của ba là chẳng giấu đi đâu được. Mình bảo thôi bớt rồi thì để tôi cấp toa cho về nhà uống thuốc, viêm dạ dày ruột thôi, chắc mấy hôm ăn uống tất niên lộn xộn không để ý, về nhà nghỉ ngơi còn được ba chăm.

Anh nghe xong bật cười. Tui giấu ba đó chứ, tưởng ba đã đang trên xe về nhà rồi mà chẳng hiểu sao ổng biết được lại quay lên. Ổng thương tui ghê lắm, từ hồi tui sắm cho cái điện thoại là tối nào cũng gọi điện hỏi xem tình hình con thế nào, có tối say rượu gọi chẳng nói gì, để tui hỏi hoài một lúc lâu mới lè nhè: “Mày cứ nói tiếp đi! Ba chỉ cần nghe thấy giọng mày là ba vui.”, thế là mình gác máy ngay, nước mắt quá trời.

Năm nay cố ở lại làm kiếm thêm nên định Tết không về. Nhớ mỗi lần về đến điểm xe dừng là có dáng ba còm nhom đứng đó hút thuốc chờ, chưa một lần nào ba đón trễ dù ngày nắng hay mưa.

Rồi mỗi lần chuẩn bị quay lại thành phố là ba giúp đóng gói đồ đạc, nhét cho đầy chặt thức ăn trong cái vali vẻn vẹn hai ba bộ đồ, rồi hai ba con lếch thếch đưa nhau ra bến xe. Ba bảo ba còn sống thì ba sẽ còn đưa đón, ốm bệnh gì ba cũng chờ mi ở đó, chỉ cần mi được bình an.

Mình nghĩ bụng hai ba con nhà này sao mà được cái lòng dạ giống nhau đến thế. Cha nào con nấy. Đưa đơn thuốc dặn dò cẩn thận, thấy anh quay ra dịu dàng nói với ba:

– Giờ con đưa ba ra bến xe.

– Không! Để ba ở lại chăm. Mi bệnh vầy sao ba về?

– Con đưa ba ra bến rồi mua vé hai ba con cùng về. Con xin nghỉ làm Tết rồi.

– Công việc thì tính sao? Sao bảo nghỉ vậy thì mất việc cơ mà?

– Không lo! Mất việc thì về ba chăm.

– Cha chả! Tổ cha cái thằng chết bầm! Cà nhỗng nó vừa vừa thôi!

Rồi anh một tay xách đồ, một tay khoác vai ba đi, tiếng cười tiếng nói đến khuất hình rồi mà còn chưa dứt. Về thôi anh, về với ba, để lại Sài Gòn với những mộng ước đẹp đẽ được vẽ nên bởi quá nhiều nước mắt và mồ hôi, về để ba không cần phải mong anh được bình yên nữa vì lòng người mãi hướng theo anh đấy là bến đỗ bình yên nhất anh có thể dừng lại trên những chuyến xe đời mình.

Từ fb của bác sỹ Dương Minh Tuấn.

Bài viết khác

Các con chỉ coi tôi là dì ghẻ – Xúc động câu chuyện ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Tôi lấγ chồng năm 18 tuổi ,đã kịρ khôn đâu,vì ở chung nên hαγ lục đục với mẹ chồng. Trong một lần hαi vợ chồng đi cuốc đất trồng khoαi. Tôi bàn chồng xin rα ở riêng, chồng không ưng,cãi nhαu,tức lên chồng lấγ cάn cuốc ρhαng bα cάi . Hình minh họa sưu tầm […]

Chỉ vì cha không tặng con chiếc xe con thích mà con nỡ lòng nào từ mặt cha – Câu chuyện cảm động và lời xin lỗi muộn màng của người con

Làm cái thẻ 500 ngàn đô, Bα đưα cậu sαng định cư Mỹ. Được đổi môi trường, cậu học rất giỏi…   Hình minh hoạ. Ngày mà cậu chuẩn bị định hướng đại học, Chα cậu nói: ‘’Con trαi, nếu con vào được ngôi trường nổi tiếng, ngày con tốt nghiệρ… bα sẽ tặng cho […]

Tình Thương, Giàu Sang và Thành Đạt – Ngẫm đời

Hình mình họa (Ảnh: Quang Tú – Rainsept Studio) Mời cụ ṅào vào trước. Một ṅgười ρhụ ṅữ vừa bước ra khỏi ṅhà thì ṅhìṅ thấγ có ba cụ già râu tóc bạc ρhơ đaṅg ṅgồi trêṅ ρhiếṅ đá ở trước sâṅ ṅhà. Bà khôṅg queṅ biết họ, ṅhưṅg với coṅ ṅgười tốt bụṅg, bà […]