Tại sao buộc mình già – Câu chuyện ý nghĩa sâu sắc cho tuổi trung niên
TG: Nguyễn Ngọc Yến
Chị của mình hỏi mình một câu thằng thừng không tránh né
” Bô mày không biết mày già hả Yến? Tao thấy mày chụp hình ẹo qua ẹo lại tao mắc cở quá ”
Tôi im lặng không dám trả lời nhưng trong lòng cứ thắc mắc
” Tại sao mình phải già? Và tại sao lớn tuổi không được tạo dáng khi chụp hình? Tại sao già không được mặc quần áo đẹp? Tại sao già không được rong chơi?
Suy nghĩ tích cực là một trong những điều cần thiết để người lớn tuổi tự tin hơn. Tập luyện thân thể để chống lão hoá, ngăn chặn bệnh tật và để giữ cho thân thể dẻo dai khỏe mạnh.
Chúng ta không cố ý khoe dáng vì ở tuổi 70 thì có còn sức hút gì với các lão công công?
Và cũng không phải để người khác khen đẹp.
Nhan sắc và địa vị xã hội ở tuổi 70s đã trở thành vô giá trị đổi với những người đã có đủ tiền tiết kiệm và tiền hưu để không phải vất vả mưu sinh.
Bạn giàu bạn cũng không thể xài hết tiền.
Tôi nghèo cũng được 2 chén cơm mỗi ngày.
Chúng ta chỉ muốn biết được rằng với vòng eo nhỏ là số ngày tháng sống còn vài năm nữa, cái lưng chưa khòm là bệnh loãng xương chưa trầm trọng. Còn khoe đùi được là chưa bị suy giản tĩnh mạch.
Thật ra không phải Chúng ta muốn chối bỏ tuổi già. Nó sờ sờ ra đó, làm sao mà trốn cho được.
Nhưng mà
Cả một đời khổ cực trả hiếu cho mẹ cha, nuôi dạy con cái, giờ đây con đã trưởng thành, cha mẹ không còn nữa…
Thì chúng ta phải tự chăm sóc và yêu thương bản thân thôi. Muốn sống khỏe thì chăm cho thân thể đẹp và nhìn thấy mình đẹp là một nguồn hạnh phúc không tốn tiền cũng không làm tổn thương hay tổn hại đến ai. Quần áo cũ bỏ đi thì phí…thôi thì không luật Pháp nào cấm người cao tuổi mặc áo đầm hay Quần shorts. Nó vừa đẹp vừa gọn nhẹ trẻ trung lại dễ giặt.
Người ta cũng thắc mắc tại sao già rồi mà không mang dép hay giày thời trang mà lại mang giày thể thao? Bà già gì chẳng giống ai? Xin thưa
” Giày thể thao vừa nhẹ nhàng vừa êm chân lại có độ bám cao nên không sợ trơn trợt té ngã, tổn hại thân thể.
Thế thôi
Hỡi những người cao tuổi
Chúng ta đã sống trọn một đời người cho cha mẹ, cho xã hội, cho chồng, cho con, giờ đây còn lại những ngày tháng ngắn ngủi, hãy bao dung cho chính mình và cho những người chung quanh để cả mình cả người cùng hanh phúc .