Sai lầm 4

Nguyễn Minh Minh

Sao nay lại bảo sẽ thuê người.

À mà họ đã bàn soạn thảo luận thống nhất cả rồi, vậy là bà chỉ có nghe và làm theo thôi chứ ý kiến, ý cò gì nữa đây.?

Cô con gáι lớn của ông cũng phụ họa.

Việc chăm lo săn sóc người già không phải ai cũng làm được. Ây là chúng con cứ bàn bạc và thống nhất trước để bà chuẩn bị ϮιпҺ thần thôi. Chứ bà còn khỏe, lại không có Ьệпh nền thì lo gì.

Thuê người chăm cha mẹ thời giờ là quá bình thường, bà đừng suy nghĩ nhiều kẻo không ốm vì Ьệпh mà ốm vì nghĩ.

Công việc lo đám cho ông chúng con cũng ʇ⚡︎ự đóng góp chứ không để bà gánh.

Hai cậu con trai của ông cũng phụ họa.

Chúng con chọn cách thuê người chăm là hợp lý nhất rồi đấy. Như bà thấy đấy, trong làng mình cũng mấy gia đình thuê rồi còn gì.

Gã thấy bà đưa góc khăn tang lên chậm chậm mắt thì thở hắt ra một cái phào rồi bảo.

Hay bà không thích thuê người thì bà vào nam với chú Hà.

Cha mẹ ruột ở với con mình là hợp lý quá rồi còn gì. Bao năm ở xó quê,giờ vào Sg hưởng sự phồnvinh , sang trọng kể cũng hay đấy.

Con cũng mong thằng út nhà con vào nam lập nghiệp để con có chỗ đi chơi mà nó không chịu đây.

Nghe đồn ai vào Nam sống là không muốn về Bắc nữa đâu.

Bà nghẹn thắt trong lòng.

Cũng may là Hà con trai bà về chịu tang , đưa tiễn ông ra đồng xong thì bay luôn , chứ giờ nó ngồi đây mà nghe những lời này hẳn nó sẽ buồn và giận bà lắm.

Mấy ông chú họ nhìn nhau thở dài. Họ tuy là chú, nhưng cũng chỉ hơn, kém mấy đứa con ông Sử vài tuổi. Lại chỉ là dân quê, quanh năm làm nông . Còn các con ông Sử đều là những người đang công tác,có địa vị. Ho cái có người cầm khăn lau miệng. Khạc miếng có người cầm thau hứng.

Chẳng gì nhờ hơi mấy đứa mà con đường xóm đất cát lầy lội bao năm từ khi ông bà về xây từ đường ở quê đã được xã huyện cấp kinh phí đổ phẳng lì, rộng đẹp. Đúng với câu một người làm quan cả họ được nhờ.

Rồi cháu của mấy ông chú họ cũng nhờ hơi nhờ bóng các bác mà được thực tập, đi làm ở các cơ quan sau khi tốt nghiệp đấy thôi.

Vậy thì các chú sao dám ho he phản bác.

Nhìn bà chị dâu bao năm nay tận tụy chăm sóc chồng, thu quén việc họ hàng chu đáo nay đang ngồi góc giường, mặt cúi xuống buồn bã. Hai tay bà liên tục cầm góc khăn tang chồng đưa lên chậm mắt.

Kể ra thì những lời các cháu họ nói chả sai tý nào. Thời buổi giờ ᴅịcҺ vụ chăm sóc người già có ở khắp nơi. Bệnh viện có hẳn đội ngũ chăm Ьệпh được huấn luyện rất bài bản, họ phục vụ chuyên nghiệp vô cùng. Có tiền nằm viện giờ cũng sướиɠ.

Còn ở quê cũng có người sẵn sàng đến ở giúp người già.

Nói đi thì đúng là tiện lợi hữu ích thật đấy. Nhưng ngẫm lại sao cứ thấy lòng nhoi nhói đau vậy nhỉ.

Vốn xưa nay có câu. Trẻ cậy cha, già cậy con.

Tuy bà Lành không có công đẻ, nuôi đám con kia, nhưng bà cũng thay chúng chăm sóc bố chúng chu đáo thế còn gì.

Chuyện như này nhẽ ra để sau này hãy nói.chứ người ra đi còn chưa lạnh giường sao nỡ lòng phũ phàng đến thế chứ.

Tuy nghĩ trong lòng lấn cấn, buồn thương. Nhưng họ lại phải hùa theo.

Các cháu nó nói cũng đúng bác Lành ạ. Nhưng thôi. Chuyện đó để sau. Chứ bác Lành còn khỏe mạnh thế này lo chi lo xa thế. Sau bốn chín bác Sử,bác ra nhà văn hóa tập thể dục , nhảy dân vũ với các bà cho vui. Vừa khỏe người lại vui vẻ bác ạ.

Nghe chú em họ nói mọi người cũng ùa theo. Đúng rồi. Chuyện ấy để sau.thôi.công việc của ông đã xong , những gì cần nói đã nói. Cứ thế nhỉ. Mọi người giải tán cho bà nghỉ ngơi.

Nhìn đám con cháu ông Sử lũ lượt kéo nhau lên xe đi hết, bỏ lại mình bà Lành trong căn từ đường còn đặc mùi hương. Bà nhìn góc từ đường, nơi đặt ban thờ mới của ông Sử và cạnh đó là án thờ nhỏ thờ chồng con bà. Ông Hoan đang nhìn bà với đôi mắt u buồn, cô con gáι mười hai tuổi nhìn mẹ như trách móc, thương cảm.

Sau lễ bốn chín với năm đàn và hơn chục vị tăng ni được con dâu ông mời về cúng lễ một ngày một đêm dài. Bà thở dài nhìn lại ban thờ ông Sử một lần cuối, rồi lặng lẽ,gói hai tấm bài vị,ảnh thờ chồng con mình vào một chiếc cặp số. Lặng lẽ ҳάch một vali quần áo, trong có cuốn sổ hai trăm triệu đã gửi từ khi ông còn sống, cùng một cây rưỡi vàng quà ông tặng bà và bà ʇ⚡︎ự chắt chiu mua gom cất đi. Số vàng của vợ trước được bà đặt lên ban thờ thắp hương ông và bàn giao lại cho con dâu ông chia đều cho ba đứa cháu trai như lời chị ta hứa.

Bà lên chiếc taxi do chú em họ đặt lên Hn bay vào Nam với con trai.

Còn tiếp

Bài viết khác

Những tiếng chuông cửa – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Thay đồ xong, nhìn vào khuôn mặt vui tươi trong gương, chị khẽ mỉm cười thì chuông cửa vang lên. Vừa mở cửa ra chị đứng chết sững, trước mặt là ông chồng đã ly thân một năm nay, kể từ ngày xách va ly đi theo tiếng gọi tình yêu. Anh cũng ngẩn ra […]

Quyết định đúng đắn – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Chiếc xe tαxi dừng lại trước cửα, một người ρhụ nữ trẻ bước xuống, ngó nhìn cửα hiệu “Bách Giα Đường” rồi bước vào. – Cô ơi, hết giờ đăng kí khám rồi ạ! Cậu bé chừng mười tuổi đứng ngαy ρhíα cửα ʋòпg tαy lễ ρhéρ nói như vậy. Người ρhụ nữ nhìn cậu […]

Ông lão đi dép lê vào mua ô tô, nhân viên chê nghèo không ai tiếp để rồi 5 phút sau thì…

Chiều Sài Gòn oi bức, những tia nắng cuối ngày như thiêu đốt mặt đường nhựa. Trong cái nắng gắt như muốn nứt da người ấy, một ông lão dáng gầy, tóc bạc, mặc bộ đồ ka-ki đã ngả màu và đôi dép lê cũ kỹ bước chầm chậm vào một showroom ô tô sang […]