Phía trước là cầu vồng – Chương 39
Tác giả : An Yên
Nghe thấy thế, chị hai Kim Anh xoa xoa bụng :
– Mẹ nhắc con mới nhớ, bỗng nhiên con thèm miến gà quá!
Bà Khuê nhìn Thư:
– Cô biết nấu miến gà và làm món nộm ϮhịϮ gà xé phay không?
Thư nhoẻn cười:
– Dạ biết ạ!
Bà Khuê kéo tay Ngọc:
– Con ở lại ăn cùng cho vui!
Ngọc thẹn thùng:
– Dạ vâng ạ!
Rồi cô quay sang Thư:
– Hai bác có tuổi rồi, em đừng nấu mặn chát như ở quê nhé, dễ ảnh hưởng đến thận đấy. Chị biết ở quê thường nấu mặn để ăn được nhiều cơm mà đỡ tốn thức ăn!
Đúng là có hai kiểu người giàu – một kiểu tính tình phóng khoáng, hòa đồng và thường giúp đỡ người khác, không bao giờ nhắc tới cái khó trước mặt người nghèo khiến họ dễ ʇ⚡︎ự ti. Còn một kiểu người giàu khác lại chảnh chọe, kênh kiệu, xem người nghèo như cỏ rác và thường đưa cái nghèo của người ta ra để chì chiết, bêu riếu . Bích Ngọc thuộc kiểu thứ hai. Nhưng Thư nào cần để tâm đến những câu từ đó, cô cười rõ tươi:
– Dạ thời buổi nào rồi mà có kiểu nấu mặn chát đó ạ chị? Ăn cũng là một kiểu hưởng thụ, ai lại muốn sự thụ hưởng đó trở nên khó khăn bao giờ!
Bà Khuê nhìn Ngọc rồi ân cần nói:
– Con ngoan lắm, khi nào cũng nghĩ tới bố mẹ, giỏi lắm!
Rồi bà quay sang Thư:
– Cô còn đứng đó làm gì nữa?
Vì Đan Thư chưa quen gian bếp của gia đình Bảo Long như thế nào cả nên mới tần ngần nãy giờ chưa đi. Chị Kim Hiền kéo tay cô:
– Vào đây, chị em mình cùng làm!
Nhưng cả hai chưa kịp đi thì giọng bà Khuê gọi giật lại:
– Kim Hiền, bếp núc là công việc của con dâu Hoàng Gia, ai cũng phải làm. Con đừng chiều nó quá rồi có ngày nó leo lên ngồi tгêภ đầu tгêภ cổ đấy.
Kim Hiền quay sang nhìn mẹ:
– Mẹ ơi, Đan Thư mới về nhà mình lần đầu tiên, lần trước em ấy tới thẳng khách sạn chứ chưa về Biệt thự này. Ít ra, để thể hiện lòng hiếu khách, chúng ta nên hòa nhã. Huống hồ, đây lại là con dâu Hoàng Gia, mẹ làm khó em ấy thì người ngoài họ cười cho đấy ạ!
Bà Khuê trừng mắt nhìn con gáι:
– Nó mua chuộc luôn cả con rồi hả Kim Hiền? Con bé là cái thế lực gì mà tài thế nhỉ? Vả lại, ở đây có người ngoài đâu mà con lo xa thế?
Chị Kim Hiền vẫn nhẹ nhàng:
– Nếu ta tính nội bộ gia đình thì em Bích Ngọc đang là người ngoài đó mẹ ạ! Dù em ấy có thân thiết với mẹ thì chúng ta cũng chẳng thể lường trước việc gì. Mẹ nghĩ sao khi người ta đồn đại rằng phu nhân Hoàng Gia khắt khe với con dâu, khinh nhờn nhà thông gia?
Bích Ngọc ρhâп bua:
– Chị ba. em không phải kiểu người nhỏ mọn đó đâu ạ!
Kim Hiền lại tiếp lời:
– Mẹ cũng có hai cô con gáι đi làm dâu. Dù rằng nhà chồng yêu thương chị em con, nhưng đâu ai biết, chẳng may một ngày nào đó Hoàng Gia không còn hùng mạnh, chị hai và con liệu có được cưng chiều như vậy nữa không? Muốn con gáι mẹ được đối xử tốt thì mẹ nên tốt với con dâu ạ!
Bà Khuê trầm lắng hẳn đi. Chính bà cũng từng làm dâu, từng bị mẹ chồng chì chiết vì còn trẻ dại, nhiều điều chưa biết, làm dâu nhà giàu thực sự áp lực. Có lẽ vì thế, thay vì thấu hiểu cho Thư, bà lại quyết định chọn cô làm ᵭốι Ϯượпg để xả hết những buồn khổ mà bản thân từng phải chịu đựng. Nghe con gáι nói, bà khoát tay:
– Thôi, con vào chỉ cho Thư xem chỗ để đồ ăn, còn nấu thì để con bé nấu cho quen !
Bảo Long im lặng nãy giờ lúc này mới nhìn sang Thư, anh vuốt mấy sợi tóc lòa xòa trước trán cô rồi nói:
– Vợ vào đi, đúng sở trường rồi còn gì, lâu rồi anh chưa được ăn cơm vợ nấu đấy!
Thư khẽ ” dạ ” một tiếng rồi cùng chị Kim Hiền vào bếp. Chị hướng dẫn cho cô chỗ đựng gia vị và nguyên liệu rồi cười:
– Bình thường em nấu sao thì giờ cứ nấu như vậy nhé, đừng lo lắng gì cả nghe chưa?
Thư mỉm cười:
– Em cảm ơn chị ba ạ, chị cứ ra ngồi chơi, em làm một loáng là xong ạ!
Kim Hiền vỗ vỗ vai cô:
– Ừ, chị nghe Long nói em nấu ăn siêu ngon mà! Chị ra nhé!
Chị ba nói xong thì ra phòng khách vui vẻ trò chuyện cùng mọi người. Đan Thư tỉ mỉ làm hai món bà Khuê yêu cầu rồi xếp đặt đẹp đẽ lên bàn xong mới đi ra mời mọi người:
– Dạ con mời cả nhà vào dùng bữa!
Ai nấy đứng dậy đi vào phòng bếp. Chị ba Kim Hiền hít hà mùi thơm và cười:
– Nghe mùi đã muốn tăng cân rồi bé Thư ơi!
Đan Thư cười tươi:
– Vậy chị ba ăn nhiều vào ạ!
Bích Ngọc nhìn tô miến đã được bài trí đẹp đẽ, ngón tay khẽ chạm vào phía ngoài rồi nói:
– Thư ơi, miến hơi nguội rồi, ăn thế này dễ đau bụng lắm em ạ. Để chị làm nóng lên một chút!
Thư ngạc nhiên:
– Ơ, em vừa cho ra tô lớn để mọi người múc ăn cho tiện mà chị? Mới đó đã nguội rồi sao?
Bà Khuê gắt nhẹ:
– Ngọc nó nói nguội nghĩa là nguội, việc gì mà cứ cãi nhem nhẻm thế nhỉ? Chẳng nhẽ Bích Ngọc rảnh quá rồi ʇ⚡︎ự kiếm việc để làm sao?
Thư im lặng chẳng biết nói gì cả. Rõ ràng cô vừa đặt tô miến ra giữa bàn ăn, khói còn bốc nghi ngút, chỉ có bỏ đá lạnh vào may ra mới gần nguội ý. Nhưng thôi, chả sao cả, miến cũng nấu xong rồi, nêm vừa ngon rồi. Thư thấy Ngọc thoăn thoắt đi lại gần bàn bếp và nói:
– Mùa này lạnh nên đồ ăn nhanh nguội lắm. Lần sau, em cứ để nồi tгêภ bếp, mọi người vào ngồi rồi hãy múc ra nhé!
Thư thấy chả việc gì phải phiền phức thế, mời mọi người vào rồi không lẽ để họ ngồi chờ sao? Nhưng mặc kệ, vì Bảo Long, những việc nhỏ mọn này Đan Thư không thèm để tâm nhé!
Khi tất cả đã yên vị, mọi người múc miến vào bát của mình, bà Lan Khuê đưa một đũa miến lên miệng. Chỉ một giây sau, bà nhăn mặt lại:
– Trời ơi, cô định ﻮ.เ.+ế+..Ŧ cả nhà tôi à? Miến gì mà mặn đắng mặn chát thế hả? Đúng là cái lũ nhà quê thiếu ăn nên nấu gì cũng mặn!
Bích Ngọc ngạc nhiên:
– Vậy sao ạ? Con chỉ lại làm nóng chứ không nếm ạ!
Ngọc vừa nói vừa đưa một thìa nước dùng lên miệng rồi hai đầu mày nhíu chặt lại:
– Mặn quá em ạ! Chị đã dặn em rồi. Chị ăn cơm ở nhà anh Long từ bé nên chị rõ mà. Hai bác có tuổi rồi mà em nấu nướng thế này thì hại sức khỏe lắm!
Chị Kim Hiền gắp một đũa gà nộm xé phay rồi tấm tắc:
– Gà siêu ngon luôn mọi người ạ. Sao món gà nêm vừa thế mà miến lại mặn được nhỉ? Em có bỏ nhầm gia vị hai lần không Thư?
Đan Thư lắc đầu:
– Dạ không ạ, em bỏ gia vị một lần và đã nếm thấy vừa rồi ạ!
Bích Ngọc nghe thế vội quay sang Thư:
– Thế ý em là chị ʇ⚡︎ự bỏ thêm vào à?
Thư xua tay:
– Dĩ nhiên là không, em có nhắc gì tới chị đâu ạ?
Bà Khuê đứng bật dậy:
– Tôi không ăn nữa. Làm dâu kiểu này, nếu không có người giúp việc chắc tôi ăn tiệm cả năm hoặc vào bếp ʇ⚡︎ự nấu cho nó lành!
Ông Hoàng Thông từ tốn:
– Bà cứ bình tĩnh. Nay nấu hơi mặn thì lần sau rút kinh nghiệm, làm gì mà bỏ bữa, thêm hại sức khỏe mà lại còn mất vui!
Bà Khuê quắc mắt nhìn chồng:
– Đấy, ông lại bị cái vẻ ngây thơ của nó lừa y như thằng con trai ông rồi đấy. Muốn nó leo lên đầu ngồi làm nóc nhà luôn à? Vớ vẩn! Dạy con từ thuở còn thơ, dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về, rõ chưa?
Ông Hoàng Thông liếc một lượt tất thảy mọi người rồi chậm rãi nói:
– Ai lừa được tôi? Bà không ăn miến thì ăn gà đi, làm gì mà mới đầu năm đã ồn ào thế? Đến mệt!
Bảo Long nãy giờ điềm nhiên ngồi nghe mọi người nói qua nói lại, tay lướt lướt tгêภ màn hình điện thoại. Đúng là đồ bác sĩ vô tâm, vợ bị người ta dồn mà cứ tỉnh bơ như không. Đan Thư chả biết phải làm sao cả, từ sở trường bỗng nhiên thành sở đoản khiến mọi người khó chịu. Cô chưa biết ρhâп trần kiểu gì , đồ do cô nấu, dọn ra bàn cũng là cô, cãi kiểu gì đây?
Đúng lúc đó, Bảo Long liếc nhìn Ngọc:
– Cút khỏi nhà tôi!
Bà Lan Khuê há hốc miệng:
– Con đuổi ai đấy?
Long liếc xéo sang Ngọc:
– Cô ta, người ngoài Hoàng Gia!
Bà Khuê ᵭ.ậ..℘ bàn quát:
– Con quá lắm rồi đấy Bảo Long, ʇ⚡︎ự ý đăng kí kết hôn, ʇ⚡︎ự ý đưa con bé về đây, giờ còn dám đuổi thanh mai trúc mã ra khỏi nhà, con bị điên à? Con không thấy mới hơn một tiếng đồng hồ mà nó đã làm loạn cả nhà lên rồi à? Để nó làm dâu cả đời chắc tan nát hết!
Long lại nhàn nhã nhắc lại:
– Có biến không?
Ngọc buông đũa nhưng vẫn ngồi trong bàn ăn:
– Anh Bảo Long, sao mới đầu năm mới mà anh đã đuổi em? Em công nhận là em vẫn yêu anh, không rung động được với ai khác, nhưng anh lấy vợ , em vẫn chúc phúc cho hai người, sao anh cứ hằn học với em thế?
Bà Khuê đứng bật dậy:
– Đấy, mới đầu năm mà đã cãi cọ om sòm lên cả. Nếu con bé đó không dẫn ҳάc về đây thì đã có một bữa ăn ấm cúng . Một gia đình danh giá, kinh doanh buôn bán mà đầu năm đã thế này thì làm ăn gì nữa! Ngọc, con không việc gì phải đi hết!
Bảo Long không đôi co với mẹ mà thong dong lấy điểu khiển bấm màn hình ti vi trong phòng bếp. Đồ bác sĩ ૮.ɦ.ế.ƭ tiệt, lúc nước sôi lửa bỏng thế này mà vẫn xem ti vi, có yêu thương lo lắng gì cho người ta đâu.
Đan Thư nhìn mọi người rồi quyết định đứng lên xin phép ra về. Cũng may cô luôn mang theo tiền và thẻ ATM nên Thư không tin là mình không thể về. Thư không bao giờ chấp nhận những chuyện vô lý thế!
Tuy nhiên, cô vừa nhấc ς.-ơ τ.ɧ.ể của mình thì màn hình ti vi bật sáng, hiện lên hình ảnh phòng bếp. Bàn tay ấm nóng của Long đang nắm chặt tay cô, một tay bấm điều khiển. Hóa ra chiếc ti vi này kết nối với camera phòng bếp. Đúng là Biệt thự nhà giàu, nhưng Thư vẫn chưa hiểu Bảo Long mở ti vi làm gì. Tгêภ màn hình, khi mọi người ngồi vào bàn, Ngọc nhận nhiệm vụ làm nóng tô miến. Camera quay rõ Ngọc sau khi làm nóng đã với cả hũ muối, bốc từng nắm và thả vào nồi miến. Đan Thư há hốc miệng nhìn Long, còn anh trừng mắt nhìn Ngọc, âm thanh phát ra lãnh khốc đến lạnh người:
– Cút!