Phép lạ – Câu chuyện nhân văn, cho đi là còn mãi

PHÉP LẠ…

Vào một sáng Chúa nhật, một phụ nữ trông rất quý phái đi bộ xuống phố, cô phát hiện một người ăn xin. Người đàn ông không cạo râu và quần áo mặc ngược. Mọi người qua đường nhìn anh với sự khinh miệt.

Nhưng khi người phụ nữ này nhìn thấy anh ăn xin, cô lấp đầy lòng từ bi.

Người ăn xin không có được bộ quần áo thích hợp với thời tiết rất lạnh. Cô cúi xuống hỏi người ăn xin:

– “Thưa anh? Anh không có chỗ trú chân trong thời tiết giá lạnh sao? ”

Người ăn xin nhìn nghĩ rằng cô, giống như mọi người khác, chỉ để chế giễu anh ta. Anh tự ái, gầm gừ lên tiếng:

– “Hãy, Để tôi yên!”

Người phụ nữ mỉm cười với anh và nhẹ nhàng hỏi anh có đói không?

Người ăn xin trả lời với một vẻ mỉa mai: – “Không, tôi ăn uống với tổng thống!”

Sau một hồi tranh luận với sự trợ giúp của cảnh sát khu vực, người phụ nữ cũng đưa được anh chàng ăn xin vào quán ăn. Họ vừa ngồi vào bàn nhân viên quán đã đuổi khéo vì có sự xuất hiện một gã ăn xin b,ẩn thỉ,u. Nhân viên quán ăn cho rằng người ăn xin không xứng đáng được họ phục vụ.

Người phụ nữ lấy chiếc ví ra và rút một danh thiếp đưa cho nhân viên quán trong đó có tên: “Sara, Giám đốc nhân sự Ngân hàng Thành phố”. Nhân viên quán ngạc nhiên và chấp nhận phục vụ.

Người phụ nữ hỏi anh ăn xin:

– “Anh có nhớ một cô gái rét và đói, người thường xuyên đến viếng nơi này khi anh làm việc ở đây?

Anh chàng ăn xin nhìn cô một hồi và nhớ khung cảnh quá khứ hiện về…..

Người phụ nữ kể:

– “Lúc đó, tôi vừa tốt nghiệp và đến thành phố tìm việc làm. Không tìm thấy một công việc nào trong một thời gian rất dài. Tôi hết tiền mặt và bị yêu cầu dọn ra khỏi căn hộ cho thuê. Và tôi sống trên các đường phố. Đây là tháng lạnh của tháng hai, tôi vẫn còn nhớ…”

Khuôn mặt của anh ăn xin đột nhiên sáng lên:

– “Ah,… tôi nhớ cô rồi. Tôi bán bánh tại quầy. Cô đến và hỏi tôi cho một cái gì đó để ăn. Tôi nói rằng nếu làm như vậy là chống lại chính sách của công ty “.

“Tôi biết”, người phụ nữ nói. “Sau đó bạn vẫn mạnh dạn cho tôi chiếc bánh sandwich lớn nhất kẹp thịt bò nướng, một tách cà phê, rồi cho tôi ngồi và thưởng thức bữa ăn”.

Người phụ nữ nói tiếp:

– “Nhớ lại thời khốn khổ, sáng nay tôi ghé qua phố này, không ngờ lại nhìn thấy anh… Anh đừng tự ái… tôi có thể kiếm việc làm và chỗ ở cho anh. Anh đừng lo, tôi có thể sắp xếp được vì tôi hiện nay là giám đốc nhân sự của một ngân hàng lớn trong thành phố”.

Những giọt nước mắt rơi trên khuôn mặt của anh ăn xin:

– “Biết bao giờ tôi có thể trả ơn để đáp đền lòng tốt của cô.”

Người phụ nữ đỡ lời:

– “Anh đừng nghĩ thế! Hãy cám ơn lòng tốt của anh, việc gì cũng có hậu báo, có duyên lành nên đã dẫn tôi đến với anh.”

Khi hai người rời quán, người phụ nữ nói với nhân viên: Cảm ơn vì tất cả sự phục vụ của các bạn!

Nhân viên quán ăn:

– “Oh không, thưa quý bà! Ngược lại, cảm ơn quý bà. Hôm nay tôi được nhìn thấy một phép lạ!”

Share: FB Tiến Đạt

Bài viết khác

Lỗi của ai – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Hôm qua tôi dự đám cưới con của một người bạn, tình cờ gặp một người phụ nữ thành công về mặt kinh tế, nhưng không thành công về mặt hôn nhân và được cô ấy bình tĩnh phân tích rất rõ về nguyên nhân gây ra đổ vỡ cũng như hâu quả của nó. […]

Bà già tαo là một ρhụ huynh tuyệt vời – Câu chuyện tuy thô nhưng đầy ý nghĩα sâu sắc

1. Từ lúc tαo mới đẻ ɾα bà già đã luôn tiêm nhiễm vào đầu tαo là: “lớn lên mày đéo cần làm quá tốt việc nhà, đẻ ɾα 1 thằng suốt ngày lui cui ɾửα chén thì tαo đẻ ɾα quả tɾứng ăn còn ngon hơn. Đ.M mày cút ɾα đường và tạo ɾα […]

Tình tri kỷ, như một thứ ấm άρ không lời, một sự đồng hành vô hình – Suγ ngẫm câu chuγện ý nghĩα và sâu sắc

Ngàγ xưα có một ρhú ông rất thích thưởng trà, ρhàm là người đến nhà dùng trà, dù là người nghèo hαγ giàu thì ông tα đều sẽ ρhâп cho hạ nhân chiêu đãi. Hình minh hoạ Một hôm nọ, có một tên ăn màγ rάch rưới đứng trước cửα nhà ρhú ông, không xin […]