Phận dâu hào gia – Chương 19

Tác giả: Nguyễn Hiền

Vừa chợp mắt một lát thì có tiếng gõ cửa, bà Thảo nghĩ không biết ai gọi trong khi nhà giờ chỉ còn ông Minh, bà và Mạnh Hùng. Ông Minh thì tỏ vẻ giận dỗi kể từ khi ở côпg αп phường trở về, ông cho rằng vợ con vô trách nhiệm, sống không có tình có nghĩa, thôi thì đủ thứ từ ngữ được ông nói ra cho đã miệng. Nhưng tuyệt nhiên bà Thảo vẫn im lặng không hề lên tiếng nên ông càng thêm tức tối. Giờ lại có tiếng gõ cửa thì bà không biết là ai, rất có thể là ông Minh bởi với Mạnh Hùng thì việc gì phải làm thế với mẹ. Bà lên tiếng:

– Ai đó?

Tiếng của Mạnh Hùng trả lời:

– Con nè mẹ ơi, con đi Đà lạt khoảng 3 ngày con về nha mẹ…

Nghe nói con đi Đà lạt làm bà ngạc nhiên hỏi lại:

– Sao ʇ⚡︎ự nhiên lại đi Đà lạt, bộ có chuyện gì hay sao?

– Anh Hai của Thanh Hằng bị tai пα̣п nên con đi thăm và xem có giúp được gì không?…con đi nha mẹ…

Vừa nghe Mạnh Hùng nói đi Đà lạt gặp Thanh Hằng làm bà Thảo vội vàng mở cửa chạy theo gọi con:

– Mạnh Hùng…

Vừa xuống đến phòng khách thì Mạnh Hùng nghe mẹ gọi liền quay lại:

– Mẹ gọi con ạ?

– Con vào phòng mẹ một lát, có chuyện muốn nói với con…

– Dạ, có gì không mẹ?

Bà Thảo không nói gì mà lẳng lặng quay về phòng, bà nghĩ đã đến lúc nói thật cho con biết Thanh Hằng chính là chị ruột. Nếu bà không nói ra mà tình cảm của chị em nó tiến triển mỗi ngày thì lúc đó có ân hận cũng không kịp…

Bằng giọng buồn và vẻ mặt đau khổ, Bà Thảo kể cho con trai nghe lý do vì sao mà bà phải đổi con gáι cho một người phụ nữ sinh con trai để hy vọng còn có ngày gặp được con. Và lý do vì sao bà cứ canh cάпh trong lòng, đau khổ, dằn vặt lương tâm và lo sợ khi tuổi đã cao, nếu chẳng may bà có bị làm sao thì cũng không còn cơ hội để tìm được con của mình nữa…

Bà Thảo vừa kể vừa khóc, trong khi đó Mạnh Hùng khuôn mặt cũng đẫm nước mắt, anh vô cùng đau khổ khi lần đầu tiên trong đời, biết nhớ, biết thương một người con gáι lại chính là chị ruột của mình. Còn gì đau khổ hơn chứ? Bây giờ anh biết phải làm sao? Nhìn mẹ đau khổ anh lại càng thương mẹ nhiều hơn. Suốt hơn hai mươi năm qua mẹ đã chịu đựng một mình mà không hề hé răng nói với ai một câu, ngay cả Ba cũng không hề hay biết…

– Mẹ ơi…

Hai mẹ con ôm nhau khóc mà không biết rằng ông Minh đang trong phòng thì nghe thấy tiếng Mạnh Hùng có nhắc đến hai chữ Đà lạt, ông chưa hiểu chuyện gì và tại sao con trai lại đi Đà lạt đột ngột như vậy, thì bỗng nghe tiếng Bà Thảo chạy theo gọi vào phòng. Ông tò mò muốn biết xem chuyện gì mà bà Thảo vợ ông lại hốt hoảng đến thế. Ông lẳng lặng đứng bên ngoài cửa phòng áp tai vào cάпh cửa và đã nghe hết toàn bộ câu chuyện.

Chính ông cũng vô cùng ngạc nhiên khi Mạnh Quân là đứa con trai ngoan và có hiếu lại không phải con ruột của mình. Và rồi ông bỗng hoảng sợ khi nghĩ đến chuyện đứa con gáι mà ông đã từng ҳúc ρhα̣m gây tổn thương lại là con gáι ruột của mình. Vì quá bất ngờ và quên rằng mình đang nghe lén chuyện của hai mẹ con. Ông định mở cửa đi vào để hỏi vợ cho rõ, nhưng may ông kịp dừng lại, và chợt nhớ đến cuộn băng ghi âm mà Mạnh Quân đã nói sẽ trả nợ cho ông. Nếu Mạnh Quân không phải là con ruột, vậy thì tại sao ông không ép nó phải trả nợ cho mình? Suốt mấy chục năm bà Thảo còn chịu đựng được, huống hồ gì ông chứ? Nếu Thanh Hằng là con gáι ruột thì ông lại càng phải bình tĩnh. Ông khẳng định con gáι chưa hề biết ông chính là cha ruột, bởi nếu con mà biết thì không bao giờ lại có thái độ với cha mình như thế. Và chắc chắn một điều rằng bà Thảo chưa hề nói với con, còn lý do vì sao thì ông cũng không biết.

Lẳng lặng đi về phòng mà ông Minh vẫn như không tin được những chuyện mà chính từ miệng bà Thảo vừa nói ra. Ông không thể ngờ rằng một người vợ lúc nào cũng chịu đựng, và gần như sống trong im lặng, lại có thể lừa chồng dối con suốt mấy chục năm trời. Đã thế bây giờ lại dám chống lại ông khi vẫn tưởng rằng ông không biết gì. Ông có nên nhân cơ hội này làm lớn chuyện để yêu cầu bà ấy đưa cho ông số tiền kia không? trước mắt ông phải nghĩ cách làm sao lấy được tài sản của thằng Quân, nếu nó mà biết rằng mình không phải là con ruột của ông thì không bao giờ nó chịu bỏ tiền ra để trả nợ dùm cho ông như đã hứa…

Hai mẹ con bà Thảo vô cùng ngạc nhiên khi thấy ông Minh đã ngồi sẵn bên bàn ăn với nét mặt hết sức ʇ⚡︎ự nhiên. Vừa nhìn thấy vợ, ông đã đon đả kéo ghế rồi cười:

– Xuống ăn đi em, đồ ăn nguội hết rồi nè…

Bà Thảo vẫn im lặng ngồi xuống một chiếc ghế khác, trong khi Mạnh Hùng cũng lẳng lặng ngồi ăn mà không nói một lời nào. Cả hai mẹ con đều ngạc nhiên và trong đầu đặt câu hỏi không biết ông ấy làm vậy là có ý gì? có phải ông ấy đã biết lỗi và quan tâm đến vợ thật sự, hay lại đang có một kế hoạch nào đó. Mà nghĩ cho cùng thì bây giờ đối với ông ấy chỉ nghĩ cách làm sao có tiền để trả nợ cho người ta. Kế hoạch bán nhà đã thất bại, có lẽ cũng chỉ tìm cách làm sao để bà Thảo phải đưa số tiền kia ra cho ông trả nợ mà thôi…

Bỗng cả hai mẹ con cùng giật mình khi nghe ông Minh lên tiếng:

– Mạnh Hùng trông nhà để Ba đưa mẹ đi Đà lạt nghỉ mát, nhân tiện xem anh Ba con làm ăn thế nào…

Bà Thảo bỗng thấy một nỗi lo lắng mơ hồ, có bao giờ ông ấy biết chuyện gì không? tại sao mọi chuyện đang rối như tơ vò, bỗng nhiên lại muốn đi Đà lạt chứ? Hai mẹ con nhìn nhau như thầm hỏi, hay là lúc nói chuyện trong phòng và Ba đã nghe thấy? nhưng sống với ông Minh mấy chục năm trời, bà hiểu tính ông không bao giờ cho phép vợ qua mặt mình. Chính vì thế không có chuyện ông lại có thể bình tĩnh như thế này được, bà khẽ lắc đầu cho con yên tâm. Mạnh Hùng trả lời:

– Ba không nói trước, con bận rồi…

– Mày bận thì có liên quan gì đến chuyện tao với mẹ mày đi du lịch chứ?

– Nhưng con phải đi mấy ngày, nếu Ba mẹ cũng đi vắng thì ai trông nhà

Bà Thảo thấy thế cũng quay sang nói với con trai:

– Con cứ làm công việc của con, mẹ cũng không muốn đi…

Ông Minh sa sầm nét mặt, ông nhìn bà Thảo và nghĩ thầm bà ấy không hề biết rằng ông đã biết hết mọi chuyện. Nhiều khi ông muốn nói thẳng cho Bà ấy biết rằng ông đã biết tất cả, đừng dấu nữa mà vô ích, nhưng bình tĩnh lại ông thấy mình không nên nóng vội mà hỏng việc. Nếu bà ấy không muốn đi thì ông sẽ đi một mình. Vấn đề là nói như thế nào để Mạnh Quân có thể chấp nhận đứng ra trả tiền nợ thay cho ông, điều đó mới là quan trọng nhất…

– Nếu hai mẹ con không đi thì tôi đi một mình, tôi còn thằng Ba ngoài đó, lo gì…

Nói xong ông đứng dậy đi về phòng, trong khi hai mẹ con nhìn nhau không hiểu lý do vì sao? Bà Thảo có vẻ không bình tĩnh hỏi con:

– Có bao giờ ổng nghe được mẹ con mình nói chuyện không? mẹ thấy lạ lắm…

Mạnh Hùng có vẻ bình tĩnh hơn, anh động viên mẹ:

– Con nghĩ cũng có thể Ba đã biết gì đó, vậy tại sao Ba không hỏi mẹ tại sao lại phải dấu Ba suốt ngần ấy năm trời mà lại đi đến chỗ anh Ba, như vậy mục đích mà Ba đang nhắm đến là tài sản của anh Ba. Còn Ba định làm gì thì mình chưa đoán được…

– Mẹ nghĩ mình có nên nói cho thằng Ba biết không? để nó đề phòng…

Mạnh Hùng trầm ngâm suy nghĩ, một hồi sau anh trả lời:

– Con nghĩ mẹ nên gặp bác gáι…

Bà Thảo lắc đầu:

– Mẹ có cảm giác bà ấy không hợp tác, mẹ đã từng đến nhà nhưng bà ấy luôn né tránh…

– Đấy là do bác ấy sợ mẹ đến đòi con gáι, nhưng bây giờ bác ấy đã biết rằng con gáι lại yêu chính Mạnh Quân con ruột của mình thì bác ấy vô cùng vui mừng…

Bà Thảo chưa hiểu được ý của Mạnh Hùng, bà thắc mắc chuyện này tại sao lại không nói với Mạnh Quân mà lại đi gặp bà Hà chứ? Thấy mẹ có phần lo lắng, Mạnh Hùng nói tiếp:

– Con không lo chuyện anh Ba trả nợ thay cho Ba, vì phận làm con nếu có điều kiện thì làm việc đó cũng bình thường. Nhưng con chỉ sợ Ba không dừng ở chuyện đó mà vì lòng tham và tính ích kỷ, Ba sẽ làm lớn chuyện và lúc đó mọi chuyện sẽ trở nên phức tạp…

– Con có thể nói rõ hơn với mẹ được không? mẹ sốt ruột quá…

Thấy mẹ mặt đang tái dần đi, Mạnh Hùng an ủi:

– Mẹ bình tĩnh, có thể Ba nói vậy chứ chưa chắc đã đi khi mẹ còn ở nhà. Bây giờ con sẽ đi Đà lạt lấy lý do nghe tin anh Hai của Hằng gặp tai пα̣п, nhưng thực chất con sẽ gặp bác gáι nói chuyện. Mẹ cố gắng giữ chân Ba ở nhà và tuyệt đối không để Ba biết con đi Đà lạt, mẹ nói con đi công việc ở xa là được rồi…

Bà Thảo vẫn chưa yên tâm:

– Nhưng con định nói chuyện gì với bà ấy chứ? Nói rõ hơn với mẹ được không?

– Con không phải luật sư nên không biết chính ҳάc, và việc mẹ và bác ấy đổi con cho nhau có vi ρҺα̣м ρҺάρ luật hay không? con cũng không biết ý của Ba thế nào? nếu làm lớn chuyện thì Ba sẽ yêu cầu mẹ phải đưa tiền cho ông ấy…

Bà Thảo hoàn toàn bất ngờ khi nghe Mạnh Hùng nói, thật tình hồi đó còn trẻ, lại bị mẹ chồng đối xử hà khắc, vì thương con mà bà bắt buộc phải làm vậy, chứ đâu có nghĩ rằng pháp luật không cho phép. Lời của Mạnh Hùng nói có thể lắm chứ, nếu ông ấy làm thế thì rõ ràng bà phải chấp nhận những điều kiện mà ông ấy đưa ra. Bà lo lắng hỏi con trai:

– Vậy bây giờ mình phải làm sao? Con gặp bà ấy để làm gì?

– Bây giờ chỉ còn cách mẹ và bác ấy đều thống nhất trả lời rằng mẹ bế nhầm con mà không biết. Không ᵭάпҺ tráo, mua bán hay trao đổi, bây giờ vô tình gặp lại mới phát hiện ra nhờ vào Thanh Hằng cùng nhóm ɱ.á.-ύ với mẹ…

– Hy vọng ông ấy không nghe được gì và không làm những trò bỉ ổi như vậy…

– Mình cứ cẩn thận vẫn hơn. Giờ con lên đường thì trưa nay sẽ đến, gặp bác ấy xong con sẽ gọi điện cho mẹ nói chuyện…

Bà Thảo không nói mà chỉ gật đầu, hai mẹ con về phòng và Mạnh Hùng tranh thủ lên đường. Bà Thảo suy nghĩ xem có nên nói thật cho ông Minh biết và mong ông bỏ qua hay không? rồi bà cũng nghĩ hay là đưa số tiền cho ông ấy để trả nợ cho người ta, nhiều khi thấy ông ấy bị bà Kiều nặng nhẹ mà bà cũng đau lòng. Nhưng nếu với số tiền ấy mà ông ấy vẫn không trả hết nợ trong khi bà hoàn toàn tay trắng thì sao đây? nghĩ đi cũng khó mà nghĩ lại cũng không thông, rồi bà lại nghĩ nếu ông ấy chỉ là bắt nọn để bà có tật thì giật mình không nhỉ? Rồi ʇ⚡︎ự dưng không ᵭάпҺ mà khai. Bà cũng không lạ gì tính của ông ấy. Chẳng bao giờ ông ấy hiều và quan tâm đến cảm nhận của Bà, nhiều khi sống bên cạnh chồng mà Bà cảm thấy cô đơn ngay trong chính ngôi nhà của mình. Thôi thì Mạnh Hùng đã quyết như vậy và con cũng đã lên đường thì bà nên chờ đợi xem ý của bà Hà thế nào rồi tính sau…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *