Ông già gàn 9
TG : Cao Nguyen
Phần chín .
Cuộc sống của nông thôn cuối những năm tám mươi đầu những năm chín mươi thật sự khởi sắc . Sau nghị quyết khoán 10 , nông dân được chia lại ruộng đất . Được làm chủ thật sự những mảnh ruộng của mình , họ miệt mài chăm sóc . Lúa tốt bời bời , năng suất lên cao . Cái đói cái nghèo không còn bám theo họ . Nhưng cái gì cũng có mặt trái của nó . Tư tưởng cá nhân chủ nghĩa , tính ích kỷ len lỏi trong cộng đồng .
Nhanh chóng hòa nhập với xu thế , Dũng gom góp tiền mua một chiếc xe công nông đầu dọc , chở vật liệu xây dựng , vật tư ρhâп bón, chở lúa má . Nhờ chiếc xe công nông và tính chịu thương chịu khó của hai vợ chồng , một căn nhà mái bằng năm gian hoành tráng đã được vợ chồng anh xây dựng lên . Ba đứa con hai trai một gáι gửi ông bà nội. Thấy vợ chồng Dũng mải mê làm giàu, ông Hậu điên quá , ra tận nhà Dũng cҺửι :
-Tiên sư chúng mày chứ . Chỉ mải mê kiếm tiền mà không chú ý gì đến con cái .
Dũng cãi lại :
-Bố ngày xưa khác gì . Đi suốt từ sáng sớm đến tối khuya , có để ý gì đến vợ con.
– À . Thằng này láo ! Mày lại so sánh với bố mày . Tao ngày xưa là vì việc của Hợp tác xã , vì bà con xã viên , vì mọi người . Mày thì vì ai .
-Bố Bôn sê vich quá mà . Thử hỏi có ông chủ nhiệm nào như bố . Tận tâm với Hợp tác xã , với bà con xã viên , nhưng cuối cùng bố được gì ? Mất chức chủ nhiệm , bị đuổi ra khỏi Đảng .
-À . Mày dám ăn nói với thằng bố mày như thế hả . Mày lại theo chủ nghĩa xét lại à . Thằng mất dạy .
– Con không dám . Đấy là con nói thực tế . Bố xem những ông chủ nhiệm sau khi bố thôi làm , họ có như bố không ? Ông nào cũng nhà ngói sân gạch , xe đạp , đài đóm . Vợ con sung sướиɠ .
-Tao không như người ta được . Chính vì vậy cho nên đến bây giờ tao vẫn ngẩng cao đầu , không xấu hổ với lương tâm , không xấu hổ với bà con làng xóm .
-Vâng . Thời đại của bố khác , của con khác . Mà con không thể bắt chước theo bố được .
Tức mà không nói được con trai , mặt đỏ phừng phừng , ông Hậu đi về .
Rồi điện được kéo về làng . Dân tình mừng vui khôn ҳιếϮ . Bao nhiêu năm sống chung với đèn dầu , bây giờ ánh điện sáng loà khắp thôn quê . Ông Hậu nghe người ta bàn tán :
-Tiền dân đóng góp , xã hỗ trợ cùng nhà nước đầu tư , để kéo được đường điện về quê tốn dễ đến năm sáu mươi chuc triệu đấy .
-Ờ . Tôi nghe nói tiền tђยốς nước , bôi trơn cũng tốn quãng chục triệu . Cán bộ bây giờ sướиɠ thật .
-Ôi giời . Có điện về làng là sướиɠ rồi , họ ăn gì mặc họ .
Tiền ngày ấy có giá trị lắm . Làm đường dây điện mất năm sáu chục triệu mà tiền bôi trơn tận chục triệu . Tham nhũng đến thế là cùng . Vừa nghĩ, ông Hậu vừa lững thững đạp xe lên ủy ban hỏi cho ra nhẽ . Thấy ông Hậu vào, chủ tịch xã niềm nở bắt tay :
-Con chào ông . Ông có việc gì lên ủy ban thế ạ ? Ông ngồi uống nước .
Nhấp môi ngụm trà , ông Hậu thẽ thọt :
-Trà ủy ban ngon quá . À mà tôi nghe người ta nói kéo đường điện về làng tốn kém lắm nhỉ .
-Vâng . Tốn kém lắm ông à . Cũng may ngoài tiền dân đóng góp , xã hỗ trợ còn có nhà nước đầu tư ông ạ .
-Tôi cũng nghe nói tiền bôi trơn cũng tốn kém lắm nhỉ ? Thời tôi ngày xưa làm gì có khái niệm bôi trơn , đút lót .
-Nói ông thông cảm . Mỗi thời mỗi khác . Thời của ông thì quà biếu cho cάп bộ về công tác tại địa phương chỉ là con gà quả trứng , cân ϮhịϮ . Nhưng thời bây giờ thì mọi thứ đều quy ra thóc , ra tiền hết .
-Thời buổi bây giờ phức tạp quá . Nếu không có tiền bôi trơn thì nhà nước vẫn phải kéo điện về cho dân chứ .
-Vâng . Nhưng chẳng biết đến bao giờ . Bây giờ nhu cầu nhiều , đâu đâu cũng cần điện để sinh hoạt , sản xuất . Mình không nhanh tay , khéo léo thì chẳng biết bao giờ mới có điện . Mấy xã bên cạnh thấy xã ta có điện , họ cũng sang hỏi kinh nghiệm đấy ông à .
-Tôi lạc hậu rồi . Thế hệ tôi lạc hậu rồi . Thôi chào anh tôi về .
Nói là vậy nhưng ông Hậu đâu có lạc hậu . Ông là người làm ăn kinh tế phải nói là giỏi nhất cái làng này . Thằng Thao là con trai thứ ba , lấy vợ xong ông cũng xin xã một mảnh đất , làm cho một căn nhà ngói ba gian giống như Dũng . Nhưng vợ chồng thằng Thao sướиɠ hơn vợ chồng Dũng là ông mua cho một cái máy cày Bông sen làm vốn . Ngoài nhiệm vụ cày ruộng cho gia đình ông , gia đình Dũng và nhà Thao thì Thao cày thuê cho mọi người trong làng có nhu cầu . Ông sòng phẳng:
-Mày cày cho mọi người lấy công bao nhiêu thì bố mẹ và anh chị Dũng cũng trả như vậy . Đằng nào đi đằng đó để cho vợ chồng mày phấn ᵭấu .
-Dạ . Vợ chồng con cám ơn bố mẹ và anh chị đã tạo điều kiện . Chúng con chịu khó chăm chỉ làm ăn cho bằng chị bằng em .
-Tốt . Cố gắng làm ăn nhé .
Đến hôm nay , khi ở ủy ban xã về , ông đạp xe lên huyện , ngắm nghía, hỏi han về máy sát gạo . Rồi ông quyết định mua máy sát gạo chạy động cơ điện cho thằng Thảo .
Ông nói :
-Thằng Thảo chưa vợ con , vẫn ở với bố mẹ . Mày cũng như các anh chị mày , học hành làng nhàng . Bố mua cho cái máy sát gạo mà làm , chịu khó vào con nhé .
-Vâng . Con không có trình độ thì ở nhà làm việc cũng được . Anh Muôn cái Thắm nó học giỏi chúng nó học đại học sau làm người nhà nước .
Lại nói đến anh em nhà thằng Muôn . Học cấp ba ở trường chuyên của tỉnh . Sau đó nó vào học ở Đại học Bách khoa , ra trường làm ở một Tổng công ty lớn ở Hà Nội . Còn cái Thắm đang học năm cuối Đại học sư phạm một cũng ở Hà Nội . Còn hai đứa em Hồng , Sơn cùng bốn đứa con ruột ông bà Hậu đang học phổ thông.
Dân làng ai cũng tấm tắc khen ông Hậu :
-Ông Hậu làng mình cái gì , việc gì cũng đi đầu thiên hạ .
-Ừ . Đúng vậy . Ông ấy giỏi thật .
-Từ việc đốt lò gạch , trồng lúa, nuôi lợn gà . Rồi xe công nông , máy cày , máy sát gạo .
-Ông ấy giỏi thế mà sinh nhầm thời , đặt nhầm chỗ , tiếc thật .
-Tiếc gì mà tiếc . Nhiều ông cάп bộ nhà nước có bằng một góc nhà ông ấy không ?
*****
Sau khi ngôi nhà mới được hoàn thành khoảng một tháng thì trưởng phòng Thành được cử đi học trường Đảng Nguyễn Ái Quốc . Công việc của phòng được ủy quyền cho phó phòng giải quyết những lúc Thành bận đi học . Một hôm , Điệp đến gặp anh :
-Em bị chậm mất hai tháng rồi .
-Chậm gì ? Cứ yên tâm làm cửa hàng phó một thời gian.
-Cái anh này . Em nói là bị chậm kinh ấy .
-Nghĩa là sao ? Anh không hiểu ?
Thành ngơ ngác .
-Là nghi có thai ấy ông tướng ạ . Có vợ có mấy con rồi mà điều đó cũng không hiểu . Thật đúng là người đời .
-Thật vậy sao ? Bình tĩnh để anh tính .
Thành giật mình , không ngờ cơ sự lại ra thế này .
-Anh tính nhanh lên không thì gay go to .
Đi đi lại lại một hồi , rồi Thành bảo Điệp :
-Em cứ về đi , anh đến gặp tay Hảo ngay bây giờ .
-Anh Hảo là ai hả anh ?
-Hảo là trưởng khoa sản của Ьệпh viện huyện .
-Vâng . Thế anh định nhờ anh ấy nạo thai à .
-Ừ . Đành phải vậy thôi chứ biết làm sao .
-Vâng . Tùy anh giải quyết .
Ngày ấy vấn đề nạo thai rất khó khăn . Vợ muốn nạo thai thì phải có ý kiến của chồng . Còn các cô gáι chót nhỡ nhàng thì phải lén lút nạo thai chui, cũng khó khăn lắm .
Đến gặp trưởng khoa Hảo , Thành đi vào vấn đề ngay :
-Cháu ông chủ tịch huyện chót nhỡ nhàng , ông ấy nhờ tôi đến nói cậu giúp cho .
-Thế thai được mấy tháng rồi ?
-Tôi cũng không rõ . Chắc độ hai ba tháng gì đấy .
-Thế thì được . Còn nếu bốn năm tháng thì khó đấy . Anh đưa cô ấy đến đây .
-Đến lúc nào ? Ở đâu?
-Anh cứ đưa đến Ьệпh viện . Tối nay em trực , tối anh đưa cô ấy đến , em giải quyết cho .
-Cám ơn cậu nhé . Tối tôi đến .
Thở phào nhẹ nhõm , Thành đạp xe ghé qua cửa hàng lương thực chỗ Điệp . Thấy anh đến , các cô mậu ᴅịcҺ viên nhao nhao :
-Em chào thủ trưởng .
-Em chào thủ trưởng . Hôm nay thủ trưởng vi hành .
-Thủ trưởng ơi, hôm nay ở lại đây xơi cơm với tụi em nhé.
Thành mỉm cười :
-Chào các em . Em nào cũng xinh tươi thế nhỉ. À cô Điệp đâu , cho tôi gặp tí .
-Dạ. Cửa hàng phó đang ngồi trong phòng . Thủ trưởng vào đấy đi .
-Cửa hàng phó ơi , tiếp thủ trưởng kheo khéo vào nhé . Hí hí hí .
Thành bước vào phòng nói to:
-Chào em Điệp . Có mình em trong phòng à . Cửa hàng trưởng đi đâu .
-Dạ. Em chào thủ trưởng . Chị ấy đi có việc ạ . Thủ trưởng ngồi uống nước . Hôm nay thủ trưởng có việc gì đến thăm bọn em thế .
Thành vẫn nói to :
-Chủ tịch huyện có nhờ anh sang nhắn với em là em xin nghỉ mấy ngày về quê giúp chủ tịch .
-Có việc gì đấy anh ?
-Anh cũng không biết. Chủ tịch huyện chỉ nhờ nhắn thế thôi .
Vừa nói , Thành vừa đưa cho Điệp nhìn tờ giấy viết mấy chữ : ” Tối đến anh đưa đi giải quyết ” . Rồi anh vo viên tờ giấy , đút vào túi quần . Điệp gật đầu . Thành lại cao giọng:
-Thôi tôi về . Chào em Điệp nhé .
Ra ngoài , Thành mỉm cười:
-Chào các em nhé . Anh về.
-Dạ . Chúng em chào thủ trưởng ạ .
Khi Thành vừa đi khỏi , các cô thì thào :
-Nghe người ta đồn cái Điệp là cháu chủ tịch huyện , thế mà đúng thật .
-Thảo nào . Vừa chuyển sang làm một thời gian đã lên chức cửa hàng phó .
( Còn nữa )