Nút thắt cuộc đời 3
Phần ba
TG : Cao Nguyen
Nút thắt thường có hai cách gỡ bỏ: một là tỉ mỉ ngồi tháo nó ra, hai là cắt đứt. Cuộc đời cũng vậy , một là nắm chặt tay cùng nhau cố gắng, hai là buông tay để kết thúc yêu thương .
*****
Không khí trong gia đình tôi thật trầm lắng kể từ khi nội mất . Nhà trở nên trống vắng , không còn tiếng cười đùa , tiếng cҺửι yêu của nội , không còn tin tức thời sự của làng của xóm nóng hổi mà nội thu lượm rồi phát ra . Thời gian cứ trầm mặc chậm rãi trôi đi . Khi những cάпh mai vàng khoe sắc ở góc sân tôi mới giật mình :” Tết đã về ! ” . Ba má tôi cũng như Tết mọi khi , má đi chợ , gói bánh tét , ba cắt cành mai đẹp nhất đặt trong nhà . Nhưng cái Tết năm nay là cái Tết buồn nhất . Rồi ba ngày Tết cũng qua đi . Tôi và út Loan vẫn ngày ngày đi học, ba má đi làm . Tôi miệt mài học vì năm nay là năm cuối cấp.
Tôi đậu đại học , ngày nhập trường , tôi định đi một mình nhưng ba biểu :
-Lâu rồi ba chưa có dịp lên Sài Gòn thăm chú Thành cô Huệ . Ba đưa con đi tiện thể thăm cô chú luôn .
-Dạ .
Dù đã được coi tгêภ ti vi nhưng tôi vẫn chσáпg ngợp trước khung cảnh nhộn nhịp tấp nập dòng người và xe cộ cùng những nhà cao tầng . Xế trưa , hai cha con tới nhà chú Thành . Nhà chú Thành trong hẻm rộng , chú chạy ra đón hai cha con tôi :
-Anh và cháu đi từ hồi nào mà giờ mới tới . Vào rửa mặt qua loa rồi ăn cơm với tụi em .
Ba tôi đặt túi đồ xuống , lau giọt mồ hôi :
-Hai cha con đi từ sớm, nhưng kẹt xe .
Thím Thành lui cui dọn bàn :
-Anh và cháu vô ăn cơm thôi .
Ba tôi hỏi :
-Thế tụi nhỏ đâu?
Chú Thành ҳάch chai ɾượu đặt lên bàn trả lời :
-Vợ chồng thằng lớn và nhỏ Lan đi làm tối mới dìa . Em mọi khi cũng tối mới về , bữa nay anh hai lên em xin nghỉ .
Cơm nước xong , chú Thành dẫn cha con tôi ra đầu hẻm uống cà phê . Tầm chiều đưa hai cha con đến nhà cô Huệ .
Nhà cô Huệ cũng ở trong hẻm . Cô và dượng đều có nhà, lát sau thì vợ chồng đứa lớn cùng nhỏ út mới đi làm về . Cả nhà dắt nhau ra tiệm ăn cơm .
Ba tôi cùng nội lo cho các em ăn học , rồi lo chuyện lấy vợ gả chồng cho cô ,chú . Đến khi các cô chú sắm nhà , nội và ba lại gom góp chút tiền giúp . Xong việc của các em , ba tôi mới lo chuyện riêng của mình . Chính vì vậy tôi là vai tгêภ nhưng ít tuổi hơn các em con chú , con cô .
Sáng hôm sau , chú Thành gọi taxi đưa hai cha con tôi đến trường nhập học . Làm thủ tục nhập học xong , hai cha con đang lững thững sân trường thì bỗng ba reo lên :
-Anh ba Hưng phải hông ? Mèng đéc ơi , đúng anh ba Hưng rồi .
Người đàn ông có tên Hưng xáp vô:
-Hai Tiến ! Đi nhập học cho con ha ?
-Dạ.
Hai ổng hồ hởi , tay bắt mặt mừng . Ba tôi hỏi :
-Con anh cũng học trường này ? Anh xong việc chưa?
-Xong rồi . Thôi tụi mình ghé vô chỗ quán cà phê nào nói chuyện nghen.
Các quán cạnh trường đông thấy ngán , mãi cuối con đường mới có quán tương đối vắng vẻ . Hai ổng tranh nhau nói :
-Đây là chú hai Tiến , ông cố nội nhà mình là anh ông cố nội nhà chú.
-Đây là bác ba Hưng , ông cố nội nhà mình là em ông cố nội nhà bác ba Hưng . Nhà bác ba Hưng ở ấp kế bên cách nhà mình khoảng năm cây số . Hai chị em làm quen với nhau ha .
Tôi quay sang nhỏ đi cùng với bác Hưng :
-Chào chị . Tôi là Trung , con chú Tiến .
Nhỏ che miệng cười :
-Xưng là em nghe nhóc . Chị tên Hương học kỹ thuật máy tính .
Tôi tròn mắt :
-Dạ . E…m học kỹ thuật cơ khí.
Trong bụng tôi nghĩ thầm :” Ngon quá ta , con gáι mà học kỹ thuật máy tính”
Đời sinh viên của tôi thế mà cũng đã được mấy tháng . Thỉnh thoảng vô tình gặp Hương , hai đứa cùng mỉm cười lướt qua, xem như có quen biết.
Lại một cái tết sắp đến . Sinh viên bọn tôi được nghỉ tết ba tuần lận . Trong mấy ngày Tết , tôi chỉ quanh quẩn ở nhà . Út Loan thì đi miết tối ngày . Đang ngồi nhâm nhi ly cà phê , nhỏ Liên , cùng ấp cùng khóa phổ thông , giờ cũng học tгêภ Sài Gòn nhưng khác trường , rủ đi đến nhà bạn ở ấp bên . Tôi ngập ngừng thì Liên la :
-Thôi ông tướng , đi chơi cho vui , thanh niên mà bày đặt ở nhà như ông già , phát ớn .
Mặc bộ quần áo cho tươm tất , tôi mượn xe của ba ( ba đã thay con xe máy mới) , chở nhỏ Liên . Tôi và Liên đi vô nhà bạn của Liên , bỗng giật mình khi nhìn thấy bác ba Hưng đang ngồi một mình uống nước :
-Dạ . Con chào bác. Nhà bác đây ha ?
– Ờ . Đúng zậy . Vô nhà uống miếng nước các con .
Hương từ ngoài sân chạy vô:
-Đang ngồi bên trỏng , nghe tiếng xe máy vô nhà , đoán ngay là bồ . Ủa . Ai đây ta . Ngày tết trông đẹp trai quá ha Trung .
Liên ngạc nhiên :
-Hai người biết nhau ?
Hương cười cười :
-Nếm tùm lum ba cái này đi tụi bây . Trung là em họ tui . Thế hai người yêu nhau từ hồi nào mà Liên không nói tui biết ?
Liên cười khanh khách:
-Yêu nhau gì đâu bồ . Chỉ là bạn cùng ấp cùng khóa thui . Tui mà có người yêu là tui trưng ngay rồi .
Nghe tụi nhỏ trêu chọc nhau , ông ba Hưng ý tứ :
-Bọn con ở nhà, bác đi thăm bà con nha .
Cả ba đứa nói chuyện rôm rả, giờ mới nhận ra tôi và Hương hai đứa “hợp rơ” đến thế, thế là trao đổi số điện thoại, facebook…Thỉnh thoảng liên lạc cho giữ tình chị em cũng tốt mà.
Nói chuyện với Hương thiệt vui, tính tình cổ rấtđược … Hương hiểu biết khá nhiều lĩnh vực và không hiểu tại sao tôi lại thoải mái, thậm chí có phần ngang ngược trước mặt Hương. Điều gì Hương nói ra, dù đúng dù sai, tôi đều ᵭάпҺ phủ đầu bằng cách phản bác, xuyên tạc và tìm khe hở trong câu nói để châm chọc cổ . Dù sao tôi cũng đang ở vai “em” mà . Chị phải nhường nhịn em chứ .
Liên thỉnh thoảng thêm vào một câu và bảo :
– Hai đứa tụi bây mà gặp nhau thì trời nóng cũng thành mát, vì “chém gió” dữ quá đó mà !
( Còn nữa )