Nuối tiếc muộn màng – Chuyện đáng suy ngẫm

*NUỐI TIẾC MUỘN MÀNG

Tôi và em yêu nhau rất đặc biệt…

Chỉ còn có năm ngày nữa là nhà em dọn đi nơi khác để sinh sống. Ấy vậy mà em cãi lời gia đình ở lại để lấy tôi mặc cho gia đình ra sức ngăn cản…

Tôi biết rằng em yêu tôi nhiều… Nên tôi thường ra giá này nọ.

– Lấy tôi trước tiên em phải chiều lòng mẹ tôi. Kế nữa là em chồng… Và không tự ý làm bất cứ điều gì nếu như tôi chưa cho phép…!

– Em ngoan ngoãn gật đầu. Chấp nhận lời yêu cầu của tôi vô điều kiện…

Trước khi về với tôi, tôi hứa sẽ làm đám cưới với em, một đám cưới giản dị để em có được danh phận một người vợ. Nhưng rồi tôi lại nuốt lời… bởi mẹ tôi nói làm đám cưới rất tốn kém…

Em không tỏ ra buồn, mà chỉ nói một câu :

– Em không ham đám cưới, nhưng đó là danh dự của người con gái trước khi theo chồng.!

– Tôi lờ đi vì câu nói đó. Và thế là em lặng lẽ về nhà tôi làm dâu.

Hàng xóm buông lời dị nghị… Nói em xinh đẹp như vậy mà mặc áo gấm đi đêm… Chắc có bầu rồi chứ gì.

Em có vẻ buồn, nhưng tôi chẳng cần an ủi… vì em yêu tôi sẽ vượt qua thôi. Với suy nghĩ đó. Tôi dần dần trở nên tự mãn. Không cần sợ mất em.

Tôi bắt em làm những việc nặng nhọc… như gánh nước. cuốc đất trồng rau… Và đi bộ năm bảy cây số để đi làm.Tôi nói làm nhiều cho dễ đẻ. Đi bộ cho dễ sinh…

Rồi một ngày cuối đông em kêu đau bụng tôi rước mụ đỡ đẻ cho em. Trong lúc em quằn quại đau đẻ thì tôi tham việc bỏ đi làm. Em thật sự đi biển mồ côi có một mình. Vì thiếu sự quan tâm của tôi.

Một tháng sau khi sinh… em bước xuống giường đi lại cho cứng cáp. Trông em lúc này thật hấp dẫn lạ thường… Tròn lẳng, da dẻ hồng hào đến không thể ngờ.( Đúng là gái một con trông mòn con mắt) . Mặc dầu nhịn (đói) suốt hơn tháng trời. Nhưng tôi vẫn cứ kiên nhẫn chờ em hai tháng để được tận hưởng hương vị của gái một con.

5 giờ sáng, tôi thấy mọi người còn ngủ ngon. Lại nghe thấy tiếng em lục đục phòng bên cạnh nên tôi nhẹ nhàng bước qua phòng em với ý nghĩ như tôi đã nói…. Tôi đứng khựng lại ở ngưỡng cửa… Rất ngạc nhiên khi thấy em soạn hết đồ đạc đang dùng cho vào giỏ

– Em đang làm gì vậy? Tôi ngạc nhiên hỏi.

– Em về nhà em.

– Ai cho phép em đi? Em có hỏi chồng em chưa? Tôi giận dữ định đưa tay lên tát, thì em đã chụp tay tôi lại nói vào mặt tôi như thác đổ…

– Anh mà chồng tôi ư? Có dám bỏ tiền ra để cưới tôi chưa? Anh là chồng của tôi mà lại đang tâm để cho tôi làm những công việc nặng nhọc đến khi tôi sinh sao? Anh là chồng của tôi mà lại nỡ bỏ tôi đi biển có một mình ư? Anh trả lời đi. Tôi đã gắng chịu đựng để sinh con trong nước mắt..Con người ta có thể yêu mù quáng nhất thời… chứ không mù quáng vĩnh viễn anh nhé!

Tôi run rẩy giữ tay em lại vì quá bất ngờ… Nhưng em đã hất tay tôi ra. Lặng lẽ bồng con ra đi khi trời vừa hửng sáng…

Tác giả: Hướng Dương

Ảnh sưu tầm minh họa cho bài.

Bài viết khác

Phúc đức ở mẹ – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Ngày còn bé con cứ thắc mắc, tại sαo trên đất nước này cái gì cũng mαng dấu ấn sự tôn vinh người Mẹ. Dòng sông lớn nhất ở ρhíα Bắc đất nước tα quen gọi sông Hồng cũng còn có tên khác là sông Cái. Con đường nào lớn gọi là “đường cái”. Thứ […]

Tɾên ᵭời không gì là hoàn mỹ, hãy học cách Ьαo dung và hoàn thiện chính mình – Bài học cuộc sống thú vị, ý nghĩα sâu sắc dành cho tất cả chúng tα

Là con người αi cũng cầu mong mọi ᵭiều ᵭến với mình ᵭều hoàn hảo. Nhưng “Nhân vô thậρ toàn, kim vô túc xích”, tɾên ᵭời chẳng có gì gọi là hoàn thiện hoàn mỹ, chỉ có Ьản thân Ьạn có chịu học cách Ьαo dung ᵭón nhận và hoàn thiện Ьản thân hαy không. […]

Đàn ông và sự tôn trọng – Câu chuyện nhẹ nhàng nhưng tinh tế khiến nhiều người suy ngẫm

Trên bàn ăn có nam có nữ , mọi người nói chuyện nhỏ nhẹ . Anh quay sang hỏi cô :”em no chưa”? Cô gật đầu :”em no rồi ” Đột nhiên điện thoại của anh báo có tin nhắn từ một dãy số lạ . Cô không nhìn mà quay đi nói chuyện với […]