Nỗi lòng người con xa xứ 4

Tác giả: Truyệnn Ng Hiền

CHƯƠNG 4

Suốt đêm Thanh Mai không ngủ, cho dù có phải nghỉ làm thì cô cũng yêu cầu cô cậu chủ phải điều tra cho rõ ràng, không thể cứ nghĩ sao rồi cậy mình có tiền mà nói tùy tiện được. Điều làm cô bất ngờ nữa là Quang Vinh chồng cô không đồng ý về quê. Anh nói rằng khó khăn lắm mới kiếm được mối khách sộp như chị Huyền, nhất là trong thời buổi khó khăn này. Thấy Thanh Mai vẫn cương quyết đưa các con trở về thì anh trả lời rằng mấy mẹ con về trước. Anh sẽ ở lại một thời gian kiếm ít tiền rồi về sau…

Giờ đây ba cha con đã ngủ ngon lành, chỉ còn lại mình cô ngồi ôm mặt kh óc trong sự bế tắ c và đa u khổ đến cùng cự c. Bỗng điện thoại có tin nhắn gửi đến, nhưng khi đọc thì khiến cô ngạc nhiên hơn khi nhận ra tin nhắn là của mẹ. Cô thắc mắc:

– Sao khuya rồi mà mẹ chưa đi ngủ?

– Mẹ phải hỏi con câu đó mới đúng, mẹ ngủ được một lúc rồi, giờ khó ngủ lại thì mới lấy điện thoại ra xem, khi thấy điện thoại của con vẫn sáng đèn thì mới thắc mắc? Sao giờ còn chưa đi ngủ?

– Dạ, giờ con đi ngủ nè…

– Đi ngủ rồi sáng mai nói chuyện…

Nói xong bà Thìn cúp máy, nhưng từ đó đến sáng bà không tài nào chợp mắt được. Không hiểu sao bà cứ linh cảm rằng con gáι đang gặp chuyện gì. Đầu tiên thì nói không về vì anh Vinh thất nghiệp, rồi từ đó đến nay cũng không điện về. Bây giờ có chuyện gì mà nửa đêm rồi còn chưa ngủ? Nếu như bà không nhắn tin nhắc nhở thì không biết nó còn ngồi đến bao giờ…Bà cứ nằm suy nghĩ và mong trời sáng để điện cho con gáι hỏi xem đã xảy ra chuyện gì?

Sáng nay Thanh Mai quyết định không đi làm. Cô đã chuẩn bị hết các câu hỏi để trả lời mẹ và chờ đợi. Quang Vinh nghe Thanh Mai nói mẹ Thìn gọi vào thì cũng không khỏi lo lắng. Nhớ ngày xin cưới Mai, phải khó khăn lắm anh mới có được cái gật đầu của mẹ đồng ý cho anh cưới con gáι bà. Ở ngoài quê không xin được việc làm nên một lần nữa anh lại thuyết phục mẹ vợ, thậm chí cam kết rằng sẽ làm việc chăm chỉ kiếm tiền lo cho vợ con. Trong khi đó Thanh Mai cũng cương quyết xin mẹ cho được đi theo chồng. Cuối cùng thì bà lại phải chấp nhận…

Trong thời gian hai vợ chồng ở xa, mẹ anh lại Ьệпh nên thời gian nằm viện còn nhiều hơn ngày ở nhà. Bà Thìn lại thay con đứng ra gánh vác cho nhà chồng. Bây giờ lại một lần nữa anh không thực hiện được lời hứa với mẹ.

Nhìn vẻ mặt căng thẳng của vợ mà anh không khỏi không lo lắng. Anh nói với vợ:

– Không biết mẹ có gọi điện không mà chờ? Hay anh đi làm kiếm tiền…

– Ai thì nói quên em còn tin, chứ mẹ Thìn thì không bao giờ, Chắc mẹ bận gì đó mà chưa gọi lại…

Thanh Mai nói chưa dứt câu thì điện thoại của Quang Vinh đổ chuông. Nhìn tên người gọi thì anh tái mặt nói với vợ:

– Là mẹ Thìn gọi…

– Anh nghe đi…

Một chút lo lắng, anh mở điện thoại và lên tiếng:

– Con chào mẹ ạ…

Khi Quang Vinh vừa lên tiếng thì bà Thìn hỏi ngay:

– Con đang ở nhà hay đi làm?

Quang Vinh thật thà trả lời:

– Dạ, con mới chở các cháu đi học…

– Thế vợ con đâu không chở mà con phải chở?

– Vợ con…

– Vợ con làm sao?

– Dạ, cô ấy nghỉ làm rồi…

Không hiểu bà Thìn nghĩ gì mà đang nói chuyện với con rể với giọng gay gắt và có phần lo lắng thì bỗng đổi sang quan tâm:

– Thôi nếu cảm thấy làm ở đó không phù hợp thì tạm thời nghỉ cũng được. Qua tết xin chỗ khác…

– Dạ, con cảm ơn mẹ…

Chợt bà Thìn hỏi Quang Vinh:

– Con nhắn cho mẹ địa chỉ nhà nơi con ở, mẹ gửi cho hai đứa cháu ngoại ít quà…

– Dạ, mẹ để ở nhà sài đi ạ

– Anh cãi lại mẹ từ lúc nào đấy? Mẹ gửi cho hai cháu chứ có gửi cho anh đâu…

Không còn cách nào khác, Quang Vinh đành nhắn địa chỉ cho mẹ vợ và không quên căn dặn:

– Mẹ nhớ ghi tên người nhận là Thanh Mai, không có lúc đó con còn bận chở khách…

Nói xong Quang Vinh mới biết mình nói hớ. Hai vợ chồng anh không muốn mẹ lo lắng, rồi lại bắt vợ chồng mang con về quê, nên mới giấu mẹ mọi chuyện anh th ất nghiệp, và hiện nay đang sợ chạy xe ôm tư nhân. Nhưng lời nói đã thốt ra thì không thu lại được, chỉ mong sao mẹ nghe không rõ mà thôi…

Nhưng ai chứ bà Thìn thì nghe rõ không bỏ sót một câu nào. Chính câu nói cuối cùng của con rể khiến bà quyết định một việc. Thay vì điện cho con gáι nhưng bà quyết định điện cho đại lý bán vé máy bay. Hai tuần nữa là tết nên bà không cho phép mình chậm trễ. Có địa chỉ trong tay, bà mua vé máy bay chuyến gần nhất trong ngày. Chỉ hơn hai tiếng sau thì bà đã có mặt ở khu nhà trọ. Đang ρhâп vân không biết có nên vào không? thì đúng lúc đó Quang Vinh ở trong một căn phòng ở cuối dãy đi ra. Bà nói với cậu xe ôm vẫn còn đứng đó:

– Cậu chở tôi chạy theo con rể mặc áo Grabb phía trước.

Kéo khẩu trang che kín mặt, bà Thìn thấy Quang Vinh dừng trước một căn biệt thự, một lát sau thì có một người phụ nữ từ trong biệt thự đi ra, lên xe và cậu ta cho xe chạy đi ngay…

Xe chạy một đoạn thì cậu xe ôm nói với Bà:

– Xe phía trước chạy ra ngoại ô Thành phố, vậy bà đón xe khác nhé…

– Cậu cố gắng chở giúp tôi, thương con gáι tôi lắm…

– Vậy thì bà thuê thám ʇ⚡︎ử á, việc gì phải vất vả như thế này?

– Cậu chở giúp tôi đến văn phòng luật sư, chờ tôi một chút vào nói chuyện với họ, rồi chở tôi về nhà trọ…

Về đến nhà trọ, bà nói cậu xe ôm dừng xe cho bà xuống cách khu nhà trọ một đoạn, rồi tìm quán cafe bình dân để ngồi quan sát. Khoảng 5 giờ chiều thì bà thấy con rể Quang Vinh chở hai con đi học về. Nhưng 30 phút sau thì Quang Vinh lại đi ra nhưng chỉ cách dãy nhà trọ chừng mấy trăm mét thì dừng lại, cởi chiếc áo xe ôm bỏ vào cốp xe rồi với bộ quần áo sơ mi đóng thùng lại lên xe đi tiếp. Thoáng chút ngạc nhiên rồi bà ʇ⚡︎ự hỏi liệu con gáι bà có biết việc này không? Tại sao con rể đi chở khách lại ăn mặc như đi dự tiệc vậy? Hơn nữa trước khi ra khỏi phòng lại phải mặc áo xe ôm công nghệ, để rồi chạy ra ngoài đi đón khách lại trong một bộ đồ khác?

Bà lại ʇ⚡︎ự hỏi có bao giờ mà con bà buồn vì chuyện này, nhưng lại không nói cho mẹ biết không? Càng nghĩ bà lại càng thương con, kể từ cái ngày con xin phép được theo chồng vào nam, bà đã không yên tâm và ra sức can ngăn. Nhưng cho dù mẹ nói như thế nào thì Thanh Mai vẫn cương quyết. Lúc đó bà mới nhận ra rằng con đã lớn, có chồng và vuột khỏi tầm tay bà.

Nếu như lần này bà không quyết định vào đây thì làm sao có thể biết được những chuyện này. Bỗng điện thoại có tin nhắn và bà nhận ra đó là tin của thám ʇ⚡︎ử. Những hình ảnh mà thám ʇ⚡︎ử gửi về, trong đó bà chú ý đến một người phụ nữ cỡ hơn 40 tuổi đi bên cạnh con rể của bà. Hai người đang đi vào một nhà hàng và tỏ ra rất tình cảm. Bà nhắn tin nhanh cho thám ʇ⚡︎ử:

– Bám theo hai người này và quay video cho tôi, cảm ơn…

Quyết định chưa cho con gáι biết rằng mình đã xuất hiện ở đây, nên bà hỏi bà chủ quán cafe tìm một nhà nghỉ gần đó:

– Cô cho tôi hỏi gần đây có nhà nghỉ nào không?

– Nhà nghỉ thì không nhưng nhà trọ thì có…

– Tôi chỉ nghỉ một vài ngày chứ không có ý ở lâu dài…

– Vậy thì bà phải ra khu ngoài kia mới có…

Bà Thìn suy nghĩ, bà muốn ở đây gần phòng trọ của con để có gì hàng ngày còn ngồi đây quan sát. Nếu nơi ở xa quá e rằng không tiện. Nghĩ vậy bà nói với chủ quán cafe:

– Phòng trọ ở đâu? Tôi thuê 1 tuần có được không?

– Bà trả tiền thuê nửa tháng rồi bà ở mấy ngày thì ở. Mà tiền thuê nửa tháng phòng trọ cũng bằng tiền thuê nhà nghỉ mấy ngày…

– Vâng, nhờ bà giúp đỡ…

Phòng trọ mà bà thuê cũng gần khu vực này nên ngay từ sáng bà đã có mặt ở cái bàn quen thuộc trong góc quán cafe. Thật có nằm mơ thì vợ chồng Thanh Mai và Quang Vinh cũng không thể ngờ rằng mẹ mình đang có mặt ở đây. Sau khi thu thập đủ chứng cứ, bà quyết định ra tay.

Vì không muốn to chuyện, hơn nữa không muốn con gáι biết chuyện và đau khổ. Hơn nữa qua những bằng chứng mà thám ʇ⚡︎ử cung cấp thì bà khẳng định giữa con rể và người phụ nữ kia chưa đi quá xa. Nói như thế không có nghĩa tình cảm giữa hai người không có gì? Nếu con rể ʇ⚡︎ự giác rút lui khi biết rằng mẹ vợ đã xuất hiện thì bà bỏ qua. Còn nếu con vẫn trượt dài tгêภ con đường Ϯộι lỗi với người đàn bà ấy, và không biết quay đầu thì bà sẽ xử lý.

Vẫn như những ngày trước, sau khi đón chị Huyền ở chỗ làm thì Quang Vinh có trách nhiệm chở chị về nhà riêng. Vừa lên xe là chị Huyền hỏi anh:

– Cưng có bằng lái xe hơi không?

– Dạ có, em có bằng nhưng không có xe…

– Vậy tốt quá, vậy cưng vào công ty làm tài xế xe riêng cho giám đốc nè…

Quang Vinh tỏ ra mừng rỡ:

– Vậy hả chị? Em không phải chạy xe ôm nữa thì tốt quá…

Chị Huyền cười:

– Vậy thì phải thưởng thôi…

Hai người cùng cười rồi đi vào nhà hàng. Chợt Quang Vinh giật mình khi thấy người phụ nữ trung niên ngồi bàn bên cạnh cứ chăm chú nhìn mình thì tỏ ra thắc mắc. Nhưng vì có chị Huyền ngồi đây nên anh im lặng và không bận tâm nữa. Cũng vì người đàn bà ấy mặc dù ngồi trong nhà hàng, nhưng vẫn không bỏ khẩu trang mà vẫn mang tгêภ mặt làm anh không nhận ra ai cả. Đến khi chị Huyền gắp một miếng chả tôm đút tận miệng cho anh ăn. Thì hình như hành động đó đã đi quá giới hạn của người đàn bà. Bà ấy đứng phắt dậy, tay giật phăng cái khẩu trang tгêภ mặt đồng thời ném ánh mắt giận dữ về phía Quang Vinh.

Vừa cắn miếng chả từ tay chị Huyền đút thì Quang Vinh đã vội nhả ra. Anh đã nhận ra người đàn bà ấy chính là mẹ Thìn, hai mắt tr ợn trừ ng vô cùng ngạc nhiên, miệng lắp bắp:

– Mẹ…

Bà Thìn vẫn đứng yên và không giảm phần gi ận bdữ. Khi nghe con rể cất tiếng gọi mẹ, thì bà không trả lời mà vẫn đứng nhìn sang phía bàn hai người. Quang Vinh tỏ ra lo sợ vội rời bàn ăn và đi nhanh sang phía mẹ vợ. Nhưng thật không ngờ anh đã bị bàn tay của chị Huyền kéo lại, giọng nói cũng kém vui:

– Cái gì? Mẹ hả?

Quang Vinh ấp úng:

– Vâng, mẹ em…

– Vậy là em đã nói dối, em từng nói mẹ ở quê đang Ьệпh. Vậy tại sao lại có mặt ở đây được chứ?

Quang Vinh chưa kịp trả lời thì bà Thìn bước sang bàn hai người rồi lên tiếng:

– Trước tiên yêu cầu cô bỏ bàn tay đang nắm tay con rể tôi.

Chị ta quay sang nhìn Quang Vinh đang lúng túng rồi cất giọng mỉa mai:

– Con rể á? Tại sao lại nói dối rằng chưa có vợ, rằng mẹ ở quê đang Ьệпh? Như vậy là sao?

Trong khi Quang Vinh cúi đầu, miệng lí nhí hai từ xin lỗi thì bà Thìn tiếp tục trả lời:

– Trước khi nói người khác thì cô hãy nhìn lại mình. Trong khi chồng đang Ьệпh nằm li ệt giường thì cô đi tìm trai trẻ. Còn tìm để làm gì thì không cần nói cô cũng biết.

Quang Vinh như hóa đá chứng kiến hai người phụ nữ nói chuyện với nhau. Anh bỗng giật mình khi tiếng mẹ vợ cất lên:

– Đi về, còn đứng đó…

– Dạ…

Thanh Huyền không tin được những gì vừa xảy ra. Hóa ra thời gian vừa rồi cậu ta không hề có một chút gì tình cảm với cô. Chẳng qua hai người đều lợi dụng nhau mà thôi. Cô cần tình cảm còn Quang Vinh cần tiền. Nhưng mọi việc vẫn chưa đi đến đích thì xảy ra chuyện ngày hôm nay…

Bài viết khác

Tɾí và tiền – Nếu αnh không làm ɾα tiền thì cái tɾí củα αnh chỉ là tɾí nhớ

Một người Singαρoɾe nọ từng học ɾất giỏi nhưng cuộc ᵭời không có thành tựu như αnh tα mong muốn. Khi gặρ ông Lý Quαng Diệu, người ᵭó thαn thở: “Tôi là người có tɾí, nhưng vì không có tiền nên mới không làm ᵭược việc lớn”. Nghe xong, ông Lý nói lại ngαy: “Cả […]

Người tình của ba tôi – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

✍️ Mộng Bình Thường Ba tôi cưới má tôi khi ba được về nghỉ phép. Má tôi là một phụ nữ đẹp, nết na thùy mị có tiếng trong vùng lúc bấy giờ. Được sự mai mối của người quen nên 18 xuân thì má đã lên xe hoa về nhà chồng. Ba tôi đi […]

“Mẹ không giận con, mẹ chỉ đαng học cách buông bỏ” : Chα mẹ Việt đọc đi mà tỉnh ngộ

Đâγ là dòng tâm sự cảm động củα một Ьà mẹ 67 tuổi khi rời khỏi nhà con trαi! Tôi 67 tuổi, về hưu được hαi năm, con trαi năm nαγ 31 tuổi. Năm tôi mới về hưu thì con trαi lấγ vợ. Vì là người rất γêu tҺươпg con, do đó từ khi con […]