Nhân quả tới sớm 5

Nguyễn Minh Minh

– Mẹ ơi. Mai hội lớp con họp mặt ở dưới Hải thịnh. Mẹ cho con nghỉ một ngày để đi nhé. Với lại cho con xin năm trăm ngàn. Đóng quỹ ba trăm, hai trăm cầm đi tiêu.

Bê rổ bát đầy hự đặt lên giá phơi, Hông lau tay vào mảnh khăn rồi nhỏ nhẹ ngỏ lời với mẹ chồng. Bà Lệnh đang chẻ nốt mớ hành hoa chuẩn bị cho buổi đêm bán hàng, ngẩng lên nhìn Hồng lạ lẫm.

-Cái gì? Họp lớp á.? Lại họp ở tận Hải thịnh á?. Đàn bà con gáι có chồng rồi, lớp liếc gì. Có mà lấy cớ để đi cặp bồ thì có.

Không đi đâu hết. Mai ngày lễ, khách đông nghỉ thì ai làm?

Lại còn đòi xin tận năm trăm ngàn, mày làm như là đi ăn ςư-ớ.ק ra tiền ấy. Không đi đâu hết.

Sáng mai bán hàng, chiều mai tao cho hai trăm. Hai vợ chồng đèo nhau lên thành phố mà chơi. Thế là được rồi.

Mà tháng này chưa thấy tháng, liệu có gì không đấy?

Nếu có là phải báo ngay để tôi cắt tђยốς an thai.

Bà Lệnh chìa rổ hành cắt dở cho con dâu, rồi phủi quần đứng dậy.

-Mẹ.!

Hồng la lên. Tiếng la khá to khiến bà Lệnh giật mình. -Mẹ quá đáng vừa thôi. Sáu năm qua con nhẫn nhịn mẹ nhiều lắm rồi. Sáu năm lấy chồng con có được nghỉ ngày nào đi chơi với bạn với bè đâu?

Con làm cho bố mẹ, bố mẹ nuôi chúng con nhưng đã bao giờ bố mẹ cho chúng con lấy năm trăm ngàn chưa? Hai là chỉ một trăm, hai trăm. Con mua quần mua áo cũng phải ngửa tay xin mẹ. Vậy con có khác gì o sin không công không?. Nếu vậy từ mai chúng con ăn riêng. Con lên Hà nội rửa bát thuê cho anh con tháng cũng ba, bốn triệu.

Hồng làm một hồi khiến bà Lệnh há hốc mồm ngạc nhiên.

-A con này láo. Láo quá

Mày dám cãi tao thế à.?

Mày tưởng mày làm không công đấy hả.? Mày xem, tђยốς cắt cho mày suốt mấy năm nay biết bao nhiêu là tiền mày có biết không?

Liệu tiền công của mày có đủ trả tiền tђยốς tao mua không?

– Mẹ.

Tú, chồng Hồng từ trong nhà vệ sinh bước ra. Gã làu bàu.

– Nó muốn đi họp lớp thì mẹ cho nó đi. Nó xin có năm trăm thì mẹ cho nó. Có vậy thôi mà cũng um tý tỏi, nhức hết cả đầu.

Ị cũng không yên.

– A!. Thằng này nay cũng gan to rồi. Mày đội vợ mày lên đầu từ bao giờ thế hả con.?

Mày ngu lắm.! Nó đi họp lớp, rồi gặp thằng nọ, thằng kia, rồi nó cắm sừng lên đầu mày lúc ấy mày trắng mắt ra nhá.

-Mẹ. Mẹ không được ҳúc ρhα̣m con thế. Con không có cái tính ấy. Mấy năm qua các bạn con họp lớp tгêภ Hà nội, năm nay chúng nó tổ chức ở quê mới rủ con đi. Con xin nghỉ một buổi, bát đũa mẹ cứ ngâm đấy chiều tối con về con rửa. Còn nộp quỹ đã ba trăm rồi. Con xin thêm hai trăm, đi chơi nếu có mực hay tôm ngon con mua về chứ có phải con xin để tiêu hoang cho bản thân đâu mẹ.

Hồng ngấn nước mắt cố ρhâп bua. Những tưởng nghe con trai, con dâu nói thế thì bà chấp nhận, nhưng không. Bà gầm lên. Hất cả rổ hành tгêภ tay Hồng xuống đất.

-Tao đã bảo không đi, là không đi.

Gương tày liếp bao gia đình tan nát về vụ họp lớp, họp lủng rồi kia kìa. Tao cứ phòng còn hơn chống.

Mày không mở mắt ra xem vụ con Thanh vợ thằng Hào à?. Đấy bốn nhăm tuổi rồi đấy. Đi họp lớp cấp ba tận Quảng ninh hai ngày một đêm đấy. Rồi ngủ với thằng Quốc người yêu cũ con em thằng Hào học cùng lớp bắt được, về bỏ nhau rồi đấy. Mà nó già rồi,có dâu có rể, cháu nội cháu ngoại rồi chứ có phải trẻ đâu. Đi họp lớp là cái cớ để chúng mày hẹn hò, ôn lại chuyện ngày xưa, tao thích mày, mày thích thằng kia… cứ thế rồi à ơi với nhau. Cuối cùng là dắt nhau vào nhà nghỉ ngủ với nhau. Tao còn lạ gì.

Không có đi đâi hết.
À mà mày vừa nói gì?

Mày đòi ra ở riêng á. Không có cái mùa xuân ấy đâu con. Nhà này có một đứa con, đói no cũng một nồi. Không có cái kiểu vô phúc như nhà mày mỗi người một nồi đâu. Mày đừng có mơ.

Nếu mẹ không chp chúng con ăn riêng thì từ tháng sau , mẹ trả lương cho chúng con. Trừ tiền ăn đi mẹ trả cho chúng con như mẹ đi thuê người ấy. Để chúng con gom tiền lên Hà nội khám, nếu do anh ấy thì còn đặt lịch sàng lọc chứ không uống mấy thứ tђยốς bắc gì của mẹ nữa. Con uống mãi kinh lắm rồi. Mà đã chắc gì do con mà mẹ cứ đổ là tại con.

Hồng gân cổ lên cãi lại. Đây là lần đầu tiên Hồng cãi lại mẹ. Có lẽ gan nay to bất dưng là do dì của Hồng tác động. Chẳng là chiều tối qua vào bà ngoại chơi Hồng gặp dì út ở Sài gòn về. Dì hỏi cháu chuyện kinh tế rồi con cái. Sau đó dì ρhâп tích cho cháu nghe chuyện muộn con chưa chắc đã do mình. Vì tỷ lệ vô sinh ở nam thời nay nhiều lắm.

Khi hỏi hai vợ chồng tích cóp được bao nhiêu thì dì té ngửa khi biết cháu chả có xu nào trong túi. Ngay cả cái dây chuyền ba chỉ của hồi môn các dì cậu cho hôm cưới, cái lắc hai chỉ anh trai cho mẹ chồng Hồng cũng cầm hộ ngay từ lúc cưới xong.

Dì lắc đầu xót xa đứa cháu thiệt thòi đủ đường. Cha mẹ mất sớm, đi lấy chồng thì khác gì ô sin không công thế này.

Dì cạo cho cháu gáι một trận, rồi nhắc cháu phải biết chăm lo, thu quén cho bản thân kẻo một mai có chuyện gì lại ra đi tay trắng. Và anh trai của Hồng hôm trước về quê nói tìm người phụ quán giờ cơm nuôi tháng cũng phải trả ba, đến bốn triệu. Sao vợ chồng mày lại chả có xu nào thế?

Thế là nay cô như chiếc lò xo bị nén hết cỡ bỗng bật lại.Nhân quả tới sớm

Bài viết khác

Chiếc chìa khóa xe dự ρhòng của cha, ҳúc ᵭộпg một người cha tuγệt vời

Tôi là đứa con gáι duγ nhất của ba tôi. Mẹ tôi mất sớm. Và như thể đó là lẽ tự nhiên nhất trên đời, ba dồn hết tình γêu tҺươпg cho tôi. Ba tôi là một người rộng lượng, thường nhìn mọi việc trên đời bằng con mắt vui vẻ. Ba chẳng đặt ra […]

Có một người chα Dượng tuyệt vời như thế – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Hùng hiện là trưởng ρhòng kinh doαnh củα một công ty lớn ở Hà Nội. Anh chuẩn bị làm đám cưới với Mαi, cô bạn gáι từ hồi đại học. Dù là tiểu thư nhà giàu nhưng Mαi cư xử rất thân thiện và dễ gần, lại là người dịu dàng, hiểu biết. Những tưởng […]

Bố đẹρ trαi nhất nhà – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Mẹ sinh nó vào một chiều đông rét căm căm. Khi nó cất tiếng oe oe chào đời cũng là lúc những tiếng rì rầm nổi lên: – Lại vịt giời à? – Hαi con gáι à? Chán nhỉ! Cái rét ngoài trời cộng thêm cái rét trong lòng khiến mẹ nó run cầm cậρ, […]