Nhân quả tới sớm 1

Nguyễn Minh Minh

-Cháu chào bác. Bác bán cho cháu chục huệ. Hồng vừa xuống xe, cô nhanh chân chạy tới hàng bác Dự bán hoa trước cổng chợ.

– Ơ. Hồng đấy à con. Nay về giỗ mẹ hả. Mẹ mày xưa thích hoa huệ lắm đấy.

Bà Dự nhận ra ngưòi quen thì vồn vã hỏi chuyện, tay bà nhặt lựa bó huệ đẹp nhất , rút tờ báo cuốn ngồng hoa bó lại rồi đưa cho Hồng.

– Này. Bác gửi về thắp hương cho mẹ. Bác không lấy tiền đâu.

– Dạ. Cháu cảm ơn. Nhưng bác cho cháu gửi tiền ạ. Bác cũng phải đi mua về chứ có làm ra được đâu ạ.?

Hồng dúi vào tay bác tờ tiền năm chục, rồi chào bác bước sang hàng trái cây.

-Ừ thôi. Vậy bác nhận tiền vậy. Nhưng có ba mươi ngàn thôi. Đây đây, bác trả lại tiền thừa này.

-À mà con trai biết làm gì rồi? Mà hình như lại bầu nữa hả cháu?. Bà Dự chìa cho Hồng tờ hai mươi ngàn, rồi ngó ngó cái bụng năm tháng của cô mà hỏi.

-Dạ. Cháu bầu đứa thứ hai đây bác. Siêu âm con gáι rồi bác ạ.

Hồng hồ hởi khoe. -Cu lớn nhà cháu nói sõi và chạy giỏi rồi ạ.

Nó đang ngồi tгêภ xe với bố nó kia ạ

Hồng chỉ tay ra chiếc inova đang đậu bên kia đường.

Thằng bé đang nhòm qua cửa xe dõi bóng mẹ, thấy mẹ chỉ tay về phía mình thì reo: mẹ mẹ.. mẹ mua bim bim con…

– Ờ ờ. Mẹ mua bim cho. Ngoan nhá.

Mấy bà đi chợ chợt nhận ra người cùng làng liền dừng lại hỏi chuyện.

Bà Chu hàng xóm nhà chồng cũ Hồng vỗ vai cô hỏi: -Sắp hai đứa rồi hả cháu. Chúc mừng cháu nhé.! May thế. Có bỏ nhà ấy thì mày mới được như này con ạ.

Chứ mà cứ cố bám thì giờ sao có con bồng con dắt thế này chứ. Đúng là ông Trời có mắt cả đấy con ạ. Mày béo và xinh hơn ngày xưa nhá.

– Ôi cái nhà thất đức ấy. Quả đến rồi đấy.

Kia kìa.. tôi vừa ngồi chọn cá cùng dưới hàng cá kìa. Khϊếp điêu toa và gian lắm. Cân người ta đủ cân rồi mà còn đè ra nhón thêm hai con to tướng mới chịu.

Bà Hân dề môi tiếp chuyện.

-Ôi con mẹ ấy ai mà ưa được chứ. Gặp vía thì phải tránh cho xa. Điêu toa, ngoa ngoắt có tiếng. Nọ còn bốc trộm lạc nhà em tôi đấy các bà ạ. Hai nhà cạnh nhau, nhổ lạc xong em tôi bó lại để tгêภ bờ, quay đi quay lại đã mất một bó. Nó nhìn thấy đang chằng lên xe đạp điện nó mới chạy sang. Nó chỉ cái dây nhựa xanh nó nối từ dây bó thùng gạch men nhà nó mới lát, còn nhà chị ta bó bằng dây vàng. Vậy mà còn cảng cổ cãi là bốc nhầm thôi. Nhầm ăn người thế ai chả muốn nhầm.. à mà hồi ấy nó ăn không nửa cây vàng cưới của cháu thật hả?

Mỗi người một câu dồn dập hỏi khiến Hồng ngại quá. Cô không muốn chuyện gia đình mình bị khào kháo nơi chợ búa nên cười trừ, trả tiền túi cam rồi vội vã quay lại xe mà không kịp mua bim bim cho con. Bởi cô vừa nhìn thấy bà Lệnh. Mẹ chồng cũ đang nghiêng nghiêng nón né qua mấy người đang hỏi chuyện cô.

Bà Lệnh da vàng bủng, gầy xọp, tóc bạc quá nửa đầu, trước ռ.ɠ-ự.ɕ cài băng đen vội vã cụp nón bước như chạy qua đám người “nhiều chuyện.”

Vậy mà đi tít xa bà lệnh vẫn còn nghe thấy ai đó dóng dả theo: ông Trời có mắt đấy bà con ạ.

Lão chồng nhu nhược ngỏm rồi, thằng con thì ɾượu chè bê tha. Con vợ sau béo như con trâu trương chỉ ăn với chơi. Mà có nó mới tỵ được con mẹ ấy các bà ạ.

Bài viết khác

Bài thơ Đôi Déρ và những uẩn khúc củα tác giả – Thật nhiều ý nghĩα sâu sắc

Một thời giαn dài, Bài thơ ĐÔI DÉP được lưu truyền rộng rãi trong giới sinh viên. Nhưng hầu như không một αi biết đến tên tác giả, và bài thơ cũng đã bị tαm sαo thất bổn khá nhiều. Sαu hàng chục năm, tác giả bài thơ – NGUYỄN TRUNG KIÊN – đã lên […]

“Mẹ không giận con, mẹ chỉ đαng học cách buông bỏ” : Chα mẹ Việt đọc đi mà tỉnh ngộ

Đâγ là dòng tâm sự cảm động củα một Ьà mẹ 67 tuổi khi rời khỏi nhà con trαi! Tôi 67 tuổi, về hưu được hαi năm, con trαi năm nαγ 31 tuổi. Năm tôi mới về hưu thì con trαi lấγ vợ. Vì là người rất γêu tҺươпg con, do đó từ khi con […]

“Mẹ chồng ơi…! Con cảm ơn mẹ !” – Câu chuyện cảm động và ấm áρ về tình cảm củα người mẹ chồng với con dâu

Sáng mαi vợ chồng con trαi ρhải rα sân bαy chuyến sớm nhất đi hưởng tuần trăng mật, mà mẹ chồng vẫn cho người gọi con dâu mới – là cô – sαng ρhòng nói chuyện. Cô đưα mắt nhìn chồng, mới bước chân về nhà này chưα đầy 12 tiếng đồng hồ mà mẹ […]