Người đàn bà hâm 3

Phần ba
TG : Cao Nguyen

Bà Hồng vặn hỏi Huệ :

_ Mày có chửa với thằng nào nói tao nghe để tao đến bắt vạ nó ?

Huệ đáp giọng chủng chẳng :

_Làm sao biết được thằng nào !

Bà Hồng điên tiết :

_ Ơ cái con này ! Ngủ với giai đến có chửa mà bảo không biết thằng nào ! Thế mày ngủ với nhiều thằng lắm hả con ? Ôi giời ơi là giời ! Con mới chả cái ! Có mỗi một mụn con gáι mà nó báo hiếu cha mẹ thế này đây ! Tôi còn mặt mũi nào nhìn bà con làng xóm nữa .

Huệ vẫn tưng ʇ⚡︎ửng :

_Nếu được ngủ với nhiều thằng đã sướиɠ quá . Đằng này có mỗi lần đã chửa . Sao mắn thế nhỉ ?

Bà Hồng điên tiết :

_ Cha bố con nặc nô kia . Chửa hoang mà nó cứ tưng ʇ⚡︎ửng như không có chuyện gì xảy ra ấy . Thế thằng đó là thằng nào ? Mày tính giấu cho nó phải không ?

Huệ vẫn nhấm nhẳng :

_Ôi giời ! Con mà biết nó là thằng nào thì con đã không để cho nó thoát . Chả là hôm ấy tổ thợ xây được gia chủ cho liên hoan, mãi đến tối mịt mới về . Đang tгêภ đường về nhà con bị một thằng nó kéo vào nhà hoang nó hϊếp .

Bà Hồng thảng thốt :

_ Mày nói thế chó nó tin ! Mà sao mày không kêu lên ?

Huệ trả lời :

_Con có kêu nhưng vắng quá, không có ai nghe thấy tiếng . Vả lại sau khi thấy con kêu lên nó liền bịt mồm con .

Bà Hồng cáu tiết :

_Sao mày không đạp , cào cấu nó ? Mày khỏe như trâu thế kia cơ mà . Mày bịa ra chuyện này làm gì hả con !

Huệ trả lời :

_Việc gì con phải bịa . Nó khỏe hơn con nhiều .

Bà Hồng bàn :

_Thôi con à . Cái thai mới có ba tháng , con đi nạo hút thai đi con . Chứ ai đời gáι chưa chồng mà chửa dân làng người ta dị nghị , đàm tiếu .

Huệ dứt khoát :

_Con để con nuôi . Bây giờ đầy người phụ nữ đơn thân nuôi con kìa . Cần gì chồng. Con không nạo hút thai đâu!

Bà Hồng chán nản:

_ Thôi thì mặc ҳάc mày . Tao có đeo mo một thời gian rồi người ta cũng thôi không để ý . Còn mày một thân nuôi hai đứa con mới khổ con ơi !

Khi thấy bụng Huệ đã lùm lùm , dân làng xì xào bàn tán . Người ta thêu dệt đủ thứ chuyện quanh cái thai của Huệ . Người thì nói :” Nhìn thấy Huệ lên xe xuống xe ô tô bóng loáng của một gã thanh niên đâu tгêภ tỉnh . Người thì đồn Huệ gian díu với lão X , lão Y đại gia vv . Rồi người ta lại thương : ” Khổ thân con bé Huệ đã hâm hâm dở dở bây giờ lại vác bụng bầu , còn đứa nào đó thật dã man , ghẹo hoa thưởng nguyệt xong lại quất ngựa truy phong . Thời gian cứ thế trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến ngày Huệ vượt cạn . Bà Hồng đưa Huệ ra trạm y tế xã.

*****

Trung ngần ngừ đáp lời :

_Con thấy em Phương cũng tạm được . Hình thức , phong cách thì không thể bằng em Hường được , nhưng ăn nói cũng có duyên .

Ông Dũng phấn khởi :

_Bước đầu thế là tốt rồi . Yêu đương chơi bời thì thế nào cũng được , nhưng lấy vợ thì mình phải xem xét kỹ càng . Bố thấy lão Hưng bố cái Hường chẳng qua vào cầu son chút ít về bất động sản , lại gặp thời nghe thằng bạn đầu tư vào chứng khoán nên mới có chút tiền . Cái loại giàu xổi , loại trọc phú học làm sang , có tí tiền đã vênh váo , nhìn người bằng nửa con mắt. Loại như lão Hưng phá sản lúc nào không biết . Còn cái Hường nó có nghề nghiệp gì đâu , có tí nhan sắc , chơi bời lêu lổng , con mà lấy nó là rước họa vào thân đấy . Lớn rồi , chững chạc lên ! Học tập anh trai con đấy . Phải biết nhìn xa trông rộng . Chứ đừng đam mê ʇ⚡︎ửu sắc là hỏng một đời , không những con khổ mà còn ảnh hưởng đến gia đình.

Trung chăm chú lắng nghe :

_Vâng . Con nghe lời bố . Con sẽ cố gắng tu chí bản thân .

Ông Dũng tâm sự với Tùng :

_Về phần con thì bố yên tâm rồi . Con nhớ quan tâm nhắc nhở hai em giúp bổ mẹ . Nhất là với thằng Trung , con ρhâп tích phải trái cho em nó hiểu . Mấy hôm trước bố với nó đến chơi nhà ông Học , phó chủ tịch tỉnh. Bố muốn làm thông gia với nhà đấy . Xem chừng thằng Trung không phản đối . Nhưng bố con mình phải xúc tiến , tác động mạnh hơn để nhanh chóng cho chúng nó thành đôi . Thế nhé con .

Tùng ngoan ngoãn đáp lời :

_Vâng . Con sẽ quan tâm bảo ban hai em . Con thấy nếu nhà ta làm thông gia với nhà ông Học thì tốt quá . Trong hàng ngũ lãnh đạo của tỉnh , ông ấy là người ʇ⚡︎ử tế nhất .

Loan là con gáι út của ông Dũng nên được ông bà Dũng chiều chuộng , muốn gì được đấy . Năm còn học phổ thông , Loan đã đi xe @ . Lên đại học , sau khi có được bằng lái xe ô tô , cô nằng nặc đòi bố mẹ mua xe ô tô bốn chỗ . Bà Vân mẹ Loan nghiến răng :

_ Mày tưởng tiền là giấy lộn sao ?

Loan lạnh băng :

_ Tiền nhiều để làm gì . Nếu bố mẹ không mua cho con ô tô thì con nghỉ học .

Thế là Loan có cái ô tô đỏ như quả ớt chín . Loan yêu đương từ năm học lớp mười . Bốn năm đại học Loan dẫn về nhà bốn người .năm đầu là một hướng dẫn viên thể hình . Loan bảo :

_Bố mẹ xem có được không? Anh ấy như điệp viên 007 .

Năm thứ hai là chàng trai gầy gò , mắt đeo cặp kính dầy như hai cái đít chai . Loan hào hứng khoe :

_ Anh ấy có bộ óc như Anhxtanh .

Bà Vân buồn bã hỏi :

_Thằng năm ngoái đâu rồi ?

Loan nói như với bạn :

_ Sư bố thằng đào mỏ, nó biến rồi.

Năm thứ ba, là một trung niên , đầu hói , lại để râu ria như tàn quân Ta Li Ban . Bà Vân hỏi nhỏ :

_Giáo sư hở con ?

Loan cười như nắc nẻ :

_ Bạn trai của con đấy . Hói là nhà văn .

Bà Vân rụng rời chân tay, tưởng nghe nhầm , hỏi lại . Loan gắt :

_Hỏi gì mà lắm thế !

Năm cuối Loan dẫn về một chàng đầu trọc , mắt lúc nào cũng mơ màng . Chán bà Vân chẳng thèm hỏi . Ngày Loan ra trường ngoài tư trang ,Loan về còn mang theo cái bụng to như cái rổ úp vào . Bà Vân tím mặt:

_Của thằng nào sao không bảo nó cưới đi

Loan nức nở :

Nó chạy làng , thằng nọ đổ cho thằng kia . Con đã đến bác sĩ để phá, nhưng to quá bác sĩ không dám .

( Còn nữa )

Bài viết khác

Mẹ Cũng Cần Hạnh Phúc – Câu chuyện nhân văn sâu sắc

Mẹ Cũng Cần Hạnh Phúc (Truyện ngắn – tác giả: Lê Thị Xuyên) ​- Bà Tím ơi! Giọng ông Đua chậm rãi gọi ngoài sân. ​- Tôi đây! Nãy giờ tôi bận cột cái giàn đậu đũa ở ngoài vườn.​ – Cái chân của bà đang đau, đi lại nhiều sẽ lại đau thêm đấy! […]

Khi người ρhụ nữ tɾở nên mạnh mẹ – Câu chuγện là bài học ý nghĩα sâu sắc

Cô α̂́γ Ьα̉o với αnh muốn tɾồng một giὰn hồng Ьên cửα sổ, αnh nói: “Dα̣o nὰγ Ьα̣̂n quά, để tuα̂̀n sαu ɾα̉nh αnh lὰm cho.” Tuα̂̀n sαu được nghỉ nhưng αnh lα̣i lười, cα̂u chuγện thoάng quα tɾong đα̂̀u ɾồi Ьαγ đi mα̂́t. Anh nghĩ: “ρhụ nữ α̂́γ mὰ, tuγ̀ hứng một lúc ɾồi […]

Món quà quý giá – Câu chuyện ý nghĩα nhân văn sâu sắc, một con người tử tế

Tôi muốn Ьắt đầu câu chuyện này bằng hαi từ ngày xửα ngày xưα…Ngày xửα ngày xưα… có một người nhà giàu, ɾất giàu. Sự giàu có Ьắt đầu từ một cơ mαy – hồi đó, khi còn là cậu bé nghèo khổ chỉ mong được ăn no, ông đã được một người tốt bụng […]