Mong manh kiếp người 6
Nguyễn Minh Minh
P6
Bà Diễm giữ Khuổn chồng của Sen ở lại nhà con cháu gáι, cháu rể bà chơi một ngày. Hôm sau bà ta cùng cháu gáι, cháu rể và vài người anh em chồng cháu gáι đưa Sen về nhà chồng. Bên nhà Khuổn, chồng Sen có bố mẹ gần bảy mươi tuổi và bà chị gáι Khuổn bị khèo chân , lấy chồng ở rể đón tiếp. Hai mâm cơm dâng lên kính cáo tiên tổ đón Sen về làm vợ, làm dâu chính thức từ đây.
Bà Diễm sắm cho Sen một bộ áo đỏ của người QĐ. Chiếc khăn đỏ trùm đầu được gỡ ra khi vào phòng cưới.
Khuổn, chồng Sen hơn Sen năm tuổi, anh thấp đậm, khuôn mặt tròn phúc hậu. Bản tính hiền lành, ít nói. Anh và Sen trao đổi với nhau cả bằng cử chỉ và những câu bà Diễm đã dạy trong những ngày ở cùng nhau.
Chỉ là những câu đơn giản về vật dụng gia đình, hỏi han ngắn gọn.
Bà Diễm dự bữa cơm nhận dâu rồi ra về. Trước khi về bà dúi vào tay Sen ba trăm tệ, nói cho mà tiêu vặt.Sen nhìn chiếc xe chở đoàn người từ từ lăn bánh mà ứa nước mắt. Một vùng quê xa lạ, heo hút, cây cối bạt ngàn, cửa nhà thưa thớt, với những người hoàn toàn mới lạ, bất đồng ngôn ngữ. Sen cảm giác thật sự trống vắng.
Trong căn nhà phía tây của gia đình chồng , một chiếc bếp lửa khá lớn ngay giữa nhà. Tгêภ bếp là một chiếc chảo lớn. Trong chảo đang lịch xịch sôi một thứ thức ăn gì đó rất lạ. Nó bao gồm cả ngô, gạo, đỗ , củ cải và xương ống của lợn.
Mẹ Khuổn răng nhuộm đen như u của Sen, nhưng bà không mặc loại quần ống rộng mà cuốn một mảnh vải sặc sỡ hoa văn, đầu bà vấn tóc cao luôn trùm một chiếc khăn vuông bằng vải. Bà chị chồng cũng ăn mặc giống thế. Họ xì xào nói chuyện với nhau, rồi cười rúc rích khi thấy Sen bưng bát cháo húp. Họ xé bánh bao thả vào bát cháo rồi dùng đũa ăn. Tгêภ mâm cơm cô có ϮhịϮ gà luộc, ϮhịϮ lợn luộc và món trứng đen xì xì, thum thủm khó ăn. Sen nhăn mặt suýt nôn khi chồng nhón quả trứng đen xì ấy thả vào bát cháo cho cô. Cô đưa mắt nhìn tìm xem nhưng tuyệt không thấy nồi cơm đâu. Bữa tối ở nhà chồng với bảy thành viên trôi qua nhanh tróng.Màn đêm ở nơi đây hình như đến sớm và nhanh hơn quê nhà. Sen ngại ngùng không dám vào phòng cưới, cô cứ lọ mọ lau chùi, kì cọ dọn dẹp mấy mâm bát đũa rổ rá ngoài bến rửa.
Trong nhà, Khuổn đang sắp xếp lại một số thứ, bố chồng và mẹ chồng đã đi ngủ, anh chị chồng và cháu đã về gian nhà phía đông.
Sen rửa đi rửa lại mớ bát đĩa rồi cũng xong, cô ngập ngừng lau tay vào miếng giẻ treo góc hiên nhà rồi đứng ngẩn ra đó. Cô nhớ nhà,nhớ thầy u, nhớ con bạn thân. Nó bảo cuối tháng chồng nó về, có lẽ giờ này vợ chồng nó đang rúc rích trong buồng. Cô đỏ mặt khi nhớ lại cảnh từng nhìn trộm. Cảm giác nhìn trộm người khác đang yêu đương sao nó nhộn nhạo rạo rực trong người thế chứ.
Bỗng cô giật mình khi bàn tay chồng vỗ nhẹ lên vai, anh nói gì đó rồi chỉ tay vào phòng ra ý đi ngủ.
Bỡ ngỡ, thẹn thùng, ngờ nghệch vụng dại cho cả hai người lần đầu làm chuyện vợ chồng. Cảm giác vừa thẹn vừa thích vừa đau vừa đ.ê ๓.ê rồi cũng qua. Sen dụi đầu vào ռ.ɠ-ự.ɕ chồng mà khóc. Khuổn vỗ về rồi đưa tay lau nước mắt cho cô ra ý bảo ngủ đi.
Sáng sau, bốn giờ anh ᵭάпҺ thức cô dậy, bảo cô dọn cơm. Bữa sáng của bảy người là món cháo thập cẩm ninh tгêภ bếp cả đêm. Ăn xong, chồng cô múc đầy hai cặp l*иg rồi cùng anh rể của mình lên đồi làm việc. Anh dặn cô ở nhà chặt đống củi ngoài sân cho gọn rồi dọn nhà. Bữa trưa của những người đàn bà và ông bố già lúc nào cũng ngồi bó gối nhìn ra sân là món cháo còn lại tгêภ bếp. Ăn hết , bà mẹ lại đổ vào nồi tất cả số nguyên liệu như cũ và bếp lại lịch xich sôi. Chồng cô và anh rể đi làm tận tối mới về, Sen ở nhà hì hụi chặt củi, bó và xếp gọn vào góc sân. Bà chị chồng khèo chân chỉ tập tễnh đi ra, đi vào chứ không làm gì giúp cô.
Mẹ chồng cô thì ngồi nhai một miếng rễ cây gì đó cả ngày
Sen thấy lạ vì họ không nấu cơm ăn mà cứ ăn món cháo thập cẩm suốt ngày này sang ngày khác mà không chán.
Thi thoảng bà mẹ chồng đổ bột ra nhào một cục bột rồi vắt làm bánh bao, món bánh bao không nhân. Họ ăn món bánh chay ấy cùng cháo và có bữa thêm đĩa rau luộc. Sen thấy đất trước nhà bỏ hoang cỏ mọc khá tốt, cô hỏi mẹ chồng rồi vác cuốc ra dãy sạch cỏ, xới đất cho tơi rồi gieo hạt rau. Chả mấy chốc cô đã có vườn rau tươi tốt đủ các loại.
Cô vui cùng công việc nhà, vườn rau và ngong ngóng đêm xuống để được rúc đầu vào nách chồng mà hít hà mùi mồ hôi đàn ông từ anh tỏa ra. Tuy mùa hè, nhưng khu vực nhà chồng Sen khá mát mẻ. Trong nhà duy nhất có một cái quạt điện dùng cho bố mẹ chồng cô. Cuối mùa cam quýt anh gọi người bán được kha khá tiền. Lúc này anh chở cô tгêภ chiếc xe máy cũ kỹ lên thành phố sắm đồ em bé khi cô báo mình chậm kinh ba tháng rồi. Anh mua đệm, mua chăn và rất nhiều quần áo cho hai mẹ con. Sen chσáпg ngợp trước những con đường rộng thênh thang, ô tô xe máy chạy rợp đường. Cô ngỏ lời xin anh cho vào gọi điện cho thày u. Anh đồng ý rồi dắt cô vào một bốt điện thoại. Loay hoay một hồi thì tín hiệu điện thoại nhà mợ cô đổ chuông. Mợ cô bắt máy
Mợ. Cháu đây
Cháu Sen đây. Cậu mợ có khỏe không ạ?
Mợ vào gọi anh Tùng ra cho cháu nói chuyện được không ạ.
Ôi Sen đấy à cháu. Cháu khỏe không? Cậu mợ khỏe. Thầy cháu ốm phải đưa đi viện mới về. Để mợ gọi Tùng ra nghe máy. Con đọc số điện thoại để anh điện lại cho.
Rồi bà gọi với con gáι, sai nó đạp xe vào gọi anh Tùng ra nghe máy chị Sen điện về.
Sợ cháu tốn tiền vì điện thoại quốc tế nên bà không dám nói nhiều. Chỉ hỏi vài câu rồi ngắt máy.
Khi anh cả Tùng ra , Sen dặn dò anh và mọi người yên tâm vì chồng Sen rất hiền lành ʇ⚡︎ử tế. Sen đã có bầu được ba tháng. Chồng Sen hứa đẻ con được đầy năm sẽ cho về thăm quê.
Nhà chồng Sen trồng nhiều cam quýt lắm. Sen ở nhà cũng nhàn. Sen dặn anh đừng chấp u. U khổ nhiều nên cay nghiệt thế thôi. Chứ u thương con lắm.
Vừa nói chuyện Sen vừa khóc , anh Tùng cũng khóc, bà mợ đứng cạnh cũng khóc. Khóc vì thương , khóc vì mừng là Sen gặp được chồng ʇ⚡︎ử tế.