Mênh mông tình đời 1

TG : Cao Nguyen
Phần một

Ông bà có hai người con , một trai một gáι . Khi cậu con trai đầu được mười tuổi , đứa con gáι năm tuổi thì vợ ông mất sau một căn Ьệпh hιểм пghèc . Cảnh gà trống nuôi con vất vả trăm bề . Thời gian trôi qua , con cái đều trưởng thành . Sau khi đứa em gáι lấy chồng , vợ chồng anh con trai thưa chuyện với ông:
-Ba cả đời vất vả vì chúng con . Nay út Hường đã có nơi có chốn . Vợ chồng con không đành để ba thui thủi một mình . Vợ chồng con muốn đón ba lên thành phố ở với gia đình con .
-Để ba suy nghĩ . Ba quen sống nơi đây , có bà con chòm xóm , không khí trong lành . Không biết lên thành phố có hợp với ba không .
-Dạ . Mong ba hiểu cho lòng bọn con . Nếu chẳng may ba Ьệпh thì bà con chòm xóm có chăm lo cho ba được không ? Người ngoài làm sao chăm được bằng gia đình mình.
Ông Phú nghe xong chỉ còn biết lắc đầu, rồi buông tiếng thở dài. Gương mặt buồn thiu, lòng nghẹnlại bởi nhiều lời muốn nói với con mình mà không sao nói được…
Nghĩ tới nghĩ lui , cuối cùng ông quyết định :
-Thôi được rồi . Ba lên ở cùng với các con . Nhưng nếu ba ở không đặng thì tụi bây cho ba dìa nghe .
-Dạ . Con cám ơn ba.
-Vui quá vui quá . Nội lên với con hà .
Thằng nhỏ cháu nội ông Phú nhảy chân sáo vui mừng .

*****

Vợ chồng Hùng con ông Phú kể cũng giỏi . Căn nhà ba tầng, lại có khoảng sân nhỏ trước mặt, ở một khu phố tương đối sầm uất , là tổ ấm của gia đình anh . Quen sống ở miệt quê , lên tгêภ này mọi thứ đều lạ lẫm đối với ông Phú . Đường phố lúc nào cũng đông đúc xe cộ , muốn sang đường cũng khó . Hàng quán san sát , âm thanh náo nhiệt ồn ào . Trong nhà vợ chồng con trai ông sạch bóng , ngay cái việc bỏ dép ngoài cửa ông mãi vẫn không quen . Ban ngày vợ chồng con cái chúng đi làm đi học , mình ông thui thủi ở nhà . Buổi trưa , dì Tám chủ quán cơm gần đó , sai người mang cơm cho ông ( con trai ông đã đặt cơm chỗ dì Tám) . Có hôm buồn quá , ông lang thang tгêภ phố . Tám chuyện với mấy anh xe ôm , các bà bán hàng rong . Đến trưa đói bụng , tìm đường về nhà mà càng đi càng lạ . Ông ghé vô quán cơm ăn tạm . Chiều về không thấy ba ở nhà , Hùng gọi điện thoại cho ông . Ông hỏi cậu trai đứng bên cạnh :
-Đây là đâu con ?
-Đây là …..
Ông nói cho Hùng nơi ông đang đứng .
-Ba cứ ở chỗ đó , đừng đi đâu , con sẽ tới rước.
Về nhà , Hùng thưa :
-Bây giờ xã hội phức tạp lắm nên ba phải cẩn thận . Con ghi rõ địa chỉ nhà mình ra tờ giấy này , ba để cẩn thận trong túi . Ba muốn về nhà chỉ cần gọi xe ôm hoặc taxi , đưa cho người ta tờ giấy này , người ta sẽ rước ba về tận nhà .
-Ừa . Ba xin lỗi đã làm phiền đến các con .
-Dạ . Không sao đâu ba . Dạo này bọn con bận lu bù . Bữa nào rảnh chúng con rước ba đi thăm thú thành phố ba hén . Thôi hôm nay cả nhà mình ra nhà hàng ăn cơm ha.
Ở với vợ chồng con trai được hơn tháng , ông Phú đòi về quê . Vợ chồng Hùng thưa:
-Bọn con có gì không phải với ba mà ba đòi dìa quê ?
-Không . Bọn con chu đáo với ba lắm.Ba cố gắng quen nếp sống tгêภ này nhưng không có được .
-Mới có hơn tháng nên bà chưa quen cũng phải hà . Ba cố gắng ở tới Tết rồi mình dìa quê nghen ba.
-Ba ở quê từ nhỏ, mọi thứ đều thân thuộc với ba rồi . Mà người già thì khó thay đổi thói quen lắm à con . Vả lại ba còn hương khói cho má con . Để bả một mình ở quê bả buồn .
-Dạ . Vậy chủ nhật này con đưa ba dìa .

*****

Về quê , ông Phúc như con cá được tung tăng bơi lội dưới ao quen thuộc của mình . Ông đi thăm một lượt bà con chòm xóm .
-Ông Phú đã zìa . Ố là la ! Cơm nước máy Sài Gòn có khác , coi người mập quá xá .
-Làm một xị cho mềm môi ông Tư ơi . ( Ông Phú ở quê người ta hay gọi là ông Tư) .
-Chèn đéc ơi . Lâu lắm mới gặp anh Tư . Anh về chơi hay ở hẳn
-Sài Gòn vui lắm ông Tư ?
-Dạ . Tui dìa ở hẳn . Ở trển không có quen .
Trời đã bắt đầu nhá nhem tối. Mảnh trăng mờ của những ngày đầu tháng cũng đã treo lên giữa trời. Gió hiu hiu thổi. Ông Phú ngó mâm cơm, ngó chiếc đồng hồ treo tường rồi lại đi ra đi vào.Rủ ông bạn già hàng xóm sang nhậu nhưng ông ấy đi thăm con gáι chưa về .Rồi ông đành ngồi một mình bên mâm cơm , nhâm nhi ly ɾượu . Khoảng lặng như nuốt chửng thời gian vào bên trong nó, tiếng róc rách của nước chảy cứ vọng thật lớn trong buổi chiều tối, làm đọng lại những chuỗi âm thanh khiến lòng thêm buồn buồn . Một mình rồi cũng xong bữa .
Ông ngồi lặng trước hiên nhà , tiếng gió thổi đung đưa cành dừa lao xao . Ông đứng dậy , vào nhà bật đèn . Ra trước ban thờ , ông thắp cho vợ nén hương . Người vợ tao khang bỏ cha con ông về nơi chín suối đã mấy chục năm . Nghĩ đến thời gian vợ ông mới sinh thằng Hùng ông lại bật cười . Đúng là vợ chồng trẻ trâu :
“Nửa đêm, con ọ ẹ khóc đòi ăn, vợ ngáι ngủ lay lay vai chồng:
– Anh! Dậy cho con bú.
– Cái gì? – Chồng bị ᵭάпҺ thức, đâm ra gắt gỏng – Anh làm gì có…
– Im đi! Pha sữa bình ý! Nhớ pha âm ấm và ít nước thôi kẻo lát con nó lại tè dầm.
– Sao em không đi mà pha?
Vợ phụng phịu:
– Em đi làm cả ngày mệt muốn xỉu, đã phải cơm nước giặt giũ cho bố con anh, giờ giấc ngủ cũng không được trọn vẹn. Anh muốn em lao lực mà ૮.ɦ.ế.ƭ phải không?
Chồng chào thua lí sự của vợ, đứng dậy bật đèn, miệng lẩm bẩm:
– Biết thế ngày xưa lấy…con bò còn hơn…
Vợ nhỏm dậy, gằn giọng:
– Anh vừa nói cái gì?
– Không – chồng cười toe toét – Anh bảo chắc con thích sữa bò hơn.
– Cứ liệu hồn đấy!
Con ăn ngoan lắm, vèo cái hết nửa bình 15ml. Chồng chăm chú ngắm nhìn thiên thần nhỏ, con có mũi cao môi đỏ của bố, da trắng mắt đen của mẹ, lắm lúc chồng đùa:
– Sau này con lớn là anh cứ phải nuôi đôi chó Béc-giê trong nhà.
Vợ ngạc nhiên:
– Để làm cái gì?
– Để đuổi bớt mấy đứa con gáι đến trồng cây si ấy mà.
Chồng vênh mặt đầy đắc ý, vợ châm chọc:
-Làm gì có chuyện con gáι trồng cây si hả ông . Mà làm như con anh đẹp trai lắm đấy!
– Con anh cơ mà! Ít ra cũng phải ăn đứt con nhà hàng xóm!
– Nhà nó đã đẻ đâu, chẳng may đẹp trai hơn thì anh tính sao?
– Làm sao mà đẹp trai hơn , con nhỉ?
Con chẳng biết có hiểu gì không, cũng nhe lợi hớn hở.
Chồng vừa nựng con vừa ngáp, nước mắt nước mũi chan hoà. Vợ nằm bên cạnh ngủ ngon lành, môi vợ thỉnh thoảng mím mím lại, trông yêu lắm. Tự dưng không kiềm được, cúi xuống định hôn trộm vợ, bỗng chồng giật mình, chỗ con nằm ướt sũng…! Lại một lần nữa chồng và con phá giấc ngủ của vợ.
– Em ơi! Dậy đi…Anh không biết thay tã đâu…
– Trời ạ!
Thế là hai vợ chồng lại cặm cụi gần nửa tiếng đồng hồ, để rồi đi đến quyết định cuối cùng: sẽ đổi lịch sinh học của con, không cho ăn đêm nữa xem còn dám làm phiền ba má nữa hay thôi!
Con đã được hơn 10 tháng, cứng cáp và đang bắt đầu tập đi. Chiều nào chồng cũng chịu khó lau sàn để con thoải mái lăn lê bò toài. Một lần, vợ đang nấu cơm bỗng nghe tiếng con khóc ré lên ngoài phòng khách. Hốt hoảng chạy ra thì thấy con đang nằm úp mặt xuống sàn ăn vạ, bố ngồi cạnh bình thản . Vợ gầm lên:
– Con bị sao thế kia?
– Ngã em ạ.
Chồng cười tươi như hoa. Vợ nổi ҟҺùпg:
– Anh trông con kiểu gì vậy? Mà nó ngã không biết đường đỡ nó lên à?
– Anh muốn con học cách ʇ⚡︎ự đứng dậy…
Vợ xót con, vừa ôm vừa xuýt xoa, vừa kiểm tra xem có sứt mẻ miếng nào không, vừa lườm chồng khét lẹt:
– Rõ dở hơi. Chả được cái tích sự gì hết!
Vợ bế con vào phòng, chồng thở dài ngán ngẩm, người ta bảo “con hư tại má” quả là chuẩn không cần chỉnh.
Con bi bô nói được vài từ, chồng nhanh nhảu:
– Nói “ba” đi con. Baaaaaaaaa…
Vợ chen vào:
– Con em đẻ ra, phải biết gọi má trước chứ. Gọi má đi con!
Chồng cãi:
– Tự em đẻ được à?
– Thế anh có phải mang bầu không?
– Nhưng mà…
Chưa nói hết câu thì con tè dầm, khó chịu, lại gào lên oe oé. Vợ chồng đình chiến, tạm thời hợp tác thay tã và tắm rửa cho con, lát sau là quên hết. “

*****

Ở Sài Gòn , vợ chồng Hùng vẫn chưa ngủ . Hương , vợ anh thủ thỉ :
-Anh à . Em thương ba quá hà . Từ khi út Hường về nhà chồng , ba một mình thui thủi . Nghĩ Ϯộι nghiệp ba quá.
-Ừa . Đón ba lên ở với vợ chồng mình nhưng ba đâu có quen . Không biết phải làm sao bây giờ .
-A ! Em nghĩ thế này anh xem sao . Mình tìm một dì nào đó ở quê ưng làm bạn với ba hà . Để ba có người bầu bạn sớm hôm.
-Ừa . Được đó . Nhưng mình mấy khi về quê , đâu biết ai .
-Được rồi . Chuyện đó rồi tính . Thôi muộn rồi , ngủ đi anh .

( Còn nữa )

Bài viết khác

Lựα chọn để tɾở thành chính mình – Câu chuyện chân thực nhân văn sâu sắc

-1- Có lẽ tôi chưα bαo giờ suy nghĩ về sự lựα chọn. Tôi đã sống, đã nhận lấy về mình ɾất nhiều điều, nhiều cái, nhiều thứ mà mình chẳng thích tí nào. Từ lâu, một cách vô thức, tôi lờ mờ nhận ɾα ɾằng với thân ρhận mình đαng mαng và thời thế […]

Cho đi chính là nhận lại nhiều hơn – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Câu chuyện đôi déρ củα người nông dân Chàng sinh viên trẻ đαng đi tản bộ cùng giáo sư củα mình.Trên đường, họ nhìn thấy một đôi déρ cũ nằm bên vệ đường.Cả hαi đoán là đôi déρ củα người nông dân đαng hì hục cày cuốc dưới cάпh đồng gần đó.Chàng sinh viên trẻ […]

Bà ơi ! Bà đαng ở cõi nào – Xúc động câu chuyện ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Khoảng năm 1981-1982, đời sống giáo viên cực kỳ khó khăn. Tôi quyết định đi xe đạρ thồ để có tiền muα sữα cho con. Chiếc xe đạρ để đi dạy hàng ngày được bổ sung thêm cái giỏ ρhíα tɾước và cái yên nệm mút ρhíα sαu ρoóc-bα-gα cho khách ngồi… êm đít! Hình […]