Ly hôn – Chương 8

Phần tám: Mưu sinh

T/g: Võ Ngọc Trí

Nghe Na nói, anh cười: “Hèn cũng được. Anh bán quán đi vì không muốn gây rắc rối cho Thủy, vậy thôi”. Na hậm hực: “Bà Thủy tông gãy chân mà ông còn bênh à?”. “Tại anh ngã ra đường đấy chứ. Nếu không có Thủy trả tiền viện phí, thì anh đã tàn phế rồi”.

Nghe anh nói, Na quát lên: “Ông đúng là hết thuốc chữa rồi. Vợ ông bỏ ông là xứng đáng lắm”.

Na thua anh hơn mười tuổi, anh hay gọi là bé Na. Tú bằng tuổi anh, nhưng chưa vợ. Tú hay đi với Na, hai người có vẻ thân mật.

Na bất mãn với gia đình, một mình bỏ lên Sài Gòn kiếm sống. Đời đã nhào nặn nên một bé Na hôm nay, bụi bặm, bốp chát, bất cần đời.

Anh dịu giọng hỏi Na: “Em giận anh à?”. “Mắc mệt, giận ông làm quái gì. Thế ông đã tính làm gì chưa?”. “Anh đang tính bán cháo dinh dưỡng, mà chưa biết bán ở đâu”. Na quyết định rất nhanh: “Mặt tiền nhà tui để không đó, ông tới mà bán. Nhà tui gần chợ, chắc bán được đấy”. “Thế à, cảm ơn em trước. Thế bao nhiêu tiền một tháng hả em?”. “Tiền bạc gì. Ông để mỗi cái xe, người ta mua về chứ có ăn tại chỗ đâu”.

Anh đã tìm hiểu trước rồi. Cháo dinh dưỡng muốn bán được ngoài ngon ra, phải hợp khẩu vị của các bé nữa. Nếu ngon và rẻ, mà đút các bé không ăn, thì sẽ không ai mua cả.

Anh chuyển phòng tới gần nhà Na ở cbo thuận tiện. Tiền vốn không nhiều lắm, nhưng cực, đầu tắt mặt tối. Một mình anh nấu nướng, đi chợ, đứng bán, thời gian dường như không đủ cho anh làm. Anh bán buổi sáng, và buổi chiều.

Bán cháo nếu có cả Tiến thì lỗ, nên tạm thời, Tiến đi làm phụ hồ cho người ta.

Tú hay tới chơi. Hỏi thăm anh cũng có, mà tới thăm Na cũng có.

Na dạo này thay đổi gu ăn mặc, nhìn giống phụ nữ hơn. Có hôm anh ghẹo: “Bé Na đẹp kinh khủng vậy ta”. Na trừng mắt: “Ông liệu hồn. Tui bé ở chỗ nào”.

Có hôm Na ở nhà, phụ anh bán cháo. Chẳng biết vì quên hay gì, mà Na chuyển qua xưng hô anh em, chứ không ông và tui nữa.

Chiều ấy, Tú tới, vẻ mặt có vẻ nghiêm trọng. Tú bảo: “Tui muốn nói với ông một chuyện”. “Chuyện gì thế?”. “Chuyện về Na”. “Là sao?”. “Ông thừa biết tui thích Na, vậy mà ông còn nhảy vào giành giật với tui làm gì. Tui đối xử với ông thế nào, ông quên hết rồi à. Bạn bè mà thế đấy”.

Anh tưởng mình nghe nhầm. Trời đất, Tú ơi là Tú…

(Còn tiếp…)

Ảnh st

Bài viết khác

Gia 2 1
Tình già – Câu chuyện ý nghĩα sâu sắc về tình yêu thươпg khi về già ᵭάng tɾân tɾọng

Ông Ьuồn Ьã nhấc chổi ɾα quét sân. Sáng nαy, dễ ông ᵭã quét ᵭược ᵭến chục lần. Đó có khi chỉ là cái cớ, cái chính là ông ᵭαng mong ngóng xe máy củα thằng con, nó ᵭã hứα là cuối tuần vợ chồng nó ᵭược nghỉ, sẽ cho Ьà “về ρhéρ”. Ảnh minh […]

Lời khuyên ngàn vàng cho tuổi già – Câu chuyện đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

1. Lúc về già mình sẽ tuyệt đối không được chủ quαn nghĩ rằng còn khoẻ, còn sung sức để nghĩ và làm những việc như hồi thαnh niên. Tiền bạc là củα con, địα vị là tạm thời, vẻ vαng là quá khứ, SỨC KHOẺ là củα mình. 2. Lúc về già mình nên […]

Chuyện tình không biên giới và bài thơ tình hay ý nghĩa sâu sắc

Chàng là một sinh viên tài hoα du học tại Rumαni những năm 60 củα thế kỷ 20. Nàng là người Ьản xứ, xinh ᵭẹρ, tóc vàng, mắt xαnh. Như duyên tɾời ᵭịnh, họ Ьất ngờ gặρ và quen nhαu tɾong một kỳ nghỉ hè Ьên Ьờ Biển Đen. Và họ yêu nhαu. Tình yêu […]