Lòng người – Xung quanh ta còn rất nhiều người tốt, chẳng qua ta chưa nhận ra mà thôi

– Một hôm , đang đi trên đường… Một người đàn ông bỗng nhìn thấy trên thân cây có một mảnh giấy , viết mấy dòng chữ…

Tò mò , anh ta đến gần để đọc thì thấy nội dung thế này :

Hôm qua , Tôi có đánh rơi tờ 50 rupi trên con đường này . Nhưng vì mắt tôi không nhìn rõ nên không thể tìm ra nó , vì thế nếu ai có nhìn thấy thì hãy cho tôi xin lại nhé !

(Đây là địa chỉ của nhà tôi)

Sau khi đọc xong , người đàn ông nghĩ :

50 rupi chẳng phải là số tiền lớn , nếu ai đó đánh mất có 50 Rubi thôi.. Mà còn phải cất công viết lên cột điện để xin lại , thì có lẽ là đối với họ : Đây là số tiền rất quan trọng có lẽ họ không may mắn có được một cuộc sống dễ dàng….

 

 

Chính vì thế , người đàn ông đã tìm đến đúng địa chỉ đã ghi trên thân cây rồi gõ cửa . Ra mở cửa cho anh là một bà lão mù lòa , sau khi hỏi han anh biết rằng bà lão chỉ sống có một mình trong ngôi nhà này mà không có chồng hay con cháu gì….

– Bà ơi ! Cháu nghe nói bà đã đánh rơi một tờ 50 rupi . Hôm nay cháu nhặt được nó nên đến để đưa lại cho bà . Người đàn ông cất lời .

Bà lão vừa nghe nói như thế , đôi mắt lại rưng rưng như muốn khóc . Sau đó bà từ từ nói với anh :

– Từ hôm qua đến giờ , đã có gần 100 người tìm đến nhà tôi . Ai cũng nói như anh , tôi không hiểu chuyện này là sao ? Tôi không biết chữ , mắt cũng gần như mù lòa chẳng nhìn thấy gì cả… Tôi cũng không đi ra đường , để mà đánh rơi tiền như thế.. Nhưng lại có ai đó viết rằng :

Tôi đánh rơi tiền ở giữa đường . Ban đầu có người nói như vậy với tôi tôi còn không tin , nhưng cả chục người rồi mấy chục người cứ tìm đến đây , hết người nọ đến người kia nói với tôi cùng một câu như anh thì tôi đã hiểu ra rồi…

Có người tốt bụng nào đó , thương cái thân già này nên đã viết như vậy . Nhưng tôi cũng không ngờ là trên đời này lại có nhiều người tốt đến thế !

Vừa nói bà lão lại vừa khóc , nhất định không nhận tiền của người đàn ông . Thế nhưng người đàn ông cũng nhất định không chịu rời đi… Cuối cùng bà lão đồng ý nhận số tiền nhỏ bé và cảm ơn anh ta , kèm theo một điều kiện :

Là anh ta phải vứt mảnh giấy dán trên thân cây kia .

Người đàn ông đồng ý… Xong khi quay lại chỗ thận cây , anh ta bất ngờ nghĩ :

Hẳn là khi nhận tiền , bà lão mù cũng đã yêu cầu tất cả mọi người phải vứt tờ giấy đó đi . Song nó vẫn cứ ở trên đó . Vậy thì sao mà mình phải vứt chứ .

Và rồi , vừa đi người đàn ông lại nghĩ tới người ĐẦU TIÊN đã viết những dòng chữ trên thân cây .

Người đó mới thật sự là ân nhân của bà cụ , cũng là ân nhân của anh và những người khác .

Người đã giúp họ có cơ hội để giúp đỡ một người đang cần đến nó và cho mọi người thấy rằng :

Cuộc đời này thật ra vẫn còn rất nhiều NGƯỜI TỐT !

Sưu tầm.

Bài viết khác

Muα Đức – Câu chuyện ý nghĩα sâu sắc ᵭầy tính nhân văn

Cuối năm, sαu khi tính toán sổ sách, ông ρhú hộ nọ, gọi người quản giα ᵭến, ᵭưα cho sấρ giấy nợ và nói : Chú hãy ᵭi ᵭến các làng Ьên, xem αi còn thiếu nợ thì lấy nợ giùm tα; sαu ᵭó chú xem nhà tα còn thiếu cái chi, chú lấy tiền […]

Người chồng chân chính – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Hαi mươi năm về trước, nàng gặρ gã vào một buổi sáng đầu thu. Tốt nghiệρ Cαo đẳng sư ρhạm, nàng nhận quyết định về công tác tại một trường Cấρ 1,2 thuộc địα bàn vùng sâu củα một huyện miền núi. Chân ướt chân ráo cầm quyết định trong tαy, đôi mắt nàng đỏ […]

Con ăn cắρ đồ ở tiệm tạρ hoá, mẹ lấγ hộρ sữα chuα dạγ con một bài học sâu sắc đáng khâm ρhục

Một hôm khi đαng nói chuγện với Ьạn Ьên vỉα hè thì Ьất chợt tôi nghe được cuộc nói chuγện củα hαi mẹ con, lời dạγ củα người mẹ đối với đứα tɾẻ đã để lại cho tôi một ấn tượng sâu sắc về Ьài học dạγ tɾẻ làm người. Hôm nαγ tôi xin ρhéρ […]