Lời kể của con dể – Câu chuyện xúc động ý nghĩa sâu sắc
Tôi năm nay 64 tuổi, cả tuổi trẻ mải mê kiếm tiền, những tưởng về già có được cuộc sống an yên, nào ngờ mọi chuyện không thực sự như ý.
Cách đây 8 năm, vợ tôi không may qua đời, tôi đau khổ, chỉ muốn theo bà ấy. Nhưng nghĩ đến cô con gái duy nhất, tôi lại cố gượng để sống những mong được thấy con gái lấy chồng, có con như ước nguyện của mẹ nó khi còn sống.
Dịp này của 5 năm trước, con gái tôi đã lấy chồng, ngày con lên xe hoa, hai bố con bịn rịn khóc. Tôi thương người vợ quá cố, ngày vui của con không được chứng kiến giây phút hạnh phúc. Tôi mừng cho con, cuối cùng cũng mãn nguyện vì con đã yên bề gia thất. Đó là người đàn ông mà con gái tôi đã lựa chọn, tôi tôn trọng con, mong muốn con được hạnh phúc và bình yên.
Con rể tôi cũng là người chững chạc, làm ăn tốt…
Bây giờ tôi đã có các cháu ngoại, vui lắm khi các con cháu về chơi, tôi cũng lo cuộc sống gia đình con tươm tất, tặng con gái cái nhà mua sẵn thời tôi còn đi làm ở trên phố, tặng xe hơi để con đưa cháu về chơi.
Cuộc sống một mình khi tuổi già lắm lúc cô đơn, hoài niệm nhưng luôn hướng về phía trước mong ngóng con cháu khôn lớn, trưởng thành.
Không may cho tôi đó là sức khỏe ngày càng giảm sút, không muốn phiền con cháu nên tôi cố gắng để tự mình chăm lo cho bản thân.
Mỗi khi ốm đau, tôi cố để mình khỏe mạnh hơn, để con cháu về chơi sẽ không phải lo lắng gì. Nhưng điều không mong đợi cũng đã xảy ra, tôi ốm nặng và phải nằm viện. Dù bắt người nhà giấu con gái, nhưng họ lo lắng và cũng muốn con cháu về động viên nên đã thông báo cho con gái tôi biết. Vậy là vợ chồng con gái đã tức tốc về thăm bố.
Được con về thăm, tôi cũng áy náy nhưng cũng mừng lắm, cảm thấy có thêm nhiều động lực để cố gắng điều trị bệnh. Tinh thần phấn khởi, ăn nhiều hơn và thấy khỏe ra.
Nhưng có một điều khiến tôi băn khoăn, không hài lòng trước một câu nói của con rể..
Nhân lúc chỉ có hai bố con, con rể tôi đã tư vấn cho bố vợ: “Con nói thật, bố già cả, ốm đau suốt thế này, tốt nhất là cứ vào viện dưỡng lão mà ở. Trong đó có người phục vụ, mình chỉ cần đóng tiền là xong. Nhà cửa không ai chăm nom, bố cứ bán đi, vợ chồng con cầm giúp. Bố già rồi, lại có lương hưu, tội gì mà sống thui thủi một mình cho khổ”.
Lời con rể nói khiến tôi hụt hẫng, cứ cho là đó là lời thật lòng, nhưng cũng không ổn chút nào. Tôi không thể bán nhà cửa để vào nơi dành cho người già được, tôi còn phải cố gắng để có được sức khỏe để còn thờ vợ, làm nơi mà con cháu về mối khi có dịp. Dẫu có ốm đau, tôi cũng không thể nào làm việc đó vì người ngoài nhìn vào sẽ đánh giá, thậm chí hiểu lầm con gái tôi vô tâm, bỏ mặc cha.
Hơn nữa, con rể lại muốn tôi bán nhà và sẽ giữ tiền hộ tôi, như vậy chưa hẳn là ý tốt. Nhỡ đâu không quản lý được tiền, vợ chồng lại lục đục, bất hòa.
Tôi chưa dám quy kết con rể có ý đồ xấu, nhưng những lời con rể đề nghị làm tôi cảm thấy rất sốc. Tôi suy nghĩ rất nhiều, mình già cả không giúp được cho ai, lại còn là gánh nặng để mọi người phải lo lắng. Tôi thương con gái và cả những cháu ngoại, tôi có nên nói ra mọi chuyện và khuyên con gái xem xét lại tương lai hôn nhân?
Tôi thấy trong bà con tôi có vợ chồng cháu Hoà, bố mẹ đều mất hết và hai đứa đi ở thuê, tôi tính nói hai vợ chồng đem con về ở với tôi, tôi quí cháu gái lắm, chiều nào mẹ nó hay gửi tôi trông hộ, nhưng phải nói thế nào để con gái, con rể không gây khó dễ với vợ chồng Hoà..
Con gái tôi thì dễ, cháu muốn tôi thuê người giúp việc chăm nom tôi, nhưng ý con rể lại cho rằng vào dưỡng lão .. Tâm tôi thì muốn ở với con gái vì trên nhà của con, phòng riêng của tôi vẫn còn khoá của để đấy dù 5 năm tôi lên mới mở vào ở lại, đó là phòng kỷ niệm của vợ chồng tôi …🥲
LỜI KHUYÊN CỦA CON RỂ
Chuyện đời – Trần Linh