Lá thu xào xạc 4
Phần cuối .
TG : Cao Nguyen
Lan xin chồng cho bán căn nhà mà cô được nhà chồng cho . Anh ta bảo :
_Đất ở quê giờ đáng giá bao nhiêu mà bán . Có bán giỏi được năm , sáu chục triệu . Thôi tôi cho cô một trăm triệu vừa để mua cái nhà vừa để tiền nuôi con .
Lan ngạc nhiên quá đỗi . Sao bây giờ anh ta lại tốt với cô quá vậy . Cô nói :
_ Em bây giờ chẳng biết đi đâu . Em định tính hai mẹ con em về quê ngoại sống . Anh giúp em làm thủ tục chuyển khẩu hai mẹ con với nhé .
Chồng cô thở dài :
_ Thế cũng được . Trước kia tôi không phải với hai mẹ con em . Về quê ngoại gần chị gần em thì tôi cũng yên tâm . Những lỗi lầm quá khứ của tôi xin em tha thứ bỏ qua . Tôi cũng chán cái thằng tôi lắm . Cần tôi giúp đỡ gì em cứ bảo.
Bố mẹ của Lan đã mất . Hai anh trai Lần đều hy sinh ở mặt trận biên giới phía Bắc . Ở quê giờ chỉ còn gia đình hai chị gáι . Ngày mẹ con Lan về quê , vợ chồng hai chị gáι xót xa cho mẹ con đứa em gáι út sao mà truân chuyên đến vậy . Hai bà chị gáι , nước mắt giàn giụa , bảo Lan :
_ Em về quê là phải lắm rồi . Về quê còn có chị có em . Chị em mình yêu thương đùm bọc lẫn nhau . Hiện tại mẹ con em ở căn nhà ngang của nhà chị . Cơm nước có gì ăn nấy , sau này tính sau .
Cũng may , dịp đó xã đang có chương trình bán đất ở cho dân . Chỉ những người sinh sống và có hộ khẩu thường trú tại địa phương mới được mua . Lan nhanh chóng làm thủ tục nhập khẩu cho hai mẹ con về lại địa phương . Vốn người dân gốc nên thủ tục nhập khẩu cũng đơn giản nhanh chóng . Lan làm đơn xin mua một mảnh đất để ở .
Xét thấy điều kiện hoàn cảnh khó khăn của mẹ con Lan , xã đã duyệt và bán cho mẹ con Lan một lô đất hai trăm mét vuông ngay cạnh con đường liên xã . Thời đó đất cát ở quê đơn giản và giá cả cũng rẻ . Mọi người xúm lại , chỉ vài tháng sau, một căn nhà mái bằng mọc lên tгêภ mảnh đất vừa được cấp . Ruộng đất không có , Lan mở quán nước , nhặt nhạnh từng đồng, cuộc sống của hai mẹ con giờ đây đã tạm ổn .
Trở về đời thường , Lan càng ngày càng xinh đẹp , một vẻ đẹp mặn mòi của người thiếu phụ một con . Chỉ có đôi mắt là vẫn luôn u buồn . Nhiều thanh niên đến quán trồng cây si hàng giờ . Người lịch sự cũng có , kẻ lỗ mãng cũng có , đủ các loại người . Trước những lời có cάпh , những câu tán tỉnh cải lương của lũ đàn ông háo sắc, Lan chỉ lịch sự mỉm cười . Cô như con chim nhỏ sợ cành cong , không thể mở lòng mình để đón nhận bất cứ tình cảm mới nào . Cô chỉ muốn yên ổn kiếm tiền , nuôi con , sống một cuộc đời bình lặng . Thằng bé tháng chín vừa rồi đi học lớp một , cũng may trường cách nhà có một cây số . Mỗi khi đi học về , chưa kịp cất cặp sách , nó đã chạy tới ôm mẹ , ríu rít khoe chuyện học ở lớp .
*****
Hùng mỉm cười, cốc nhẹ vào đầu cô trò nhỏ :
_ Được rồi . Tối thầy trò mình đi uống nước . Em cứ ở nhà , thầy sẽ đến nhà rồi thầy trò mình cùng đi . Thầy cũng có chuyện muốn nói với em .
Buổi tối , Hùng đạp xe đến nhà Hương . Đã thấy Hương sốt ruột đi đi lại lại trong sân . Vừa thấy bóng Hùng , Hương reo to :
_A ! Thầy đây rồi .
Hùng mỉm cười rồi vào trong nhà chào bố mẹ Hương :
_Cháu chào cô chú . Cháu xin phép cô chú cho cháu và em Hương đi uống nước chúc mừng kết quả thi đại học của em .
Bố mẹ Hương tươi cười :
_ Chào thầy giáo . Gia đình tôi cám ơn thầy giáo nhiều lắm . Vợ chồng tôi định mai đến nhà thăm thầy . Nhờ thầy mà cháu Hương có kết quả tốt như vậy . Ừ . Hai thầy trò đi chơi đi .
Hương định ngồi đằng sau xe thầy giáo , nhưng Hùng bảo :
_Mỗi người đi một xe . Lốp xe thầy kém lắm , không đèo được người .
Hương phụng phịu vào dắt xe đạp của mình
Hai thầy trò ngồi ở quán cà phê cạnh công viên nho nhỏ . Vừa khuấy đá trong cốc ,Hương nhìn Hùng chăm chăm . Thấy vậy , mắt Hùng lảng đi chỗ khác và để phá tan bầu không khí im lặng , anh nói :
_Chuẩn bị là tân sinh viên đại học Kinh tế Quốc dân , em phải chững chạc lên nhé . Xa nhà , sống trong môi trường mới , em phải chú ý giữ gìn sức khỏe , cố gắng học tập cho tốt nhé .
Hương nũng nịu trả lời :
_Dạ . Hôm nay em muốn nói với thầy nỗi lòng của mình . Đến bây giờ em không còn là học trò của thầy nữa nên em muốn đổi cách xưng hô . Em muốn gọi thầy bằng anh . Em thương và yêu thầy từ lâu rồi …..
Cứ thế , cô tuôn trào những gì được giấu kín bấy lâu nay . Hùng im lặng lắng nghe . Đợi khi cảm xúc của Hương lắng xuống , cô ngừng lời , anh mới nhẹ nhàng nói :
_Thầy biết tình cảm của Hương đối với thầy từ lâu rồi . Thầy cũng rất hiểu tình cảm của lứa tuổi học trò mới lớn của em . Em học giỏi , lại xinh đẹp. Tương lai đang rộng mở. Còn thầy chỉ là một anh giáo nghèo , đã qua một đời vợ . Thầy và em không thể xứng đôi . Cho nên những tình cảm của em đối với thầy trong thời gian qua , thầy mong em giữ nó làm kỷ niệm . Thôi cũng muộn rồi , thầy trò ta về thôi .
Hương ngần ngừ không muốn về , Hùng phải giục mấy lần cô mới chịu đứng lên . Những giọt nước mắt vẫn cứ tràn qua khuôn mặt xinh đẹp của Hương . Gần về đến nhà , Hùng nhắc Hương lau nước mắt kẻo bố mẹ lại lo lắng . Khi giao Hương tận tay bố mẹ cô , anh chầm chậm đạp xe về . Ánh trăng đầu tháng đang ngả dần về phía tây .
*****
Cuối tháng chín dương lịch , Hùng và vài giáo viên trong trường đi trao đổi kinh nghiệm giảng dạy với trường bạn ở huyện khác trong tỉnh . Các giáo viên khác ai cũng có xe máy , chỉ duy Hùng là không có . Thật ra nếu cố thì anh cũng có thể mua được cho mình một chiếc xe cúp 81 hàng bãi . Nhưng nghĩ cũng chẳng mấy khi đi đâu xa nên anh vẫn lấy chiếc xe đạp Phượng hoàng làm bạn . Vì đi xe đạp nên anh đi sớm. Cơm nước xong , các đồng nghiệp trường bạn giữ lại nghỉ trưa thong thả chiều về . Anh xin phép về luôn . Đi xe đạp nên anh đi lối tắt cho gần .
Khát nước , thấy có quán nước ven đường , Hùng dừng xe , rẽ vào . Trong quán chỉ có một chú bé chừng sáu, bảy tuổi đang ngồi trông hàng . Thấy anh vào , nó gọi to :
_ Mẹ ơi ! Có khách !
Một người phụ nữ từ đằng sau nhà chạy lên . Ngồi ghế nhưng mắt vẫn nhìn ra đường , anh nói :
_ Chị cho xin cốc nước mía .
Người phụ nữ trả lời :
_Dạ . Anh đợi em chút xíu nhé .
Nghe giọng nói êm , nhẹ , buồn không lẫn đi đâu được , Hùng giật mình quay lại , thảng thốt :
_Lan !
Lan cũng ngỡ ngàng thốt lên :
_Anh Hùng ! Anh đi đâu mà lại đến đây ?
Hùng trả lời như để lấp đi nỗi ҳúc ᵭộпg :
_ Anh đi trao đổi kinh nghiệm giảng dạy với trường bạn . Tình cờ rẽ vào đây .
Giọng Lan vẫn êm , nhẹ , nhưng đã ẩn chứa một nỗi buồn cố che giấu :
_Chiều nay anh ở lại chơi và ăn cơm rau dưa với mẹ con em.
Ngừng một lát, rồi Lan tiếp lời:
_ Em biết anh vẫn còn giận và coi thường em . Nhưng nếu anh còn một chút cảm thông thì em ở đây chơi với mẹ con em .
Hùng giọng như lạc đi :
_Anh đâu dám coi thường em . Anh chỉ không rõ vì sao em hoàn tục . Anh đã đi tìm em khắp nơi . Anh đã hết hy vọng gặp lại em thì hôm nay Trời Phật đã cho anh gặp được em . Không hiểu sao bạn đồng nghiệp rủ anh đi xe máy cùng họ anh lại không đồng ý , anh chỉ muốn đi xe đạp , dù đường xa . Đúng là Trời Phật đã chỉ đường cho anh .
Hùng ngồi nghe Lan kể lại quãng thời gian đã qua của cô . Kể cho Hùng nghe mà Lan cứ khóc ròng . Hùng nhìn qua khung cửa sổ căn nhà để cố giấu sự ҳúc ᵭộпg trào dâng trong lòng . Cuối cùng Lan nói:
_Em biết trong đời , khi người ta phải chọn con đường đi của mình, con đường được chọn ấy có thể đúng , có thể sai . Riêng em , em đã chọn như thế . Ai hiểu và thông cảm cho em thì em được phận nhờ . Còn ai không hiểu , cười chê em thì em phải chịu, phải không anh .
Hùng hiểu lòng Lan . Anh muốn ôm chặt Lan vào lòng . Anh muốn được cùng Lan chăm lo cho con cô được học hành nên người, chia sẻ những niềm vui , nỗi buồn suốt phần đời còn lại với cô . Nhưng Hùng chưa dám nói . Có lẽ phải chờ một dịp khác vậy .
HẾT