Lá thu xào xạc 2
TG : Cao Nguyen
Chồng cũ của Lan và người đàn bà theo anh ta trở về chẳng ăn ở với nhau được bền. Ngôi nhà ba tầng đứng cô đơn giữa vùng quê nghèo đã biến thành nhà tù nhiều tham vọng và thích hưởng lạc . Cô ta đã ʇ⚡︎ự giải thoát cho mình khỏi cái nhà tù ấy. Sợi dây liên kết tình tiền ở chốn đất khách quê người làm sao có thể ràng buộc họ ăn đời , ở kiếp với nhau. Anh chồng cũ của Lan hối hận vì đã phụ bạc cô . Mấy lần anh ta đến chùa xin Lan tha thứ cho lỗi lầm xưa và thuyết phục Lan trở về đoàn tụ . Nếu Lan trở về , cô sẽ là bà chủ của ngôi biệt thự ba tầng kia . Cô không phải vất vả nữa mà là chủ của một cửa hàng vật liệu xây dựng . Anh ta nói nhiều , hứa hẹn nhiều lắm …
Lần thứ nhất anh ta đến Lan im lặng . Lần thứ hai anh ta đến Lan khước từ . Lần thứ ba anh ta đến , Lan tránh mặt . Cú sốc đó đã in sâu trong tâm trí Lan , giữa cô và anh ta chẳng còn gì , tất cả đã tan thành mây khói . Biết không thể thuyết phục được Lan , anh ta đã đi lấy người khác .
Tin trong chùa Cao có ni cô xinh đẹp nhanh chóng lan xa . Nhiều trang nam nhi giàu có , sang hèn dập dìu đến chùa . Sư thầy phải tạm thời xếp Lan làm việc ở chỗ kín đáo như nấu cơm trong bếp , giặt giũ quần áo , lau dọn dẹp trong những gian chùa người lạ không được vào . Một thời gian dài không được gặp mặt ni cô , lũ đàn ông háo sắc cũng dần vắng bóng .
Duy chỉ có một người là hình bóng Lan luôn hiện hữu trong lòng. Không hiểu sao ngay từ buổi đầu tiên anh đã bị hút hồn bởi đôi mắt đẹp luôn đượm buồn của cô . Hay bởi là anh giáo dạy văn nên tâm hồn Hùng lãng mạn và luôn đa sầu đa cảm . Những lúc chuyện trò với Lan , trong anh trào dâng niềm cảm thương cô gáι đẹp người đẹp nết gặp cảnh truân chuyên . Có nhiều lần anh ᵭάпҺ tiếng gần xa nhưng lòng Lan vẫn luôn băng giá . Lan nói với Hùng :
Số phận em đã an bài , kiếp này em xin gửi gắm thân mình nơi của Phật để mong một kiếp sau được phúc phần anh ơi . Em luôn coi anh là một người anh trai tốt của em .
Nghe những lời Lan nói ra , Hùng biết lòng Lan sắt đá lắm rồi .
Nhưng Hùng vẫn âm thầm hy vọng một ngày nào đó …..
Sau hai năm trời thử thách , sư thầy mới cho phép Lan cắt tóc và đặt cho cô pháp danh Diệu Huyền .
*****
Mấy tháng hè , Hùng phải đi tập huấn tгêภ Bộ . Đây cũng là một dịp cho Hùng có thể quên được Lan . Nhưng nào có thể quên được , hình bóng Lan vẫn tràn ngập trong tâm trí anh . Sau mấy tháng trời tập huấn , trở về nhà , Hùng vội vàng lên chùa Cao. Hùng gặp sư thầy nhưng chẳng thấy Diệu Huyền đâu . Hùng băn khoăn hỏi :
_ Bạch thầy ! Ni cô Diệu Huyền chắc đã chuyển chùa khác ?
Không một lời giải thích, sư thầy trả lời :
_ A di đà Phật, người đàn bà đó đã hoàn tục.
Nhìn sắc thái của sư thầy , Hùng không hiểu được người vui hay buồn trước sự ra đi của Diệu Huyền . Còn Hùng thì sửng sốt ngạc nhiên . Vì lẽ gì mà Lần , tưởng như quyết tâm sắt đá , nương nhờ nơi cửa Phật , lại quay về chốn trần tục đầy khổ đau ?
Không dám hỏi thêm sư thầy , Hùng chào người rồi lặng lẽ ra về. Hùng thầm trách Lan ra đi không một lời từ giã . Em đã kiên tâm tu luyện để đến được với cõi tâm , sao nửa đường lại đứt gánh .
Ai là người đã kéo được em ra khỏi cửa Phật ? Tình yêu chăng? Không ! Cõi lòng em đã khép lại rồi cơ mà . Nhưng biết đâu được. Một phút yếu lòng, một lời cám dỗ . Em cũng chỉ là kẻ mới bước một chân vào cõi Phật chứ em đâu phải là một bậc chân tu. Em còn trẻ đẹp, cuộc sống em đầy nội tâm, em muốn chia sẻ , muốn không hoang phí cuộc đời mình . Những ngày đơn điệu ,tẻ nhạt trong kiếp sống tu hành đã làm em phát chán , không chịu nổi ? Có lẽ em hoàn tục cũng đúng thôi .
Nhưng từ đáy lòng của Hùng , anh vẫn trách Lan , giận Lan . Em muốn ở với đời , thì bước chân vào chùa làm gì, đày ải thân mình mà làm gì . Cũng có thể Lan bỏ nhà đi tu là phản ứng nhất thời, đến lúc nghĩ lại thì thấy hối hận và nuối tiếc . ” Tại sao mình lại nghĩ về Lan nhiều thế . Có lẽ lòng mình vẫn yêu Lan “. Hùng thầm nghĩ và ʇ⚡︎ự nhủ lòng mình : ” Một tình yêu đơn phương , băn khoăn trăn trở làm gì, hãy quên cái tên Lan đi . Hãy sống thực tế đi ! Mơ mộng viển vông mà làm gì ! ”
Lại một năm học nữa trôi qua . Anh giáo Hùng ngày ngày đến lớp , say sưa truyền tải tới lũ học trò thân yêu của mình những tác phẩm văn học , những bài thơ hay. Có cô học trò thầm thương trộm nhớ anh thầy giáo điển trai , giọng nói trìu mến, ấm áp . Giờ giảng của anh thầy giáo Hùng cô luôn chăm chú, nghe như nuốt vào lòng những lời thầy . Sau những giờ học của anh thầy giáo , cô luôn tạo cớ để được ở bên thầy , nói chuyện với thầy dù chỉ trong giây lát .
Cùng với thời gian, hình ảnh ni cô Diệu Huyền cũng mờ dần trong tâm trí Hùng .
( Còn nữa )