Ký Ức Một Đời Đàn Bà Phần 2
Từ lúc thuê được gian nhà tập thể tuy xập xệ nhưng là những ngày hạnh phúc nhất của Chị từ khi lấy chồng .
Giường Anh chở từ nhà nội ra , Chị chỉ sắm thêm vài cái bát , mấy cái xoong nồi và một cái bếp dầu là đủ một cuộc sống riêng . Ngày ngày Anh đưa Chị ra Chợ dọn hàng . Anh ở lại bán hàng cùng Chị trưa về nấu cơm rồi mang ra chợ cùng ăn .
Chị vốn ít nên sạp hàng cũng lèo tèo ít mẫu vải quần áo , các chị bạn hàng cùng chợ tҺươпg tình cắt mỗi mẫu một mảnh áo hoặc quần đưa cho bán lãi ăn gốc trả . Được cái Chị được Lộc buôn bán và có mắt thẩm Mỹ về thời trang nên nhìn khách mà tư vấn mẫu nào hợp may kiểu nào đẹp . Chị tự vẽ ra mẫu rồi thuê thợ may may những bộ quần áo treo lên bán rất đắt hàng .
Khi Chị bầu đến tháng thứ 6 thì cũng đã trả được hết 2 chỉ vàng mà Mẹ chồng chị vay cho chồng trước đó . Chị cũng tiết kiệm được gần 2,chỉ vàng giắt lưng . Chị bàn với chồng đi tìm mảnh đất nào trong xóm mua để làm nhà chứ gian tập thể họ chỉ cho thuê ngắn hạn . ( những năm ấy đất đai rẻ lắm , tiền vàng có giá trị )
Và Anh lại về khu nhà nội hỏi thăm xem có ai bán đất ko , đc giới thiệu một nền nhà bỏ hoang trên đồi cây cối rậm rạp , cạnh đất ấy và phía sau là 2 ngôi mộ và một cái miếu . Khi Anh đưa Chị vào xem chị sợ lắm vì vốn dĩ rất sợ ma nhưng khi chủ đất bảo bán giá 2 chỉ vàng thì chị gật mua vì điều kiện của chị chỉ có vậy . Mua đất làm nhà ở đây lại là sai lầm tiếp của chị !! đất đai ngày ấy chị mua chỉ có giấy viết tay ra phường chứng nhận chứ chẳng có bìa đỏ gì cả .
Khi trả xong tiền đất chị lại quyết tâm gom góp làm nhà kịp trước khi đẻ .
Chị tiết kiệm hết mức , dù nghén đến tận tháng sinh nhưng chị không dám bồi dưỡng chỉ ăn uống kham khổ để dành tiền làm nhà. Ơn Trời Phật thời gian này chị bán đắt hàng lắm , một tháng mà chị đã có 2 chỉ vàng , Chị bảo anh tìm thợ dựng khung nhà làm mái , còn tường trát đất trộn rơm thì Anh cố tự làm dần bớt chút nào hay chút ấy . Thế là Anh cứ sáng dọn hàng cho vợ xong thì vào trong ấy để làm nhà , cây que lá lợp vvv .. cứ mua đến đâu thì anh báo chị đưa tiền , chị chơi họ ở chợ rồi xin lấy trước. Có bữa sáng chỉ còn ít cơm nguội chị nhường anh ăn để đi làm nhà , còn chị nhịn đói vì sáng ra chưa bán đc gì mà trong túi chẳng có đồng nào , xấu hổ ko dám ăn chịu . Đến tầm 8 giờ sáng em bé trong bụng chắc đói nên quẫy đạp đến nỗi chị run lẩy bẩy chóng mặt . May lúc đó Chị cả chị đi lên sạp hàng của chị ( cả 3 chị đều bán hàng cùng chợ ) . Chị gáι chị hỏi làm sao mà vã mồ hôi thế kia ? Chị bảo em đói quá mà hết tiền.
Chị cả đưa vào hàng phở bà Triệu gọi cho em một bát rồi cứ vừa cҺửι vừa khóc vì tҺươпg em ( viết đến đây tôi khóc nhiều lắm ) . Ăn hết tô phở chị cả hỏi ăn nữa thì gọi thêm bát nữa nhưng chị bảo : – em no rồi , hết run hết chóng mặt rồi về lại khu chợ vải Chị cả mắng chị hai ngồi ngay gần em ( hai hàng đối lưng vào nhau ) mà em đói không biết , thế là bị chị hai chị ba cҺửι cho vì Ϯộι ngu không biết bảo . Tất cả vì sĩ diện , vì kiêng sáng ra nên chị mới vậy và hứa lần sau em không thế nữa ( may là không có lần nào nữa )
Đến sάϮ tháng thứ 9 của thai kỳ thì nhà cũng làm xong . Tất cả hết 5 chỉ vàng và chẳng đợi tường đất khô anh chị đã chuyển vào ở , cũng chẳng biết xem ngày tháng chi hết .
Rồi tháng 5 năm 1990 là đến ngày sinh , mấy ngày chị thấy bụng đau từng cơn rồi lại thôi , chị vẫn đi chợ vì tham tiền muốn có một khoản để nghỉ đẻ và có tiền đóng họ . Hôm 18/5 chị đứng bán hàng mà bụng đau quằn quại , khách mua hàng sợ quá bảo em mua nhanh để cho chị đi đẻ.
Chị xuống phòng khám tp từ trưa 18 mà đau cҺết đi sống lại đến 6 giờ sáng ngày 19/5 cậu con trai mới chịu ra , con được 3 kg .( từ ngày mang thai đến lúc đẻ chị chưa đi khám bao giờ , khi em bé ra mới biết là con trai )
Suốt đêm đau đẻ có chị gáι và chồng bên cạnh . chị sinh thường không khâu vá gì hết . Khi sinh xong các chị về và Mẹ chị xuống với chị . bảo chồng chị về nấu cơm mang cho vợ ăn sớm vì đau đẻ ca đêm không ăn được gì đến khi xuống khỏi bàn đẻ mới húp chút cháo . Chồng chị về từ 6,30 h mà hơn 9 h sáng vẫn không thấy tăm hơi , chị đói lĐến hơn 10 h sáng chồng chịmới mang cơm cho . ( mọi người muốn biết tại sao chồng chị về lâu thế thì kiên nhẫn đợi phần tiếp nhé ).
Ngay chiều hôm đấy chị và con được về nhà , chị hạnh phúc tột cùng khi ôm ấp con trai .Bản thân chị rất yêu trẻ con , khi chị chưa lấy chồng chị toàn chăm bẵm con các chị gáι .
Mấy ngày đầu thai sản anh hàng ngày giặt giũ cơm nước cho hai mẹ con . Nhưng rồi chị sốt ruột vì tiền đóng họ nên bảo anh sáng nấu ăn để đấy rồi ra bầy hàng ra bán được tí nào hay tí ấy , giá cả không rõ thì hỏi các chị hay bạn hàng . Anh đi bán hàng cả tuần chỉ đủ mua tí ϮhịϮ trứng rau củ không dư ra đồng nào . Chị sốt ruột con được 20 ngày thì chị bảo anh ở nhà trông con để ra bán hàng .
ra quầy hàng chị thấy hàng chẳng còn mấy mà tiền đi đâu ?
Và chị nghe thấy xầm xì to nhỏ đến tai chị là chồng chị пghιệп Ϯhυốc phiện . Chị không tin và còn bảo ai đó ác mồm đồn thổi . Chị nghĩ пghιệп phải là dân Giang hồ chứ hiền như chồng chị sao пghιệп được .
Hàng ngày đi chợ đến trưa chị đạp xe về cho con bú . Nhưng một hôm là phiên chợ bán đắt hàng nên chị nhắn là không về cho con bú sữa ngoài . Nhưng đầu giờ chiều sữa căng chảy ròng ròng chị tҺươпg con vội đạp xe về cho bé bú . Khi dắt xe leo được lên sân vào nhà thấy mỗi thằng con đang nằm chơi giữa giường không thấy bố đâu . Ngó vào trong buồng trống tối thì trời ơi ! Chồng chị và một người nữa đang nằm cỏng queo giữa manh chiếu hút Ϯhυốc phiện mặt đang phê . Chị sốc ngã quỵ và thất thần một lúc sau hoảng loạn kêo gào cҺửι rủa .
Còn tiếp …