Hũ tổ yến – Câu chuyện xúc động đầy ý nghĩa sâu sắc

✍️ Nguyễn Đông Ngoạc

– Má lấy gì để con lấy giùm cho.

Vừa bước vào nhà cô út vừa để cái giỏ xách xuống nền nhà và tiến tới bà Mười, tay run run với lấy bình nước để ở góc nhà. Lưng còm nên bà cố rướn người lên và nheo mắt nhìn một lúc và nói giọng thều thào.

– Cô tìm con út nhà tôi hả? Nó chưa về. Tôi đang đợi nó mua hũ tổ yến về ăn. Nghe nói ăn vào là khoẻ hẳn, mắt cũng sáng hơn.

Nghe những lời này cô đau nhói trong lòng. Cô hứa với má nhiều năm nhưng chưa làm được.

Bà Mười lấy chồng muộn và sinh cô ở tuổi 40. Bà sinh chỉ một mình cô nhưng kêu bằng út. Bà nói kêu như vậy cho người ta nghĩ bà có nhiều con cái. Nhà tận Miền Trung, cô út lấy chồng về Miền Tây xa lắc, hoàn cảnh khó khăn nên rất ít về thăm ba má. Ba cô mất khi cô lấy chồng được 5 năm và má cô ở một mình tới nay.

Năm nay bà 84 tuổi vẫn lủi thủi tự lo. Cô có gửi ít tiền và nhờ chị bà con xa tranh thủ vài hôm ghé một lần trông chừng bà. Chị cũng nghèo nên cô không thể yêu cầu hơn. Nghe chị bảo gần đây bà yếu và lẫn thẫn lắm nên cô tranh thủ về thăm bà.

Chiều hôm đó, cô nấu cơm hơi nhão và kho miếng thịt chị ghé mua lúc vào xóm. Chị đút cho bà ăn từng muỗng, nửa chén cơm mà bà ăn rất lâu do không còn răng. Nhìn bà móm mém nhai mà cô rơi nước mắt. Cơm nước xong, cô lấy khăn ướt lau mặt, tay chân cho bà và đỡ bà lên giường nằm.

Hình minh họa – Tạ Quang Bảo

Cô ngồi ngoài hiên trước nhà nhìn ra biển nhớ lại thời còn con gái êm đềm bên ba má. Nhà nghèo nên cô ao ước lấy chồng khá một chút để đón ba má về ở chung hoặc ít ra gửi tiền về thuê người trông coi và thường xuyên về thăm cũng được nhưng ước mơ đó quá xa vời. Nước mắt chảy dài trên đôi há hóp của cô

– Tối rồi sao cô không về nhà đi. Bữa nay chắc con út nó không về.

Cô giật mình quay lại thấy bà đang lần từng bước lại chỗ cô ngồi. Bà tiếp.

– Chắc mai nó mang hũ tổ yến về cho tôi. Ăn vào là tôi khoẻ lại và mắt cũng sáng hơn.

Cô không nói gì mà đỡ bà ngồi xuống chiếc ghế nhỏ. Nhìn chiếc nhẫn một chỉ đeo trên tay, cô đã để dành lo hậu sự cho bà, giờ sáng mai cô ra chợ bán nó và mua cho bà một hũ tổ yến. Chuyên hậu sự sau này hẵng tính. Quyết định như thế. Cô đỡ bà vào ngủ, cô trải chiếu nằm dưới nền nhà. Đêm đó, cô ngủ không được, nghĩ ngợi mông lung, trằn chọc tới gần sáng mới chợp mắt.

Advertisement

Cô bật dậy do tiếng gà gáy làm đánh thức. Chồm lên giường coi bà thế nào. Cô thét lên trong lòng quặn thắt và nước mắt ràn rụa.

– Má ơi thức dậy đi. Con đi mua hũ tổ yến cho má ăn.

Bà mười đã ra đi.. bà mất trong tư thế nằm co quắp trên chiếc đệm mỏng.

Một lời hứa với bà mà cô chưa làm được và mãi mãi sẽ không làm được Cô buồn bã thì thầm một mình.

– Con xin lỗi má.

15/06/2016

Ảnh: minh hoạ

Advertisement

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *