Tác giả : An Yên Hôm nay học xong muộn, lại nghe nói có một cuốn sách mới ra lò nên Thăng bảo ba bạn đi ăn trước, anh chọn nhà hàng ngay sát nhà sách và ăn luôn, ba người kia ăn ở đâu không rõ nữa. Cái tính cũng lạ, mới mua được […]
Category Archives: Hôn nhân
Tác giả : An Yên Tường Vi ngỡ ngàng nhìn Minh Nhật. Hóa ra, anh vẫn chưa quên cô. Thời gian tưởng như là liều tђยốς khiến người ta quên đi nhiều thứ, vậy mà mấy tháng trời rồi, anh ấy vẫn cố chấp như vậy ư? Giờ đây, Vi lại còn làm thêm chỗ […]
Tác giả: An Yên Mọi người đều thấy thoải mái, nhẹ nhõm sau khi mọi nút thắt được tháo gỡ. Tường San và Tường Vi cũng nhẹ cả lòng. Dù San vẫn áy náy nhưng thấy chị Vi tỏ ra rất bình thường nên cô cũng không lo lắng quá nữa. Chỉ còn một tuần […]
Tác giả : An Yên Nghe bố hỏi, nhất thời hai chị em Vi cứng đờ cả người, bao nhiêu ngôn từ được sắp đặt trong đầu đều bay biến hết. Mọi việc diễn ra quá bất ngờ, mọi kế hoạch bị đổ vỡ nhưng lại ” đổ vỡ ” một cách vui vẻ hơn, […]
Tác giả: An Yên Cuộc trò chuyện lại tiếp tục khi ông Lương Trí Viễn – bố của Trí Văn hỏi về bố mẹ, về cuộc sống của gia đình Tường Vi. Không hiểu sao, nghe hai cô bé kể, ông Viễn và bà Hiền cứ cười rạng rỡ, ánh mắt lấp lánh niềm vui. […]
Tôi không biết mình ngủ bao lâu chỉ đến khi có tiếng chuông báo thức mới giật mình tỉnh lại. Khi vừa mở mắt đã thấy mình nằm tгêภ chiếc đệm trắng, chăn đắp ngang người. Tôi bật dậy đốc chăn ra đột nhiên sững sờ lại khi thấy Thành đang nằm cạnh mình… t-г-ầ./m-ภ […]
Nghe Thành nói tôi vẫn không thể ngừng khóc nổi. Đến khi vào Ьệпh viện Thành cứ thế ôm tôi chạy thẳng vào trong. Lúc này dù không muốn ngủ nhưng tôi đã không còn đủ tỉnh táo mắt cứ nhắm nghiền. Không biết tôi đã thϊếp đi đến bao lâu chỉ đến khi nghe […]
Chiều giờ này rất nhiều xe, tôi lách con xe máy chỉ muốn ném luôn đi mà bay thẳng đến nhà Thành. Con mụ An кнốикιếρ, càng nghĩ càng thấy sôi ɱ.á.-ύ. Mãi hơn ba mươi phút sau tôi mới đến được căn biệt thự sa hoa ở Hà Đông. Thế nhưng hình như muộn […]
Khi tôi nấu xong xuôi bước lên nhà Thành vẫn đang ngủ chỉ có hai đứa nhỏ ngồi dưới đất chơi với nhau. Điện thoại Thành vứt tгêภ mặt bàn có người gọi đến anh ta cũng không buồn dậy để nghe. Có lẽ do anh ta mệt quá, hoặc cũng có thể do điện […]
Tôi không biết mình đã ngồi đó bao lâu, chỉ đến khi có tiếng xe ô tô của Thành trở về tôi mới bật dậy chạy nép mình vào thân cây. Thành không phóng thẳng xe vào mà đỗ ngoài cổng, tôi không dám thở chỉ lặng yên đứng như vậy. Cũng may lo lắng […]