Hai lần cập bến chương 7

Tôi về chị Lan có gọi điện cho ông nội bé Moon rằng con bé đang ở nhà chị rồi , ông không phải lo nữa . Bà nội thấy cháu không về cũng không hỏi han đi tìm . Đến khi chị Lan báo vậy thì cũng chỉ ừ một câu xong không hỏi gì nữa .

Bố anh Vũ ốm mấy năm nay , đi lại khó khăn , biết cháu gáι buồn nhưng không làm gì được , đành bất lực nhưng ông không nghĩ được là con bé bị ħàɲħ ħạ đến như thế … chị Lan cũng không kể vì sợ ông buồn nên chỉ nhắn thế thôi …

Đến tối hai vợ chồng chị gọi điện cho Vũ . Vũ thấy hôm nay Quân gọi cho mình bằng FaceTime thì ngạc nhiên trêu :

– Có biết giờ này bên tôi là mấy giờ không ?
– Biết ! Nhưng con bé nó nhớ ba quá nên phải gọi giờ này !

Không để Vũ nói tiếp Quân quay màn hình qua bé Moon . Con bé nhìn thấy ba thì nức nở , khóc oà lên :

– Ba ơi ! Ba về đón con đi ? Con nhớ ba lắm !
– Sao giờ này con lại ở nhà ba Quân ?
– Con đi tìm ba … hu … hu

Con bé khóc quá nói không được nên Lan ôm con bé dỗ dành rồi kể với anh chuyện nó đến tìm anh ở công ty rồi gặp Chi đưa về đây ! Vũ nghe thế thì hỏi :

– Chi nào ?
– Quỳnh Chi mà đợt năm ngoái ăn cơm nhà em cũng có anh đấy . Cô bé mà dạy cho hai đứa nhà em , anh không nhớ à?
– À … nhớ rồi !
– Anh Vũ này ! Con bé không chỉ đơn thuần là nhớ anh thôi không mà nó không chịu nổi những trận đòn doi rồi những lời ℓᾰпg мα̣ của hai người đó . Nó còn nhỏ không đáng bị vậy !
– Con bé bị ᵭάпҺ ? ( Vũ như không tin vào tai mình )
– Vâng ! Đây anh xem đi !

Chị Lan kéo áo con bé lên thì Vũ ૮.ɦ.ế.ƭ xững , anh xót con quá . Chị Lan nói tiếp :

– Lúc tối em có tắm cho con bé thì mông nó với ѵù.ռɠ ƙ.í.ռ cũng bị nữa . Em không chịu nổi … Lần này vợ chồng em không để con bé quay về đó đâu . Cô ta thật ᵭộc ác mà !
– Anh biết rồi ! Anh nhờ vợ chồng em chăm con bé . Mai anh mua vé về …
– Vâng !
– Quân ! Tôi nhờ ông tìm hiểu công ty bố cô ta có gì báo tôi !
– Tôi biết rồi ! Cứ yên tâm về đi !

Vũ dỗ dành con gáι một hồi , hứa mai về với con thì con bé mới chịu đi ngủ . Anh cúp máy mà lòng giận sôi sục . Trước đây là cô hại vợ tôi , giờ định hại con tôi . Tôi nhất định không tha cho cô đâu …

6h tối ngày hôm sau Vũ về đến nơi . Vợ chồng Quân với bé Moon ra đón . Nhìn thấy con anh vội ôm con bé vào lòng ! Anh xót con bé , đã mất mẹ sớm nay lại còn bị bà nội ghẻ lạnh và người phụ nữ đáng ghét kia bắt lạt .

Lần nào gọi về con cũng chỉ nói nhớ ba . Anh cứ ba tháng về thăm con một lần nhưng không có chuyện gì , thấy con bé vẫn bình thường . Chắc cô ta đe dọa con bé khiến nó sợ hãï . Vừa rồi chắc không chịu nổi con bé mới bỏ đi như thế . Cũng may con bé không sao …

Hai ba con về nhà Quân , con bé chơi với chị Bông và Bin hôm nay cũng đỡ hơn . Ăn tối xong ba người ra phòng khách nói chuyện :

Vũ : Lần này tôi về thăm con bé được ít hôm thôi chứ không ở lại được . Chắc phải năm nữa tôi mới về đây được . Tôi nhờ hai người chăm con bé giúp tôi nhé ?
Quân : Ông cứ yên tâm làm bên đó đi ! Chuyện con bé cứ giao cho vợ chồng tôi !
Lan : Chồng em nói đúng đấy ! Cứ để con bé ở đây em chăm . Nó ở đây có hai đứa nhà em cũng vui hơn , chứ ở như trước con bé đến ʇ⚡︎ự kỉ đấy ! Cũng may nó không sao !
Vũ : Anh cảm ơn ! Vậy nhờ em một thời gian nhé ?
Lan : Anh đừng khách sáo !
Vũ : À , em có thể hẹn cô Chi giúp anh không ? Anh muốn cảm ơn cô ấy !
Lan : Chi làm ở công ty anh đấy !
Vũ : Làm ở công ty anh ?
Lan : Anh cũng lạ nhỉ ? Nhân viên ưu tú công ty mà không biết !
Vũ : Em biết tính anh không để tâm tới người , chỉ để ý chất lượng công việc . Cũng thấy cô Hiền trưởng phòng bảo có nhân viên mới tên Chi làm tốt lắm nhưng anh cũng không để ý . Làm việc thì toàn họp qua trực tuyến với giám đốc và các trưởng phòng có mấy khi tiếp xúc với nhân viên đâu . Có khen thưởng hay gì thì cũng để giám đốc ʇ⚡︎ự kí khen thưởng chứ có biết đâu đó lại là người quen của em .
Quân : Giờ biết rồi thì mai qua công ty mà cảm ơn ! Chẳng ai như ông nhân viên làm cả năm không biết mặt .

Vũ : Ừ !
Lan : Với em cũng không kể chuyện anh là Tổng giám đốc ở đó nên Chi cũng không biết . Em biết tính anh không muốn ai làm phiền nên lúc xin cho Chi vào đó thực tập em chỉ bảo cậu Trường thôi .
Vũ : Ừ ! Vậy em cũng đừng nói gì cả , cứ để mọi chuyện ʇ⚡︎ự nhiên đi !
Lan : Vâng ! Mà anh cũng đến lúc lấy vợ cho Moon có người chăm sóc .
Vũ : Một mình anh đủ rồi ! Chẳng ai yêu nó hơn anh đâu .

Cả Lan và anh Quân im lặng không nói vì sự cố chấp của bạn mình . Có lẽ Vũ vẫn chưa quên được Vy vợ cũ của anh … mà qua sự việc lần này Vũ càng không muốn lấy vợ cũng nên …

Vũ ngủ lại nhà Quân một đêm , định về bên nhà nhưng con bé quấn không cho . Anh cũng nhớ con nên ngủ lại đây . Nằm ôm con bé mà đêm thỉnh thoảng nó nằm mơ cứ khóc thét lên . Càng thương con anh càng giận hai người đó . Nhưng anh giận mẹ anh hơn vì bà là bà nội con bé mà lỡ đối xử ghẻ lạnh với nó . Đã bao năm anh cho qua chuyện đó rồi nhưng bà vẫn không thôi ý định ghán ghép cô ta cho anh rồi còn bắt lạt không quan tâm con bé …

Ngày mai anh phải giải quyết việc này mới được . Hai ba con ôm nhau ngủ tới sáng , lúc tỉnh dậy đã thấy con gáι nằm nhìn mình :

– Sao thế con ?
– Con tưởng ba không thương con nữa ?
– Ba thương con nhất tгêภ đời luôn !
– Vậy ba cho con đi theo ba nhé ?
– Tạm thời Moon cứ ở đây với ba Quân và mẹ Lan với chị Bông và em Bin . Ba đi vài bữa sẽ về hẳn với con !
– Nhưng con nhớ ba lắm ! Con sợ bà nội với cô Thuỷ …
– Con ngoan ! Ba sẽ gọi về thường xuyên cho con. Ở đây không ai dám làm gì con đâu , con yên tâm !
– Vậy ba nhanh nhanh rồi về với Moon nhé ?
– Ừ !
– À ba ơi ! Ba nhớ cảm ơn cô Chi nhé ! Cô giáo con dạy phải biết cảm ơn người đã giúp mình ! Hôm đó không có cô Chi có khi con bị lạc cũng không biết chừng đấy ạ !
– Ba biết rồi !
– À! Với ba cho con học với cô Quỳnh Vân nhé , hôm trước cô ấy đến đây dạy chị Bông và Bin nữa ! Cô ấy dịu dàng đáng yêu lắm ạ ! Mà cô giảng bài dễ hiểu lắm . Con hôm đó cũng ngồi đấy cô ấy giúp con làm nhiều bài tập lắm ! Mấy hôm con buồn , bài con bỏ nhiều mà cô còn nán lại giúp con làm đấy ạ ! Ba ơi con xin lỗi ba không phải Moon không ngoan đâu mà mấy hôm đó con buồn vì tay con đau khó viết lắm ạ ! Cô Thuỷ lấy cây to vụt vào tay con mấy cái liền , con không nói dối đâu ba ạ !

Vũ ôm con mắt đỏ hoe , anh cố kìm nén an ủi con :

– Ba không giận Moon đâu ! Ba thương Moon lắm ! Moon thích học cô thì ba bảo mẹ Lan cho con học nhé ?
– Vâng ! Con thích cô Vân với cô Chi lắm !
– Ừ ! Con gáι ba cố gắng học thật giỏi ba về ba thưởng nghe ?
– Vâng ! Con yêu ba ! Ba ơi sao con cứ có cảm giác mẹ của con hiền và xinh đẹp như cô Chi ấy ! Hôm đó tгêภ đường đưa con về nhà cô Chi cứ ôm con còn khóc cơ . Cô bảo cô thương con lắm ! Con lúc đó vừa sợ vừa nhớ ba nên cứ rúc vào lòng cô khóc thôi ạ ! Nhưng con cảm thấy ấm áp lắm ba .

Vũ không biết nói gì vì anh biết con thiệt thòi thiếu hơi ấm của mẹ từ bé ! Anh dù có cố bù đắp thế nào cũng không bằng bàn tay của người mẹ được …

– Thôi Moon đi dậy ᵭάпҺ răng rửa mặt xong đi học với chị Bông ! Ba còn đến công ty nhé ! Chiều ba đón con sớm !
– Vâng ạ !
– Con ngoan lắm !

Vũ lái xe về qua nhà thăm ba ! Vào phòng thấy ông nằm đó không ai hỏi han ngoài người giúp việc . Thấy anh vào thì bà giúp việc chào :

– Cậu mới về ạ ?
– Vâng ! Cô thấy mẹ cháu đâu không?

– Bà với cô Thuỷ đi spa rồi ạ !

– Ba cháu ăn gì chưa ạ ?

– Tôi cho ông ăn chút cháo với uống tђยốς rồi ạ ! Ông vừa mới ngủ một chút , cả đêm ông không ngủ rồi !

– Vâng ! Cảm ơn cô !

– Nhiệm vụ của tôi mà ! À …

– Sao vậy cô ?

– Dạ thôi !

– Cô cứ nói cháu nghe ?

– Cậu … cậu đừng cho bé Moon ở đây nữa ! Con bé nó mất mẹ sớm đừng để nó ʇ⚡︎ự kỉ khổ nó lắm ! Tôi phải làm nhiều việc lại chăm ông không để ý con bé được . Mà có quan tâm nó mà bà hay cô Thuỷ biết thì con bé càng khổ hơn . Tôi xót nó lắm !

– Cảm ơn cô ! Cháu biết rồi ! Nhờ cô chăm sóc ba cháu nhé ?

– Cậu yên tâm ! Ông đã có tôi chăm nom . Cậu cứ mang con bé theo đi !

– Vâng ! Cháu biết rồi ! À … khi nào con trai cô học đại học xong nhớ bảo cháu ! Cháu sẽ lo việc cho em !

– Cậu Vũ ! Cảm ơn cậu nhiều lắm !

– Bao năm nay ba cháu không có cô thì sẽ không biết như thế nào ! Đấy chỉ là việc nhỏ thôi ạ ! Thôi cháu lên công ty chút ! Tối cháu về qua nhà thăm ba sau ! Cô nhớ nhắn mẹ cháu là đợi cháu ở nhà nhé !

– Vâng ! Cậu đi nhé !

Bài viết khác

10 Điều nên học hỏi từ văn hoá ρhương Tây, dù bạn là αi cũng nên đọc ít nhất một lần

– Là một người mαy mắn được ăn học ở Phương Tây, tôi cũng đã ít nhiều học được nhiều thứ mà tôi nghĩ ở Việt Nαm sẽ chẳng bαo giờ dạy. Trước đây có một bài báo mαng tên “2 tỷ đồng du học có muα được một người văn minh không?” Theo tôi, […]

Hãy yêu thương chα mẹ khi còn có thể – Câu chuyện ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Có một người đàn ông trung niên mặc bộ đồ rất giản dị, đi vào một nhà hàng rất sαng trọng thuộc bật nhất củα thành ρhố, vừα bước vào cổng, αnh bảo vệ chặn lại, nhìn từ trên xuống dưới thấy vị khách mặc bộ đồ củ kỷ liền nói. -Thức ăn và thức […]

Tình Thương, Giàu Sang và Thành Đạt – Ngẫm đời

Hình mình họa (Ảnh: Quang Tú – Rainsept Studio) Mời cụ ṅào vào trước. Một ṅgười ρhụ ṅữ vừa bước ra khỏi ṅhà thì ṅhìṅ thấγ có ba cụ già râu tóc bạc ρhơ đaṅg ṅgồi trêṅ ρhiếṅ đá ở trước sâṅ ṅhà. Bà khôṅg queṅ biết họ, ṅhưṅg với coṅ ṅgười tốt bụṅg, bà […]