Hai lần cập bến chương 5

Tôi dạo này cũng quen với sự có mặt của Hùng không còn bài xích anh như trước nữa . Thôi thì đằng nào cũng phải lấy chồng , cứ lấy về rồi sẽ dần yêu thương nhau thôi . Anh ấy là một người tốt chắc sẽ không đối xử tệ bạc với mình đâu .

Sau lần về ra mắt đó ba mẹ có vẻ hài lòng với Hùng lắm ! Trông anh cũng cao ráo ,hiền lành . Ba tôi rất thích mẫu người như Hùng . Ba bảo : Nó hiền lành thì sẽ yêu thương con hơn . Vậy là ba có thể yên tâm được rồi ! Có nó thay ba lo cho mấy mẹ con ba cũng yên tâm phần nào !

Trước khi nhận lời làm vợ Hùng tôi có nói với anh :

– Nhà em hoàn cảnh như vậy anh có chấp nhận được không ?
– Anh yêu em thì anh sẽ luôn yêu cả gia đình em . Đối với anh em là quan trọng nhất , tiền bạc có thể làm ra mà ! Em đừng nghĩ ngợi nhiều làm gì ?
– Nhưng em sợ mẹ anh sẽ không thích ! Lần trước về em thấy bác có vẻ không hài lòng với nhà em . Em sợ anh sẽ khó xử !
– Chỉ cần em yêu anh , chúng ta sẽ vượt qua hết !
– Vâng !
– Hãy tin anh nhé ?
– Dạ ! Mà em có điều này muốn nói với anh !
– Sao em ?
– Em gáι em chỉ còn mấy năm nữa là ra trường , giờ ba mẹ em ốm yếu thế anh có thể để em nuôi em em đến lúc nó ra trường không ?
– Sao lại không ! Anh sẽ cùng em lo cho Vân . Nó cũng là em anh mà ! Chúng ta cùng nhau chăm sóc ba mẹ và lo cho Vân nhé ?
– Cảm ơn anh !
– Anh yêu em ! Quỳnh Chi !

Hôm nay là ngày tổ chức hôn lễ của chúng tôi . Ba mẹ tôi vui lắm , cuối cùng ba tôi cũng được nhìn thấy con gáι mình mặc chiếc váy cô dâu xinh đẹp bên người chồng như ý . Các đồng nghiệp ai cũng mừng cho tôi kiếm được người chồng hiền lành , đẹp trai . Chị Hiền trưởng phòng tôi bảo : Cái Chi số nó may mắn kiếm được zai Hà Nội nhà mặt phố bố làm quan . Mấy đứa theo chị Chi mà học tập nhé ? Nào phòng mình chúc mừng cho cái Chi nào !

Tôi cũng may mắn vì môi trường làm việc không có cạnh tranh mấy ! Ai làm việc đó , không so bì , ai có thực lực gì thì làm công việc đó . Phải nói Sếp ở đây rất biết cách dùng người , ai cũng có cơ hội để tỏa sáng tài năng của mình . Như chị Hiền nhiều hơn tôi hai tuổi thôi mặc dù không giỏi ngoại ngữ như tôi nhưng về giải quyết vấn đề và dùng người thì tôi phải học chị nhiều … làm ở đây cũng gần một năm nhưng tôi chưa từng gặp Sếp Tổng luôn . Thấy anh chị trưởng các phòng ban bảo chỉ họp qua trực tuyến là chính . Bảo ít khi Sếp đến đây lắm . Công ty mới thành lập thêm chi nhánh bên Mỹ nên Sếp càng bận hơn , ít có mặt ở đây hơn …

Bữa tiệc cũng kết thúc , tôi xin phép ba mẹ chồng đưa mẹ với em về khu chung cư tôi mới mua chả góp . Tôi mới đi làm nên cũng không có nhiều tiền , chỉ mua được căn hộ chung cư bình thường thôi nhưng chỗ này an toàn mà tiện cho em tôi đi học . Với mỗi khi ba mẹ lên chơi thì có chỗ nghỉ ngơi . Hùng cứ một hai đòi mua cho nhà tôi nhưng tôi nhất định không đồng ý . Tôi bảo để tôi ʇ⚡︎ự trả , coi như tôi báo hiếu ba mẹ mình . Tôi trả được một nửa còn sẽ trừ dần vào lương . Số tiền còn lại tôi phải dành cho ba đi viện tђยốς thang . Hàng tháng lương của tôi cũng được gần 30 triệu , chưa tính thưởng , cũng đủ trang trải .

Ba mẹ ở thêm vài hôm rồi về lại quê ! Ba bảo ở tгêภ này ngột ngạt lắm ba không thích nghi được . Cho ba về lại nhà thôi .

Hôm sau hai vợ chồng tranh thủ đưa ba mẹ về nhà , chiều lại phải lên Hà Nội ngay vì ngày mai tôi có việc gấp .Tối hôm đó , ngồi ăn cơm thì mẹ chồng tôi lên tiếng :

Mẹ chồng : Từ ngày mai cái Chi đi làm tranh thủ về mà cơm nước cho cả nhà . Đàn bà con gáι đi làm cũng phải nghĩ đến gia đình chồng một chút không thể cứ ỉ vào giúp việc được ! Mang tiếng có con dâu về cả tuần nay mà có được bữa cơm nào đâu .
Hùng : Mẹ ! Công việc của Chi bận mà mẹ , mẹ phải thông cảm cho vợ con chứ !
Ba chồng : Phải đấy ! Nó đi làm chứ có đi chơi đâu ! Thuê giúp việc để làm gì mà bắt con nó làm ! Bà cứ quan trọng mấy vấn đề đó làm gì !
Mẹ chồng : Hai ba con ông thì biết gì mà nói ! Con Chi nhớ lời mẹ nói chưa ?
Tôi : Vâng ! Con sẽ cố gắng về sớm ạ ! Nhưng mẹ ơi hôm nào công việc phải tăng ca mẹ thông cảm cho con mẹ nhé ?
Mẹ chồng : Biết thế ! Thôi ăn đi !
Hùng : Mẹ …

Hùng định nói bênh tôi nhưng tôi cầm tay anh cản lại , sợ hai mẹ con to tiếng thì người thiệt vẫn là tôi thôi . Từ lần đầu về ra mắt bà đã không ưa gì tôi rồi . Riêng cái chuyện môn đăng hộ đối là bà rất chi là để ý . Chồng tôi làm trưởng phòng tại một ngân hàng có tiếng , cô em chồng cũng làm trong sở kế hoạch . Ba chồng làm trong chính phủ nên so với gia đình tôi bà càng chán . Nhưng bà chỉ có một đứa con trai cưng nên bà phải chiều phải nhịn không sợ anh buồn . Với bà không to tiếng mắng nhiếc tôi vì bà còn giữ thanh danh cho ba chồng tôi… Người ngoài luôn áo ước một gia đình hoàn hảo như thế nhưng khi ở cùng chưa chắc đã được như ý đâu …

Tôi lấy chồng phải theo thói nhà chồng , để cho yên cửa yên nhà sáng tôi tranh thủ dậy sớm nấu ăn sáng cho cả nhà mặc dù có giúp việc nhưng tôi vẫn làm . Cô Na giúp việc bảo để đấy cô làm cho , nhưng tôi bảo thôi để con làm không mẹ con lại nói cô đấy . Về đây làm dâu được ít hôm nhưng cô Na rất quý tôi . Cô thấy tôi nói thế thì bảo :

– Được rồi , từ mai cô ninh xương trước với làm sẵn đồ cho con , cô để cẩn thận bà chủ không biết đâu . Con không cần dậy sớm vả , công việc ngập đầu mà sáng dậy sớm đêm thức khuya thì chả mấy mà ốm con ạ !
– Vâng ! Con cảm ơn cô nhé ! Cô tốt quá !
– Con cứ hiền lành thế này thì khổ thôi !
– Con không sao đâu ạ !
– Ừ ! Thôi cô ra ngoài làm mấy việc nhé !
– Vâng ạ !

Cũng may mà cô giúp việc là người tốt chứ gặp phải người không biết điều chắc mình còn khổ dài . Nấu nướng xong thì cả nhà cũng dậy . Hùng ôm tôi từ phía sau bảo :

– Anh thương vợ quá ! Lát anh phải nói ba mẹ việc này chứ em ngày nào cũng dậy sớm thế thì sao được !
– Có chút việc nhỏ thôi mà anh ! Em cũng muốn chăm sóc anh mà !
– Cảm ơn vợ đã vì anh nha !
– Dạ ! Anh gọi ba mẹ đi , em làm xong rồi !

Hùng hôn má vợ một cái rồi mới đi lên nhà , bà Nhàn đứng ngoài nhìn thấy thì bĩu môi nhưng không lên tiếng . Lúc ăn sang cả nhà vẫn ăn ngon lành thì bà nói :

Bà Nhàn : Ông Hưng ( tên bố chồng tôi ) món phở này hôm nay ông thấy có vị gì lạ không ?
Ba chồng : Tôi thấy ngon !
Hùng : Con cũng vậy !

Bà Nhàn nghe thế thì tức lắm nhưng biết không ai về phe mình thì bỏ đi tìm cơ hội khác . Tôi cũng im lặng vì có nói thì cũng chả giải quyết được gì . May có Hùng và ba chồng chứ không biết tôi sống thế nào với bà mẹ chồng như này …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *