Hai lần cập bến chương 42

Ngoại truyện 1 :

Vũ cứ đắm mình trong những suy nghĩ ʇ⚡︎ự dằn vặt bản thân mình đã không bảo vệ được Chi . Càng nhìn những vết thương trầy xước tгêภ người Chi Vũ càng xót xa … cảm xúc lại càng hỗn độn hơn khi Vũ biết mình có thêm một thiên thần nhỏ nữa . Vũ xót vì thương Chi nhưng xen lẫn là niềm hạnh phúc vì anh lại được làm ba rồi , niềm hạnh phúc nhân lên gấp bội vì từ nay Chi đã thật sự thuộc về anh . Anh sẽ có một gia đình đúng nghĩa , có ba mẹ hai bên có Chi và có những đứa con xinh đẹp đáng yêu ! Vũ cầm tay Chi hôn nhẹ lên đó rồi thì thầm chỉ đủ mình nghe : Anh yêu em và các con ! Bờ vai này sẽ vững trãi để em và các con dựa vào .

Vũ đứng dậy vào nhà vệ sinh lấy khăn ấm để lau đi mấy vết ɱ.á.-ύ khô còn dính tгêภ mặt tгêภ tay và chân Chi . Lau đến đâu Vũ lại nhói lòng đến đấy . Đang lau đến chân thì Chi từ từ mở mắt tỉnh dậy nhưng vì mệt nên cô chỉ thều thào rồi nhìn anh . Vũ thấy Chi tỉnh thì vội để khăn ra chậu nước rồi nhẹ nhàng cầm tay cô ân cần hỏi han :

– Em ! Em thấy trong người sao rồi ?

Cô mệt vừa vì đói lại vì đau nên không nói được mà chỉ nhìn anh lắc đầu , lúc này Chi đã tỉnh hơn một chút , mọi chuyện như thước phim quay chậm hiện rõ trong đầu cô . Nhớ đến cảnh mình bị mấy tên cặn bã ħàɲħ ħạ làm ทɦụ☪ , cô đau khổ , nước mắt lưng tròng nhìn Vũ mà không biết đối mặt với anh ra sao . Cô nhắm mắt lại không muốn nghĩ đến điều tồi tệ đó nữa . Vũ thấy Chi tỉnh lại mà cứ khóc thì càng lo lắng , anh sốt sắng hỏi :

– Em ! Em đau ở đâu hay khó chịu chỗ nào thì bảo anh ? Đừng khóc anh thương !

Chi nghe thế thì càng khóc hơn , cô cứ nấc lên khiến Vũ càng đau lòng . Vũ tưởng Chi bị đau ở đâu khó chịu nên cô mới khóc giữ như thế ! Anh lại vỗ về :

– Em đừng khóc nữa ! Em cố gắng chịu đựng chút ! Anh biết em đau và khó chịu lắm nhưng em cố gắng lên vì con của chúng ta nhé ?

Chi đang khóc to như thế nhưng nghe như anh vừa nhắc đến chữ con thì cô mở mắt ra nhìn Vũ chằm chằm , cô cố thều thào :

– Anh … anh … vừa … nói gì ?
– Em ! Chúng ta có con rồi ! Em được làm mẹ rồi !
– Em … có … con ?
– Ừ ! Được 6 tuần rồi ! Em yếu lắm nên đừng khóc nữa nhé ? Không ảnh hưởng đến con và cả em nữa !

Chi vẫn còn như không tin vào điều Vũ nói , cứ ngơ ngác ,sụt sịt dù chưa tin nhưng vẫn không dám khóc nữa . Tạm thời quên mọi chuyện mà trong lòng nhen nhóm niềm vui khó tả này . Bao năm cô trông cô ngóng bây giờ ông trời đã thương xót cô rồi … Vũ thấy Chi đã đỡ hơn thì quay ra bảo :

– Em nằm đây anh lấy cháo em ăn nhé ? Cháo này Chị Nụ nấu mang đến sạch sẽ không phải cháo ở đây đâu , em cố ăn chút cho khỏe .
– Vâng !

Tôi không muốn nằm nên cố ngồi dậy , Vũ thấy thế thì bảo em cứ nằm xuống anh đút cho nhưng tôi muốn ngồi nên anh đỡ tôi dựa vào thành giường rồi lấy cháo cho tôi ăn . Ăn được khoảng một bát con thì tôi không ăn được nữa chỉ muốn nôn thôi ! Vũ sợ tôi nôn hết ra thì khổ nên lấy cốc nước ấm cho tôi uống rồi lau mặt mũi cho tôi.Anh ngồi đó nắm tay tôi nói chuyện để tôi quên đi cơn buồn nôn đó :

– Em thấy đỡ hơn chưa ?
– Dạ rồi ạ !
– Em có đau chỗ nào nữa không ?
– Em đau ở …

Nói đến đây tôi lại nhớ đến lúc bị mấy tên khốn đó chạm vào người , nước mắt lại tuôn ra . Vũ bảo :

– Anh gọi bác sĩ khám lại xem em như nào nhé ?
– Không ! Em chỉ đau nhẹ ở ngoài thôi !
– Vậy em cố đừng khóc nhiều không hai mẹ con lại mệt !
– Vũ ! Em xin lỗi anh ! Hu … hu
– Anh mới có lỗi với em , là anh không bảo vệ được cho hai mẹ con em nên em mới ra nông lỗi này !
– Em … em không còn là của riêng anh nữa rồi ! Em bị chúng làm ทɦụ☪ rồi … hu … hu
– Chi ! Không phải đâu ! Hoá ra là em khóc vì chuyện đó à ?
– ….hic … hic
– Em ! Em không có chuyện gì hết , không ai làm gì cả , lúc đó anh và mọi người đến kịp nên bọn chúng không làm gì được em . Chỉ là anh không kịp cứu em nên Thuỷ mới có cơ hội uy hϊếp em . Giờ mọi chuyện qua hết rồi em đừng buồn nữa nhé ! Có anh ở bên em và con rồi !
– Thật không anh ?
– Thật !
– Vũ …
– Anh đây ! Nín đi ! Anh thương lắm !

Vừa nói Vũ vừa ôm Chi vào lòng , cô gáι bé nhỏ của anh đã chịu nhiều tổn thương quá . Dù là có chuyện không may xảy ra với cô đi chăng nữa anh cũng không bao giờ để tâm vì anh yêu cô . Giờ may mắn hai mẹ con đều qua khỏi thì anh sẽ bảo vệ thật tốt và yêu thương chăm sóc nhiều hơn nữa .

Chi thấy nhẹ lòng vì mình đã không sao , mình vẫn là của anh và con cũng được an toàn thì nép mình vào ռ.ɠ-ự.ɕ anh rồi thủ thỉ :

– Vũ ! Có con thật tốt !
– Ừ !
– Em cảm ơn anh đã cho em hạnh phúc này !
– Anh phải cảm ơn em mới đúng ! Là em đã cho anh biết yêu lần nữa , cho anh một gia đình đúng nghĩa mà bao năm nay anh thiếu hụt . Mình cưới nhau nhé ?
– Dạ !
– Cảm ơn em ! Anh yêu em !
– Em cũng yêu anh !

Chi cứ thế nằm trong lòng Vũ mà ngủ ngon , không còn lo lắng , không còn dằn vặt đau khổ nữa . Cô thấy bình yên khi có anh ở bên và có con là niềm hạnh phúc mà bất lâu nay cô mong đợi …

Vũ thấy Chi ngủ ngon thế thì không lỡ đặt cô xuống sợ cô tỉnh giấc nên cứ thế dựa vào thành giường ngồi ôm cô ngủ … đến gần sáng mới tỉnh vì mấy vết thương vẫn còn đau , cô nhăn mặt cựa mình thì Vũ vội hỏi :

– Em sao vậy ?
– Dạ em hơi đau ở người với chân ạ !
– Em nằm xuống một chút cho thoải mái nhé ? Anh xem nào !
– Vâng !
– Bây giờ em có bầu không dùng tђยốς bừa được ,đợi sáng bác sĩ kiểm tra rồi kê tђยốς cho em .
– Dạ ! Anh ơi ? em thấy đói nữa !
– Chờ anh một chút , anh ra mua cháo cho em nhé ?
– Nhưng giờ mới 5h sáng , chưa có ai bán đâu ạ ! Thôi em cố đợi lát em ăn cũng được .
– Không được ! Em đói con cũng đói làm sao chịu được , em cứ nằm đây anh ra ngoài hỏi xem !
– Thôi ! Anh ở đây với em không em sợ !
– Ngoan , anh đi một lúc thôi ! Để bụng đói là không tốt đâu mà giờ còn ăn cả cho con nữa !

Tôi nghe Vũ nói thế thì thương anh lắm , lại vì mẹ con tôi mà ngủ không ngon , xong giờ mới sáng tờ mờ lại phải đi mua đồ ăn rồi . Tôi cũng lạ đói lúc nào không đói lại đói giờ này ! Vũ thấy mặt tôi đăm chiêu thì biết tôi lo lắng cho anh thì anh xoa đầu tôi bảo :

– Hai mẹ con đợi ba chút thôi nhé ?
– Vâng ! Ba Vũ đi nhanh về nhé ?
– Ừ !

Nhưng vừa ra khỏi cửa thì mẹ tôi với chị Lan đã tay sách lách mang nào là đồ ăn , đồ uống với quần áo , đồ dùng vệ sinh lỉnh kỉnh cho tôi rồi . Vào phòng mẹ nhìn tôi nước mắt lại ngắn dài nói :

– Con thấy trong người thế nào rồi ?
– Con đỡ rồi mẹ ! Mẹ đừng lo !
– Ừ ! Con chịu khó ăn vào để hai mẹ con đều khỏe nhé ? Bác sĩ bảo con còn yếu lắm với không được đi lại nhiều đâu ! Có gì cứ bảo để mẹ làm cho !
– Mẹ ! Con biết rồi !

Vũ thấy hai mẹ con sướt mướt thế thì bảo :

– Mẹ để con lấy đồ cho Chi ăn ạ !Mẹ với Lan ngồi nghỉ đi ?
– Để mẹ làm cho ! Cả đêm con thức rồi , về nhà tranh thủ nghỉ ngơi đi lát đến cũng được !
– Không ạ ! Để con chăm cô ấy !
– Bác nói đúng đấy anh ! Cả ngày hôm qua rồi cả đêm hôm qua vất vả rồi , anh về nhà tắm rửa thay quần áo rồi nghỉ chút có em với bác chăm Chi được rồi ! ( c lan nói )
– Anh muốn ʇ⚡︎ự mình chăm cô ấy !

Tôi thấy không ai nói được Vũ thì ʇ⚡︎ự mình nói với anh :

– Anh ! Anh về thay đồ đi rồi ăn uống với xem con ở nhà thế nào thì đến đây cũng được ạ !
– Con đã có bác Nụ rồi , em yên tâm !
– Anh nghe em về ăn uống , ngủ một chút rồi đến không em giận đấy !
– Nhưng anh sợ …
– Ở đây có bao nhiêu người anh yên tâm , em và con không sao đâu . Lát anh Trường với Hạ rồi chị Hiền với anh Dũng , chị An kiểu gì cũng vào thăm em , anh cứ yên tâm về nghỉ ngơi đi .
– Vậy anh về tắm rửa xong anh đến !
– Không ! Anh không ngủ em không gặp anh đâu !
– Em …
– Không nghe lời em thì đừng gặp em nữa !
– Được vậy trưa anh vào với em nhé ?
– Vậy ba Vũ mới ngoan !
– Em nhớ ăn nhiều vào trưa anh bảo chị Nụ nấu đồ mới cho em !
– Vâng! Anh về đi !

Vũ quyến luyến tôi mãi mới ra chào mẹ với chị Lan để đi về . Chị Lan thấy thế thì trêu :

– Khoẻ nhanh lên rồi cưới nhau về cho đỡ nhớ nhung !
– Anh ấy lo cho con thôi !
– Gớm em không biết hôm qua không liên lạc được với em anh ấy như người điên ấy , rồi lúc tìm thấy em biết em bị ħàɲħ ħạ anh ấy đau khổ còn khóc nữa đấy ! Người đàn ông mà rơi nước mắt vì mình hiếm lắm ! Là người ta yêu thương mình thật lòng đó em !
– Vâng !
– Mẹ với chị ăn chưa thì ăn sáng cùng em luôn !
– Ừ ! Chị cũng mua đồ cho bác với chị đây rồi , bác cho em ăn xong thì chị với bác ăn cũng được .
– Mẹ để con ʇ⚡︎ự ăn được ! Mẹ với chị ăn đi ?
– Không sao ! Mẹ đút cho ! Ăn nhiều vào !
– Vâng ! Con đói lắm í , lúc nãy là anh Vũ đi ra ngoài mua đồ cho con ăn nhưng may mà mẹ với chị đến sớm !
– Mẹ về nhưng cả đêm lo lắng có ngủ được đâu , may có chị Lan nữa không mẹ cũng không đến sớm được .
– Có gì đâu bác ! Con cũng khó ngủ nên cũng dậy sớm chuẩn bị ít đồ cho nó thôi !
– Em cảm ơn chị !
– Con này ơn với huệ gì ?

Ngồi nói chuyện một lúc thì mấy anh chị kéo nhau đến thăm tôi thật . Ai cũng mừng tôi tai qua пα̣п khỏi lại còn trúng số ᵭộc đắc nữa chứ ! Chị An tôi bảo :

An : Hai năm ở với ông Hùng chả có mà với anh Vũ thì có ngay nhỉ ? Kể cũng lạ , ông Hùng đi với bà kia thì cũng có con , thấy thằng cu giống ba lắm . Có khi em và Hùng không có duyên vợ chồng thật , hoặc cũng có khi có gì đó khúc mắc ở đây … hai người bình thường nhưng ở với nhau thời gian dài thế mà không có con đến khi đường ai lấy đi thì mỗi người đều có tin vui . Chuyện vợ chồng không ở được với nhau là chuyện buồn , không ai muốn thế cả nhưng số kiếp đã định không thể tiếp tục trọn vẹn thì cũng nên giải thoát để ai cũng có thể tìm cho mình hạnh phúc đầy đủ hơn ! Chị nghĩ thôi thế cũng may , em còn trẻ giờ mọi thứ đều đến với em như ước nguyện rồi cũng nên vui vẻ đón nhận , đừng dằn vặt , đừng đau khổ , lo lắng buồn bã nữa . Hãy sống thật hạnh phúc bên gia đình bé nhỏ này !
Tôi : Vâng ! Giờ em chỉ tập trung lo cho gia đình nhỏ này , có mẹ có Vân và có các anh chị nữa !

Ai cũng đồng tình với những gì chị An nói . Vợ chồng là duyên số , nếu duyên chỉ đi đến đoạn này thì cũng nên dừng lại không nên cố mà để bản thân mình đau khổ . Tôi và Hùng là minh chứng như vậy . Dù là lí do gì khiến cho chúng tôi suốt hai chung sống không thể có con với nhau thì tôi cũng không oán hận nữa . Mọi thứ đã qua rồi thì hãy để nó qua đi , mong rằng Hùng sẽ sống hạnh phúc với sự lựa chọn của anh ấy . Tôi không còn giận hay hận anh nữa , hãy sống vui vẻ để tạo phúc cho con cái sau này …

Chị Hiền bảo tuần sau công ty mình xuất lô hàng còn lại sang cho bên Trung Quốc . Lần này suôn sẻ rồi ! Ai cũng yên tâm . Tôi cũng nhẹ người khi nghe tin vui đó .

Anh Trường kể công ty nhà Thuỷ bị Vũ chính thức đưa đơn kiện . Với nhiều bằng chứng vi phạm vì trốn thuế và chuyên nhập hàng lậu thì đợt này công ty đứng trước nguy cơ bị phá sản , ba cô ta bị đi tù và cô ta cũng không tránh khỏi liên quan . Anh không kiện cô ta vụ làm mất thanh danh của ba anh , lí do anh không muốn kiện cô ta nữa vì anh không muốn mọi người nhắc đi nhắc lại quá khứ làm ba anh buồn . Ai muốn nghĩ gì cũng được, chỉ cần từ đây về sau ba anh sống bên con cháu được vui vẻ thôi !

Còn bà Kim Anh sau khi bán hết , mang hết những thứ giá trị mà bà ta cất giấu được đem theo giờ cũng không thấy tung tích đâu . Vũ xem như những thứ đó bồi thường cho bà ta bao năm qua đã cố che giấu cái vỏ bọc của gia đình này . Để anh có đủ ba mẹ như bao đứa trẻ khác . Ba Vũ và Vũ cũng không còn trách còn hận bà ta nữa vì dù sao cũng đã từng là người thân , người một nhà . Giữ người ở lại chứ không thể giữ người muốn ra đi …

Tôi nằm viện một tuần sau đó mới được về ,nằm ở đó một tuần mà tù túng phát ngán . Nhưng Vũ không có biểu hiện gì vẫn vui vẻ chăm sóc cho mẹ con tôi chu đáo , anh giao hết mọi việc cho Trường còn anh thì ở Ьệпh viện 24/24 ai nói gì cũng không nghe , ai đến chơi đến thăm thoải mái kể cả mẹ tôi nhưng tối đến thì ai về nhà lấy ngủ để một mình anh chăm Vợ anh 😍 .

Hôm đưa tôi về nhà anh bảo với mẹ tôi là cho phép anh đón tôi về nhà anh ở , tôi không nghe nhưng anh bơ tôi chỉ nói chuyện với mẹ và bảo cả mẹ tôi đến đó ở để lo cho tôi . Mẹ tôi thấy con rể tương lai lo cho vợ con thế thì đồng ý luôn . Bảo mẹ vẫn ở nhà mẹ nhưng ban ngày con đến công ty thì mẹ qua chăm vợ con cho . Vũ thì thế nào cũng được miễn là tôi về nhà anh .

Vì tôi còn yếu nên anh bắt tôi nằm yên một chỗ chỉ được đi lại loanh quanh nhà thôi . May mà đợt này gần tết nên anh đón ba anh qua ở cùng luôn nhà có chị Nụ giúp việc , bác giúp việc của ba anh , với cả mẹ tôi nữa nên cũng đỡ buồn . Từ ngày biết tôi có thai ba anh vui vẻ hẳn và khỏe ra rất nhiều . Còn Moon biết mẹ có em bé thì ngoan lắm , ʇ⚡︎ự làm mọi việc vì sợ bà với mẹ mệt . Con bé đi học chứ về nhà là sà vào mẹ nói chuyện tíu tít .

Hôm nay đi làm về Vũ thấy con bé cứ ôm bụng mẹ nằm áp má rồi nói thì thầm với em bé , Vũ thấy thế lại sợ con bé làm đau bụng tôi thì vội nói với con :

– Moon ! Con đừng làm thế không lỡ đè vào bụng mẹ đau em thì sao !
– Con chỉ ôm nhẹ thôi ba ! Con không làm mẹ với em đau đâu , con đang nói chuyện với em !
– Em chưa biết gì ! Con ngồi xa nói chuyện với mẹ được rồi !
– Vâng ! Con biết rồi ạ !

Con bé mặt buồn rười rượi vội ngồi tránh xa tôi ra . Một lúc sau nó xin phép đi về phòng . Tôi biết con bé đang buồn rồi nhưng để con đi thì
quay qua nói với Vũ :

– Anh này!
– Sao em ?
– Anh không nên nói con như thế ! Nó còn bé , nó chỉ muốn yêu em nó thôi , mà con bé cũng biết ý cẩn thận lắm ! Anh làm con bé buồn rồi nó nghĩ ba chỉ quan tâm đến mẹ và em bé mà không quan tâm đến nó thì sao . Vô hình dung chúng ta lại tạo ấn tượng không tốt cho con . Rồi con có gì cũng không dám chia sẻ cho ba mẹ nữa . Không nên tạo khoảng cách cho con anh ạ ! Đừng để con nghĩ mình không cần nó !
– Anh chỉ nhắc nhở con thôi , chứ không có ý ghét bỏ con .
– Nhưng cách anh nói chuyện với con khiến con bé không hài lòng ! Nó sẽ tủi thân ! Nó luôn coi em là mẹ nó và em cảm thấy rất hạnh phúc , em muốn con nào cũng là con phải công bằng . Và có khi chúng ta phải yêu con bé nhiều hơn vì con thiệt thòi từ nhỏ. Chắc bây giờ con bé đang ngồi khóc ở góc nào đó rồi !
– Cảm ơn em ! Anh thấy mình thật may mắn vì có người vợ như em,luôn thấu hiểu quan tâm ba con anh. Anh thật hạnh phúc !
– Em cũng may mắn vì gặp được anh , nhưng em chưa làm vợ anh vì anh chưa hỏi cưới em mà !
– Vậy qua tết anh sẽ làm ngay và luôn !
– Em đùa thôi ! Giờ mình qua xem con đi , em không muốn con khóc , em xót nó lắm !
– Để anh đỡ em !

Hai chúng tôi sang phòng Moon thấy con bé ngồi ở bàn học , mắt nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ , đôi vai nhỏ bé cứ run rẩy từng hồi . Tôi thương quá , chắc là khóc từ nãy đến giờ rồi , định tiến về phía con bé thì anh ngăn lại , để anh :

Vũ : Moon !

Con bé nghe tiếng ba gọi vội lau nước mắt quay lại :

Moon : Vâng ! Ba mẹ tìm con ạ !
Vũ : Ba xin lỗi vì lúc nãy ba có hơi khắt khe với con . Con đừng giận ba nhé ?

Con bé nghe ba nói thế thì khóc thút thít vội ôm cổ ba :

Vũ : Ba không có ý gì cả , là tại ba lo con không may làm mẹ đau thôi , vì mẹ con không được khoẻ . Ba vẫn yêu con , quan tâm con và cả mẹ và em bé như nhau . Con đừng buồn ba nhé ?
Moon : Con tưởng ba không yêu con nữa !
Vũ : Ba mẹ đều yêu con , thương con và em cũng yêu con nữa . Con ngoan không khóc nữa , giờ làm chị rồi phải người lớn để giúp ba mẹ trông em nữa chứ !
Moon : Vâng ! Con sẽ trông em thật tốt ạ !
Vũ : Con gáι ba giỏi lắm !
Tôi : Moon ! Con lại đây !
Moon : Mẹ ! Con yêu mẹ với em bé con hứa không làm em đau đâu ạ !
Tôi : Mẹ biết Moon thương em rồi ! Ba mẹ đều yêu hai chị em như nhau . Từ sau ngày nào con với mẹ cũng nói chuyện với em nhé ? Để em bé ngoan cho ba còn yên tâm đi làm chứ !
Moon : Vâng ! Giờ cả nhà mình đi ăn cơm cho em ăn nữa mẹ nhé !
Tôi : Ừ ! Chị Moon nhớ ăn nhiều để có sức bế em nhé ?
Moon : Vâng ạ !

Vũ thấy con bé vui vẻ trở lại thì anh thấy nhẹ cả lòng . Anh thương Moon chứ vì con bé thiệt thòi từ nhỏ , bao năm qua tất cả tình thương yêu anh đều dành cho con bé và giờ có thêm hai mẹ con Chi bên cạnh thì anh vẫn yêu con như ngày nào chỉ là do anh quá lo lắng đôi khi lời nói với con trẻ lại không thể cứ nghĩ gì là nói đấy . May mắn cho anh bên cạnh có người phụ nữ mẫu mực tuyệt vời như Chi. Cô đúng là người phụ nữ giỏi việc nước mà vẫn đảm việc nhà . Ba con anh thật là may mắn và hạnh phúc . Anh ôm Chi đi xuống phòng ăn , hôm nay gia đình nhỏ bé của anh lại rộn vang tiếng cười …

Hai mươi âm lịch Vân gọi điện về rằng mai sẽ về ăn tết cùng gia đình . Biết chị gáι mình giờ đã tìm được hạnh phúc Vân mừng lắm ! Hai năm bên xứ người Vân cũng đã học được nhiều điều từ cuộc sống khắc nghiệt này .

24 năm giờ đây cũng đã biết thích một người nhưng tiếc rằng có lẽ tình cảm của anh ấy không dành cho mình nên Vân cố gắng cất sâu trong tιм không dám nói với ai . Có lẽ cô nhầm tưởng tình cảm anh em , tình đồng hương vì khi sang bên này Vân xa lạ với mọi thứ xung quanh nên anh đã giúp cô hết bỡ ngỡ và yên tâm sống và học tập hết hai năm bên này . Nhưng tình cảm đó thật lạ nó cứ khiến Vân cuốn vào đó không dứt ra được . Mỗi lúc gặp khó khăn hay cần giúp đỡ thì không kể thời gian khoảng cách , công việc anh đều có mặt đúng lúc để giúp cô … Vân cứ để mình lầm tưởng đó là tình yêu của anh dành cho cô . Nhưng trước mặt anh cô lại không dám thể hiện gì , cứ lạnh lùng , tỏ vẻ vô cảm với mọi thứ xung quanh . Ai nhìn cô cũng chỉ có thể cảm nhận rằng đối với cô ngoài việc học thì chẳng có gì quan trọng hết .

Ngày cô nói mình về lại Việt Nam cả hai tiễn nhau nhưng không ai chịu nói lời gì cả , chỉ một cái nhìn chân thành và cái ôm tạm biệt như hai người bạn chỉ khác là nó chặt hơn và lâu hơn một chút cho đến khi tiếng loa cất lên báo hiệu chuyến máy bay Vân chuẩn bị cất cάпh thì cả hai lặng lẽ tạm biệt nhau …

8h tối ngày hôm sau Vân có mặt tại sân bay, ra đón Vân là anh Vũ , Moon và mẹ tôi . Vũ đưa Vẫn về nhà cất đồ rồi sau đó thì chở sang nhà anh . Tối đó ngồi ăn cơm tôi hỏi chuyện nó sau khi học xong có dự định làm đâu chưa thì nó bảo Ьệпh viện A đã nhận nó qua tết đi làm rồi , mẹ tôi và tôi cũng yên tâm. Ăn gần xong thì anh Vũ hỏi :

Vũ : Dì Vân có muốn chuyển về Ьệпh viện gần nhà làm không ?
Vân : Dạ thôi để em làm chỗ kia xem sao , nếu khó khăn quá thì em nhờ anh ạ !
Vũ : Ừ ! À mà Duy nó tết này không về à ?
Vân : Dạ ! Em không rõ ạ ! Mà cái này anh phải chắc hơn em chứ ?
Vũ : Bên đó có người quản lý thay rồi mà !
Vân : Chắc anh ấy bận gì đó ạ !
Vũ : Ừ !

Tôi thấy lạ hai anh em cứ nói chuyện về cậu Duy hoài , tôi bảo :

Tôi : Hai người có gì giấu em à ?
Vũ : Không !
Vân : Có gì đâu chị !
Tôi : Thế học bên đó hai năm mà chưa cua được anh nào à ?
Vân : Về Việt Nam thì thiếu gì , cua tay nào chả được anh Vũ nhỉ ?
Vũ : Ừ ! Em đừng lo , Vân xinh đẹp lại công việc ổn định thì đầy anh theo .
Tôi : Linh ϮιпҺ , hai mấy tuổi đầu chưa chịu yêu ai , sắp già đến nơi rồi đấy !
Vũ : Em lo cho anh này , có con rồi mà người ta còn chưa chịu đồng ý này .
Tôi : Anh lại bắt đầu đấy ! Mình khác , già hẳn rồi cưới lúc nào chả được !
Vũ : Em mới linh ϮιпҺ đó ! Anh phải dành điều đặc biệt nhất cho em !
Tôi : Thôi em no rồi ! Em ra ngoài đây !

Vân với Vũ biết tính tôi những lúc không nói được tôi lại lủi mất luôn . Moon thấy mẹ ăn xong thì vội qua đỡ mẹ qua bàn ở phòng khách ,mẹ tôi đang ngồi gọt hoa quả cho cả
nhà rồi ! Mẹ bắt tôi ăn nhiều vào cho có sức thế là giờ mới có hơn hai tháng mà tôi đã béo lên trông thấy !

Tết năm nay cả nhà đông vui . Mồng hai tết cả nhà chị Lan kéo qua nhà tôi ăn cơm . Hôm đó chị Nụ với Vân nấu nhiều món ngon lắm , bọn trẻ con ríu rít ăn uống nói chuyện rôm rả . Đang ăn thì có chuông cửa , chị Nụ chạy ra mở thì Duy cùng với cô bạn Anna đi vào chúc
tết mọi người và bảo cho ăn trực bữa cơm đầu năm mới ạ . Mọi người cười vui vẻ , Vân đứng đó lặng người sau nhanh chân đi vào lấy thêm bát đũa ra cho hai người đó . Khi đưa bát cho Duy cô không nhìn thẳng vào mắt anh , đưa xong Vân qua chỗ Bin ngồi cho cậu bé ăn . Cô nhìn bao thức ăn ngon mà sao khi ăn vào nó lại đắng chát . Nuốt không nổi nên chỉ ngồi đó gắp thức ăn cho bọn trẻ con thôi …

Ăn xong mọi người ngồi chơi đến chiều thì ai về nhà đó . Vân chở mẹ về , Duy với Anna cũng đi luôn …

Tôi và chị Lan nhìn nhau khi thấy biểu hiện của Duy và Vân như vậy . Nhưng cố gắng moi móc thông tin mãi mà không được .

Cái tết ấm cúng trôi qua và mọi người lại bắt tay vào công việc . Tôi lúc này đã khỏe lên rất nhiều rồi . Mới có ba tháng nên bụng tôi vẫn bé . Ba anh và mẹ tôi bàn luận rồi chọn ngày cưới cho chúng tôi . Đó là vào ngày đầu của tháng hai . Trời vẫn còn lạnh nhưng đó là ngày tốt nhất trong tháng . Mọi người tất bật lo cho đám cưới của tôi còn tôi chỉ có mỗi nhiệm vụ làm một cô dâu xinh đẹp thôi .

Ngày hạnh phúc của chúng tôi cũng đến . Tôi dạng ngời trong chiếc váy cưới lộng lẫy được anh đặt may riêng cho tôi . Hôm nay tôi mới cảm nhận hết được hạnh phúc khi được kết hôn với người mà mình yêu thương . Tôi không có ý so sánh hay kể lể nhưng tôi muốn nói với các bạn rằng hãy yêu và lấy người mà mình yêu thương và người ta cũng yêu mình . Hãy sống vì bản thân mình nữa để rồi sau này dù có thế nào cũng không hối hận về sự lựa chọn của mình .

Tôi và anh hạnh phúc nắm tay nhau vào trong lễ đường , lúc anh trao nhẫn cưới cho tôi anh bảo :

– Anh không biết nói những lời xa hoa , ngọt ngào nhưng anh muốn nói anh sẽ mang hạnh phúc đến cho mẹ con em và một bến đỗ bình yên !
– Em mong anh sẽ là bến đỗ cuối cùng và an toàn nhất !

Chúng tôi nhìn nhau hạnh phúc và trao cho nhau nụ hôn chất chứa bao cảm xúc trong đó . Cuộc đời mỗi con người đều trải qua những thăng trầm , những thất bại và cơ hội để làm lại . Và chúng tôi đã lắm bắt được cơ hội đó để ngày hôm nay sau những khó khăn chúng tôi đã đến được bên nhau ! Chúng tôi sẽ trân trọng mối duyên nợ này mãi mãi …

Vì tôi bầu bì với sức khỏe chưa ổn định hẳn nên tiệc cưới của chúng tôi cũng diễn ra nhanh chóng vì sự an toàn của mẹ con tôi . Xong xuôi anh nhanh chóng đưa tôi về nhà nghỉ ngơi . Tối đó là đêm tâm hôn nhưng chồng tôi chỉ nằm ôm tôi thôi không thấy í ới gì cả . Tính ra đến giờ cũng nhịn mấy tháng rồi , tôi trêu :

– Ba Vũ không nhịn được thì để mẹ tìm cách nhờ người hỗ trợ nhé ?
– Vợ anh nói thật à ? Mấy tháng nay anh ăn chay đang khó chịu đây này !

Định trêu ông tí mà không ngờ ông mặt dày còn nói lại cho . Tôi đuối lý nên ᵭάпҺ trống lảng .

– Thôi hai mẹ con em mệt rồi ! Em ngủ đây !
– Ơ thế mẹ Chi vừa bảo giúp ba giờ lại đi ngủ là như thế nào ?
– Kệ anh ! Anh ʇ⚡︎ự đi mà xử lý !
– Mẹ Chi nói mà không làm được à ?
– Giờ hết hứng rồi …

Thế là có ông chồng nào đó cứ ngồi tủm tỉm cười , nằm ôm vợ một lúc tay cứ ๓.â.-ภ ๓.ê bầu ռ.ɠ-ự.ɕ căng tràn của tôi . Nhưng được một lúc thì vội đi vào nhà vệ sinh mãi sau mới ra lại thấy quấn khăn tắm thì tôi hỏi :

– Trời này mà chồng tắm lắm thế , cẩn thận không lạnh .
– Anh thấy nóng thì tắm thôi !
– Trời se lạnh thế mà nóng gì ! Anh ℓêп gιườпg nằm đi.
– Em cứ ngủ trước đi !

Tôi biết chắc anh hơi khó chịu , đã nhịn mấy tháng chưa xả được mà vừa nãy còn cho tay vào sờ ռ.ɠ-ự.ɕ vợ làm gì ! Tôi lại gần kéo anh nằm xuống giường rồi nói nhỏ :

– Bác sĩ bảo em qua ba tháng có thể rồi .
– Thôi , anh không sao đâu . Em cẩn thận không đau con .
– Anh làm nhẹ nhàng là được mà !
– Nhưng ….
– Vũ !
– Ừ !

Tôi từ từ cởi áo ra ,Vũ nhìn bộ ռ.ɠ-ự.ɕ đầy đặn của tôi thì cổ họng cử động lên xuống , mắt dán chặt vào đó , nhịn không được Vũ từ từ ђ.-ô.ภ א.ย.ố.ภ.ﻮ môi tôi rồi xuống cổ , rồi đến xương quai xanh và đến hai bầu ռ.ɠ-ự.ɕ căng tràn kia mà bú mút hết bên này rồi qua bên kia , bà tay cũng luân động кђắק ςơ tђể , hai con người lâu lắm mới chạm vào nhau nay mới dạo mà đã run rẩy mặc dù sướиɠ lắm rồi nhưng anh vẫn không dám cử động mạnh . Mân mê một hồi không chịu được và cả tôi cũng thế nước lôi tràn trề miệng bật ra tiếng гêภ rỉ ái muội , Vũ không kiềm được nữa từ từ tiến vào trong tôi mọi thứ lúc này chỉ có một từ Sướng mà thôi … trong phòng lúc này không gian im lặng về
đêm càng nghe rõ tiếng thở gấp gáp , đứt quãng dồn dập của cả hai … mãi lâu sau anh thỏa mãn gầm lên một tiếng rồi gục xuống ռ.ɠ-ự.ɕ vợ hổn hển :

– Anh yêu vợ !
– Mẹ Chi yêu ba Vũ !

Anh mỉm cười rồi nhẹ nhàng bế tôi vào phòng tắm ʇ⚡︎ự rửa cho tôi rồi hỏi han :

– Em có đau không ?
– Dạ không !
– Mình đi ngủ nhé !
– Dạ !

Tôi có bầu được năm tháng , thời gian này tôi ăn khỏe ngủ khỏe nên tăng cân . Mỗi Ϯộι ở nhà buồn lắm . Vũ không cho tôi đi làm , có nói thế nào cũng không cho đi , anh bảo em đẻ xong thì em muốn đi làm gì cũng được . Tôi đành chịu , ở nhà chán ૮.ɦ.ế.ƭ , lâu ngày tôi muốn điên lên , tôi khỏe rồi mà bác sĩ cũng bảo tôi đi lại làm việc nhẹ được mà anh cứ không cho . Bực mình hàng ngày cứ hai tiếng tôi lại gọi FaceTime cho Vũ :

– Vũ ơi ?
– Sao thế vợ ?
– Em buồn lắm !
– Trưa anh về !
– Em nhớ anh !
– Anh cũng nhớ !
– Em không biết , anh về với em đi !
– Nhưng anh chuẩn bị đi gặp khách hàng rồi !
– Không ! Anh không thương em , không thương con …hic … hic

Ba chồng ngồi ở phòng khách thấy con dâu ở ngoài cửa gọi cho chồng cứ khóc lóc . Ông sợ ảnh hưởng tới cháu ông và con dâu ông nên ông bấm xe lăn đi lại :

– Con đưa máy đây cho ba ?
– Dạ !
– Vũ !
– Vâng ! Con đây ạ !
– Anh làm gì thì làm , vợ con anh là quan trọng nhé ! Anh cứ đi suốt thế không quan tâm nó để con dâu với cháu tôi buồn thì anh đừng có vác mặt về nhà ! Làm , làm suốt ngày làm …
– Ba ! Con vừa mới đến công ty mà ! Dạo này con trở thành ông chủ vô trách nhiệm rồi đi làm muộn nhất công ty con còn nói được ai nữa .
– Tôi không cần biết ! Giao lại cho cậu Trường về ngay xem vợ con thế nào !
– Đến giờ con đi gặp khách rồi ba ! Trưa con về !
– Tôi nói anh không nghe đúng không ?

Tôi thấy anh không có ý định về nên càng khóc to hơn , đầu dây bên kia Vũ nghe tôi khóc lóc thì sốt ruột nên bảo :

– Ba ! Ba bảo cô ấy nín đi con về giờ , đừng để vợ con khóc nữa !
– Rồi về đi ! Mày về luôn thì làm sao nó khóc .
– Vâng !

Ở công ty , Vũ gọi cho Trường với Hiền đi thay mình . Trường với Hiền nhìn Sếp mình thì cười lắc đầu . Vũ thấy thế thì hỏi :

Vũ : Cậu cười kiểu đó là ý gì ?
Trường : Em không nghĩ Sếp từng là thần tượng không chỉ của em mà của bao cάпh đàn ông mà bây giờ trở thành ông chồng sợ vợ rồi !
Vũ : Tôi sợ hồi nào !
Trường : Không sợ mà Sếp lại bỏ cả khách hàng để về trong khi giờ gặp đến rồi !
Hiền : Là Sếp quan tâm vợ thôi mà !
Vũ : Đúng là tôi lo cho cô ấy ! Tháng này cô Hiền được thưởng thêm một tháng lương còn cậu thì không !
Trường : Ơ …
Vũ : Ơ gì đi ngay không muộn , tôi phải về giờ !
Trường : Sếp vô lý ! Hiền ơi em chỉ nói một câu mà giá trị ba mươi triệu anh phục em luôn !
Hiền : Đen thôi chứ đỏ quên đi anh Trường nhỉ ?
Trường : Ờ … đi thôi !

Hai người cứ nói còn ông Sếp nào đó thì mê mẩn về nhà . Vào đến phòng khách thì thấy tôi đang ăn nho mà không thấy dấu hiệu buồn hay khóc lóc gì ! Vũ mặt nghệt đi lại bảo :

– Em ! sao khi không cứ gọi anh khi anh đang làm vậy ?
– Sao ? Anh không muốn về với mẹ con em thì đi tiếp đi ?
– Ý anh không phải ! Hôm nào anh cũng ở nhà với em đến 8-9h mới đến công ty , trưa về rồi chiều lại về sớm , em xem anh đi làm như thế thì năng xuất công việc ở đâu , hôm nay còn hủy cả gặp khách . Em ở nhà có ba mẹ , chị Nụ lại bác giúp việc nữa .
– Anh không cần mẹ con em đúng không ? hu hu

Thấy con dâu lại khóc lóc , ông quay qua mắng con trai :

– Vũ ơi ! Mày có chăm vợ con mày được không ?
– Dạ !

Lúc này mẹ tôi sang đến nơi thấy tôi bù lu bù loa mà trông mặt con rể hết cách với con gáι mình thì bà biết chắc con ranh này lại ЬắϮ пα̣t chồng đây mà . Suốt ngày hành thằng bé :

– Chi ! Con làm mẹ rồi phải biết thương chồng chứ ! Nó đi làm mệt mà con suốt ngày hành nó là như nào . Đi làm cũng không được yên !
– Mẹ !
– Mẹ con gì ! Nó chiều con quá rồi con cứ bắt lạt nó hả . Con có biết nó đứng tгêภ bao nhiêu người phải lo đời sống cho bao nhiêu công nhân không . Ngày nào cũng cứ réo liên tục rồi bắt chồng chạy đi chạy về thế thì còn làm ăn gì mà còn sức đâu mà làm . Làm vợ thì phải là hậu phương vững chắc cho chồng yên tâm mà làm chứ ! Trước đây con hiểu chuyện lắm mà sao giờ lại trẻ con thế hả ?

Tôi nghe mẹ nói thì tủi thân khóc , biết là sai nhưng cứ khóc . Ba chồng thấy bà thông gia mắng con dâu thì bênh :

– Ôi bà ơi ! Tại cái thằng con trai tôi làm con gáι bà buồn , nó không tốt để tôi dạy nó !
– Đấy cả ông nữa , ông cứ chiều con bé thế thể nào nó không coi chồng nó ra gì ?
– Bà ! Bà bớt giận , có gì từ từ bảo ban con , nó đang bụng mang dạ chửa nó mà stress thì tôi với bà cũng chả vui gì !

Moon hôm nay chỉ học buổi sáng nên giờ này con bé về , dạo này người lớn lắm rồi , ra dáng chị cả lắm ! Con bé vào nhà chưa kịp chào thì thấy bà ngoại đang mắng mẹ mà ba cứ ngồi im thì vội chạy lại chỗ tôi lên tiếng :

– Bà ơi , ông ơi sao lại mắng mẹ con thế ạ ? Mẹ đang có em bé thì phải thương mẹ chứ ! Ba ơi ? Sao ba không bênh mẹ thế ? Ba không thương mẹ à ! Con không yêu ba nữa …

Mẹ tôi : Mẹ con hư thì phải mắng chứ !
Moon : Bà ơi …

Vũ nhìn vợ khóc thì xót quá , lại nghe ba bảo có thể vì mấy chuyện này mà căng thẳng , stress thì cuống lên :

– Thôi … thôi mẹ ơi ! Mẹ đừng mắng cô ấy nữa , là tại con , tại con chỉ biết có công việc mà không để ý tới cô ấy . Mẹ với ba ngồi chơi đi con đưa vợ lên phòng .

Nói là làm , Vũ đỡ Chi đi lên phòng, cô con gáι cũng mê mẩn theo ba đỡ mẹ lên . Ở dưới nhà bốn người lớn nhìn nhau cười lắc đầu .

Mẹ tôi bảo : Cứ thế này nó làm khổ thằng Vũ mất thôi !
Chị Nụ : Không sao đâu bác , vợ chồng như thế mới yêu thương nhau ! Chiều nhau tí cũng được mà !
Ba : Là chồng thì phải thế chứ , gia đình là quan trọng . Vợ nó bầu bì , thay đổi tính cách chiều một chút có mất mát gì ….

Tôi được mọi người chiều càng ngày càng được nước , xong quay ra ghen tuông rồi trở lên đanh đá . Tôi sợ giờ tôi bầu bí không phục vụ được cho anh sợ anh có ai đó nên tôi mè nheo với anh thỉnh thoảng cho tôi theo anh đến công ty làm . Nhưng Vũ chỉ cho tôi đến buổi sáng xong trưa về thôi , một tuần được một , hai lần . Thôi được gặp chị gặp em cũng được rồi . Biết anh nhún nhường nên cũng không dám làm căng . Có hôm hai vợ chồng nằm thủ thỉ anh bảo :

– Vợ ơi ? Em đến công ty kiểu gì mà giờ cả công ty bảo anh là sợ vợ thế ?
– Em có biết đâu !
– Không biết mà giờ nhân viên nhìn anh không còn sợ như trước mà gặp anh là cười tủm tỉm .
– Ơ thế anh muốn nhân viên người ta gặp anh căng thẳng sợ sệt thì còn tư tưởng đâu mà làm .
– Ừ thì đã đành là thế nhưng anh cảm giác anh mất hết uy lực trước em rồi ! Vợ !em làm gì cũng phải chừa cho anh chút sĩ diện chứ ?
– Ai làm gì anh mà sĩ với diện ! Anh thích cô nào mà cần sĩ diện ?
– Không ! Anh không thích ai cả !
– Vậy thì có sao đâu , đến công ty họ vẫn là nhân viên , anh vẫn là ông chủ . Trong công việc họ vẫn phải tôn trọng và nghe lời anh , uy của anh vẫn còn đó !
– Là công việc anh không nói , mà là mấy việc kia cơ . Nhất là cậu trường với mấy cậu ở phòng kế hoạch đã từng hâm mộ anh . Vậy nên khi vợ đi với chồng ở ngoài thì ngoan ngoãn giúp anh nhé ?
– Xem thái độ đã !
– Giờ chồng Ϧóþ chân cho vợ nhé ?
– Vâng !

Nghĩ cũng Ϯộι thôi thì kệ , chả biết tại sao mà giờ mình lại rất đanh đá với chồng . Tại cả nhà ai cũng về phe mình nên mình được nước hay sao ấy ! Thôi mưa lúc nào mát mặt lúc ấy , tranh thủ bắt lạt ông ý cho bõ ghét , nhớ lúc đầu lạnh lùng nghiêm khắc giờ thì cũng dưới trướng em thôi chồng yêu ạ …

Bài viết khác

Lời chúc thực tế – Câu chuyện thực tế về ngày tết đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Nhiều nhà báo xin tôi một lời chúc Tết cho ᵭộc giả củα báo. Tôi xin vui vẻ làm chuyện này, mặc dù từ 77 năm tôi sống, 77 năm tôi nghe lời chúc, chưα bαo giờ tôi thấy có điều chúc nào trở thành thực tế.     Không biết lời chúc có tầm […]

Chα xin lỗi vì đã dạy con làm ô xin cho chồng – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

“Mấy hôm trước, tôi từ quê lên thăm con gáι. Vợ tôi bận trông cháu nội nên mình tôi khệ nệ ҳάch mấy món quà quê lên cho con. Con tôi lấy chồng đã năm năm, có hαi đứα con một trαi một gáι, sống trong một căn chung cư muα trả góρ. Hαi vợ […]

Ba tôi những ngày tháng cuối đời chỉ ú ớ gọi tên một người đàn bà, không phải là mẹ tôi

* Ba tôi những ngày tháng cuối đời chỉ ú ớ gọi tên một người đàn bà, không phải là mẹ tôi. Mẹ không oán giận gì ba, chỉ trách móc duyên phận trớ trêu không cho ba gặp lại người ấy lần cuối cùng. ******* Mẹ tôi 32 tuổi mới cưới chồng, cái tuổi […]