Hai lần cập bến chương 4

Bệnh của ba tôi ngày càng kém ! Ông ho nhiều hơn , có lúc khó thở tưởng không qua khỏi . Tôi đợt này xin nghỉ phép để về chăm ba !

Mấy hôm ba đỡ hơn thì mẹ lại bảo tôi lên tгêภ đó làm đi . Không dễ gì có công việc tốt như thế với cả nhà giờ chỉ còn trông cậy vào con thôi ! Tôi nghe mẹ nói cũng có lý , giờ tôi mà thất nghiệp thì ba tôi không có tђยốς uống , còn mẹ còn em nữa … tôi đành để mẹ ở nhà chăm ba một mình vậy . Nhìn ba đau đớn tôi chịu không nổi nhưng chẳng dám khóc trước mặt ba mẹ . Tôi phải vững vàng là chỗ dựa cho cả nhà ! Lúc chuẩn bị đi thì ba nói :

– Quỳnh Chi ?
– Vâng ! Con đây !
– Ba … ba chắc không ở với các con được lâu nữa đâu ! Trước khi ba mất ba chỉ có mong ước được nhìn thấy con khoác tгêภ mình chiếc váy cô dâu xinh đẹp . Con gáι của ba khổ nhiều rồi ! Hãy nghĩ cho mình con nhé ?
– Ba ! Ba đừng nói thế ! Ba phải sống với chị em con lâu mà !
– Ba biết sức khỏe của ba ! Con đừng lo , ai rồi cũng phải ૮.ɦ.ế.ƭ ! Nhưng quả thật giờ ba có không can tâm vì con gáι ba chưa tìm được hạnh phúc của mình !
– Ba ! Con có bạn trai rồi ! Chúng con định về ra mắt ba mẹ nhưng đợt này ba ốm nên con hoãn lại ạ !
– Thật không con ?
– Thật ạ !
– Vậy mau đưa về ba mẹ xem !
– Vâng ! Để tuần sau chúng con về nhé ba !
– Ừ ! Ừ …

Thấy ba vui tôi cũng đỡ tủi phần nào ! Tôi thương ba cả đời cực khổ ! Chút hi vọng cuối đời này con sẽ hoàn thành cho ba ! Hạnh phúc của con cũng không bằng một nụ cười của ba ! Chỉ cần ba được vui con nguyện sẽ làm tất cả . Ba ơi con yêu ba ! Thương ba lắm !

Chưa yêu thì lấy về sẽ yêu thôi . Tình cảm sẽ từ từ vun đắp dần . Ngày xưa các cụ cũng thế mà ! Quỳnh Chi sự hi sinh này có là gì ! Ba cả đời vì mẹ vì hai chị em mà làm bao nhiêu việc . Báo hiếu ba chút việc nhỏ này có là gì đâu . Tôi quyết định sẽ chấp nhận lời tỏ tình của Hùng . Tôi phải xin lỗi vì ngay lúc này tôi không có tình cảm với anh nhưng tôi hứa sẽ làm một người vợ tốt , một người con dâu hiền của gia đình anh . Tôi sẽ gặp Hùng để nói về chuyện này , nếu Hùng đồng ý cho tôi thời gian tôi sẽ cảm ơn anh rất nhiều còn nếu anh không đồng ý tôi cũng vui vẻ chấp nhận .

Quyết định như thế , tối bắt xe lên Hà Nội trong ngày hôm đó . Đi làm công việc quay cuồng khiến tôi không có thời gian để buồn nữa . Hôm nay qua ngân hàng để giao ᴅịcҺ tôi tình cờ lại gặp Hùng . Cũng đang định hẹn gặp anh nhưng tiện đây có lẽ cũng nên cho nhau cơ hội . Hùng nhìn thấy tôi thì vui mừng hớn hở :

– Chi ! Một tuần nay anh không gặp em ! Qua công ty thì sếp em bảo em về quê có việc .
– Vâng ! Ba em ốm ạ!
– Bác có sao không em ?
– Dạ không sao ạ ?
– Chi ! Hôm nay em rảnh không ? Anh mời em đi ăn nhé ?
– Vâng !

Bình thường thì sẽ là câu trả lời không hoặc bận nhưng hôm nay tôi sẽ đồng ý cho mình cơ hội cũng như cho Hùng cơ hội . Hùng nghe tôi trả lời ngay thì có vẻ ngạc nhiên :

– Anh sao thế ?
– À ! Không sao ! Vậy tối anh qua chỗ em đón nhé ?
– Vâng ạ !

Xong việc tôi lại đi về , Hùng vui vẻ tiễn tôi . Dần dần rồi cũng quen thôi Quỳnh Chi ! Mày phải cố lên .Về đến phòng trọ , An nhìn tôi thất thểu thì hỏi :

– Dạo này mày sao thế ? Trông mệt mỏi lắm ! Ba vẫn không có tiến triển à ?
– Ừ ! An này ! Tao quyết định sẽ lấy chồng !
– Mày nói gì ? Mày yêu ai mà lấy chồng !
– Ba tao chắc không đợi được nữa , tao quyết định sẽ lấy Hùng .
– Mày có yêu anh ấy đâu mà lấy ! Không yêu mà ở với nhau khó lắm !
– Tao sẽ cố ! Vì ba tao sẽ cố !
– Chi !
– Hic … hic
– Sao mày khổ thế hả Chi ? Tao thương mày quá !

Hai đứa ôm nhau khóc nức nở . Anh Dũng đến thấy hai đứa khóc quá vội hỏi :

– An ! Hai em sao vậy ?
– Dạ ! Chuyện của ba Chi thôi ạ !

An để tôi nằm ở giường rồi kéo anh Dũng ra ngoài nói chuyện . An kể hết chuyện cho anh Dũng nghe . Anh không đồng ý nhưng An bảo :

– Anh không khuyên được cái Chi đâu ! Anh biết tính nó còn gì ! Hơn nữa nó thương ba như vậy mà đây là mong ước của ba nó trước khi mất , anh bảo nó phải làm sao ?
– Nhưng đó là hạnh phúc cả đời của nó đấy ? Không được , anh không đồng ý , để anh vào bảo nó !
– Dũng ! Nếu vào địa vị của anh , anh có chọn thế không ?
– Anh … anh !
– Em biết anh thương nó nhưng hãy nghĩ cho nó đi ! Nó cũng khổ tâm lắm . Nó thương ba cả đời hi sinh vì tương lai của chị em nó , nó muốn đây là cơ hội cuối cùng nó báo hiếu cho ba ! Hãy toại nguyện cho nó đi anh !

Người ở trong nhà cũng đau đớn ! Hai người ở ngoài cũng chẳng vui ! An và Dũng thương cho Chi nhưng không giúp gì được lại càng thêm dằn vặt . Chi mạnh mẽ lắm nhưng hôm nay cũng không chịu được mà nằm đó khóc . An đi vào nhà ngồi xuống bên cạnh chỉ biết cầm tay bạn như tiếp thêm sức mạnh cho bạn mà thôi !

– Cứ khóc đi cho thoải mái nhưng ngày mai thì phải cười lên nhé !

Bài viết khác

Nhớ ngày thơ ấu – Câu chuyện cảm động sâu sắc về tình anh em và tình người

Nhớ ngày thơ ấu Tác giả : Tiểu tử Anh tôi nằm bịnh viện Saint Camille đã được mười bữa. Chiều hôm qua, ảnh gọi điện thoại về nhà, nói: Thằng tây nằm chung phòng ra nhà thương rồi, ngày mai chủ nhựt, mầy vô đây anh em mình nói chuyện chơi. Nghe giọng ảnh […]

Người mẹ bị điên nhân hậu – Dù mẹ có ra sao thì tình mẫu tử vẫn là thứ thiêng liêng nhất

Ngày trước tôi làm việc tại nhà hộ sinh hơn ba chục năm. Giờ về nghỉ hưu cũng đã chục năm mà vẫn nhớ như in những câu chuyện, con người, sự việc…đã trải qua thời đó . Nay nhàn rỗi lại có FB kết nối bạn muôn phương . Nhớ lại những chuyện năm […]

Gửi con trai, con dâu của mẹ: ‘Các con à! Mẹ không phải là osin’

Mẹ thương con nhớ cháu, muốn tuổi già được sum vầy bên các con, nhưng đừng vì thế mà biến mẹ thành osin. Ngày mẹ lên sống cùng các con, bắt đầu là ngày con dâu có bầu. Con dâu nghén quá nên các con về đón mẹ lên để chăm sóc. Mẹ vui mừng […]